THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Hắn vừa giận vừa hiếu kỳ, Kim Tuyên là không thể vô duyên vô cớ trở mặt với mình, mà như loại tiểu nