RỂ HỔ HÀO MÔN


Bây giờ ông cụ đã bắt đầu sắp xếp thời gian, vậy chuyện kết hôn của Trần Thanh Xuyên với Triệu Hồng Vũ cứ quyết định như thế.
Chuyện sớm muộn cũng chỉ là vấn đề thời gian, cũng chẳng có gì khác biệt.
Trong vài ngày đầu, Triệu Hồng Vũ rất vui vẻ, nhưng dần dần cô ấy đã bình tĩnh lại.
Bởi vì cô ấy biết rất rõ Trần Thanh Xuyên vẫn là Trần Thanh Xuyên, vẫn coi cô như là chị Hồng Vũ mà thôi.
Trong đêm khuya thanh vắng, cô ấy cũng tự hỏi và đã tìm ra câu trả lời, đó chính là do quán tính.
Trong mắt người khác, kết hôn có thể là một điều tuyệt vời, nhưng với Trần Thanh Xuyên lại là một chuyện hết sức bình thường.
Cuộc hôn nhân đầu tiên không phải do anh tự nguyện nên thái độ của Trần Thanh Xuyên đối với hôn nhân có lẽ từ đó đã bắt đầu hai chữ cam chịu, cuộc hôn nhân thứ hai này cũng không phải do tự nguyện nên Trần Thanh Xuyên cũng chỉ có hai chữ cam chịu.
Những người khác đều có cảm giác lo lắng trước khi kết hôn, nhưng Trần Thanh Xuyên thì không.
Vì vậy, theo quan điểm của Triệu Hồng Vũ, cuộc hôn nhân của cô ấy với Trần Thanh Xuyên rất có thể sẽ theo vết xe đổ của Tô Tuyết.
Dưới một mái nhà, hai người mỗi người ngủ riêng một chiếc giường, bên ngoài là vợ chồng nhưng bên trong là kẻ thù.
Đương nhiên, cô và Trần Thanh Xuyên không thể trở thành kẻ thù của nhau, nhưng với rất có thể là tình anh chị em.
Nhưng còn làm gì được cơ chứ? Dù đã biết trước tương lai nhưng Triệu Hồng Vũ vẫn cảm thấy không có lối thoát.
Mỗi ngày cô ấy nhìn bóng dáng bận rộn của Trần Thanh Xuyên mà chỉ có thể thuyết phục bản thân: thời gian sẽ xóa nhòa tất cả, số phận là sự an bài tốt nhất.

Ngay cả những việc đầy Phật tính như tuỳ duyên gởi gắm này cũng không phù hợp với tính cách mạnh mẽ của cô ấy, đồng thời, tính cách mạnh mẽ của cô ấy chưa bao giờ được thể hiện với Trần Thanh Xuyên.

Trước mặt Trần Thanh Xuyên, cô ấy sẽ luôn là người phụ nữ dịu dàng, sẵn sàng đi cùng anh cả đời...
Đúng y như Triệu Hồng Vũ đã phán đoán, Trần Thanh Xuyên chẳng có cảm giác gì đặc biệt với hôn nhân.
Hàng ngày, anh vẫn bận rộn với công việc và đi dạo phố để thư giãn chứ không để ý đến quá nhiều thứ như thế.
Đương nhiên, cho dù anh không để ý đến một số chuyện nhưng có vài chuyện vẫn bị người khác truyền tới tai, chẳng hạn như chuyện của Tô Tuyết.
Tôn Đình nói với Trần Thanh Xuyên rằng Tô Tuyết đã đến với Tô Chính Đạo.
Không biết họ đến với nhau là tình huống gì, là hợp tác làm ăn hay là quan hệ tình cảm, nhưng theo nhận định của Trần Thanh Xuyên đối với Tô Tuyết, đây thậm chí còn không phải là quan hệ hợp tác làm ăn mà chỉ là lợi dụng để làm ăn.
Giống như lúc trước cô vay nóng của Lưu Chấn một ngàn vạn, giờ Tô Tuyết lại bắt đầu giở trò mỹ nhân kế.
Thậm chí không cần phải đối chứng với Tô Tuyết, Trần Thanh Xuyên có thể đoán được cô muốn lợi dụng việc Tô Chính Đạo thích mình để dụ anh ta tiếp tục làm chương trình, ít nhất có thể giúp Văn Hoá Đông Tinh vượt qua tình trạng khó khăn hiện tại.

Về phần Tô Tuyết, cô không muốn bị Tô Chính Đạo chiếm đoạt dù chỉ một xu, đây là kiểu tự tin của cô.


Tất nhiên, trong mắt Trần Thanh Xuyên, cô chỉ giống như một kẻ tự cho mình là thông minh.
Trên đời này không có ai là kẻ ngốc thật sự, ngay cả tên ngốc ở đầu làng, nếu ném đá vào anh ta mà anh ta còn biết chạy, chưa kể Tô Chính Đạo là một kẻ nhà giàu thế hệ thứ hai, đã từng trải với vô số phụ nữ, muốn lừa anh ta cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Sự thật đúng như Trần Thanh Xuyên nghĩ, Tô Tuyết dụ dỗ Tô Chính Đạo chẳng dễ dàng gì.
Cô đã cùng Tô Chính Đạo ăn hai bữa cơm, một trong số đó thậm chí còn là bữa tiệc gia đình, nhưng cô vẫn không thể khiến Tô Chính Đạo đồng ý tiếp tục làm chương trình này.
Vì vậy cô hơi lo lắng và không biết phải tiếp tục chương trình như thế nào.
Trang web đã ngừng phát sóng, bên này thì dừng ghi hình, toàn bộ Văn Hoá Đông Tinh giống như một chiếc thuyền bị hỏng, có hàng nghìn lỗ thủng.
Những người mắng Trần Thanh Xuyên là đồ phế vật không còn lên tiếng nữa, họ chính là kẻ đồng loã của Tô Quân đã thành công đuổi Trần Thanh Xuyên đi, nhưng bây giờ có vẻ như họ sắp thành công tự sa thải chính mình.
“Không phải mọi chuyện đều là sếp Tô đã lên kế hoạch à, chính cô ấy đã ép Trần Thanh Xuyên mà? Nhưng tại sao khi Trần Thanh Xuyên rời đi thì toàn bộ ê-kíp chương trình cũng rời đi chứ? Sao tôi có cảm giác như đây là kế hoạch của em trai sếp Tô, mượn dao giết người thành công thế nhỉ?
“Ai mà biết được, nhưng tôi nghe nói ngay cả nổi tiếng như Mạc Tiểu Vũ cũng đã dừng thu âm, cô ấy rất tức giận với việc Trần Thanh Xuyên từ chức.

Hãy nghĩ xem, chắc chắn cô ấy sẽ nổi tiếng hơn nếu tiếp tục thu âm, nhưng tại sao cô ấy lại ngừng chứ?”
“Còn có thể là lý do gì nữa, chỉ có thể là cô ấy đến đây là vì Trần Thanh Xuyên, không phải vì sếp Tô.


Cho nên tôi thấy, nếu lần này công ty chúng ta làm không tốt thì sẽ tiêu đời cho xem, sợ là sếp Tô sẽ không thể thoát khỏi cái bẫy này…”
Sau khi đi ngang qua bên ngoài văn phòng và nghe thấy những tiếng xì xào bên trong, Tô Tuyết nhíu mày.
Cô thấy rất khó chịu, cứ làm như là cô đã đuổi việc Trần Thanh Xuyên không bằng, rõ ràng Trần Thanh Xuyên tự mình rời bỏ công việc mà.

Hơn nữa cô cũng không cho rằng công ty sẽ không thể tồn tại nếu không có Trần Thanh Xuyên, cô tin chắc rằng mình sẽ có thể chống đỡ được.
Vì vậy, tối hôm đó, Tô Tuyết lại hẹn Tô Chính Đạo, sẵn sàng giở trò khôn vặt để lừa anh ta giúp mình.
Không ngờ, lần này Tô Chính Đạo nhanh chóng đồng ý, thậm chí món ăn trên bàn còn chưa dọn ra nữa!
Tô Tuyết rất tò mò và không hiểu tại sao hôm nay Tô Chính Đạo lại đồng ý một cách vui vẻ như vậy.
Nhưng lúc này Tô Chính Đạo lại nói với cô: “Trước đây tôi không đồng ý, chủ yếu là vì trong lòng tôi vẫn chưa có kế hoạch phù hợp, nếu tôi đồng ý một cách mù quáng thì thật vô trách nhiệm.

Bây giờ tôi mới đồng ý là vì tôi đã vạch ra được kế hoạch của dự án rồi.”
Vừa nói, Tô Chính Đạo vừa lấy ra một văn kiện từ trong túi tài liệu mang theo bên người, đưa cho Tô Tuyết.
Lúc đó trong lòng Tô Tuyết dâng lên một cảm giác không thể giải thích được, Tô Chính Đạo rất biết quan tâm, vốn dĩ cô cho rằng Tô Chính Đạo chỉ là một cậu ấm nhà giàu ăn chơi, định làm trò lừa bịp trước mặt cô.

Nhưng bây giờ có vẻ như cô thấy mình đã hiểu lầm Tô Chính Đạo, và biểu hiện của Tô Chính Đạo chính là không quan tâm đến chuyện này lắm.

Sau khi nhận lấy bản kế hoạch, Tô Tuyết đã xem xét kỹ hơn và khá hài lòng với nó.
Trong bản kế hoạch, về việc Mạc Tiểu Vũ rút khỏi cuộc thi đã trở thành bởi vì đã tạo được sự chú ý rất lớn, đã vượt các đối thủ khác rất nhiều nên quyết định đổi thành một vị khách bí ẩn thỉnh thoảng sẽ xuất hiện tại địa điểm thi đấu.
Như vậy, tuy rằng mọi người sẽ không hài lòng lắm, nhưng ít nhất bọn họ vẫn sẽ duy trì kỳ vọng và mong đợi Mạc Tiểu Vũ sẽ xuất hiện trở lại.
Nhưng về việc cuối cùng Mạc Tiểu Vũ có lên sân khấu hay không, lại có hai trường hợp.
Nếu có thể thương lượng được thì tốt, còn không được thì…
Theo như lời Tô Chính Đạo thì cứ lừa họ đến cùng, dù sao phát theo yêu cầu đã tới tay rồi.
Tuy rằng chuyện này không được có hậu cho lắm, nhưng không có cách nào, so với việc tạm dừng phát sóng, tổn thất này hầu như không đáng kể.
Tiếp theo, cả hai đã thảo luận về nhiều mặt khác của chương trình.
Trong cuộc thảo luận, một bữa ăn được dùng trong bầu không khí đặc biệt hòa thuận, điều này khiến Tô Tuyết có cái nhìn thiện cảm hơn với Tô Chính Đạo.
Tuy nhiên, việc cô đồng ý để Tô Chính Đạo làm bạn trai là điều tuyệt đối không thể.
Vừa mới kết thúc bữa tối, khi Tô Chính Đạo nhìn Tô Tuyết lên xe, chuẩn bị đóng cửa cho cô, anh ta chợt do dự.
“Tô Tuyết, có chuyện này không biết nên nói với cô hay không, cũng không biết nên nói với cô thế nào.”
Tô Tuyết chỉ nghĩ Tô Chính Đạo muốn nói chuyện theo đuổi cô, cho nên cô yên tâm lớn mật bảo anh ta nói, dù sao thì cô cũng đã chuẩn bị tâm lý.
Nhưng sau đó, Tô Chính Đạo ném mấy bức ảnh vào trong xe: “Thôi, tốt hơn hết là cô tự xem đi, lái xe cẩn thận.”.


Bình luận

Truyện đang đọc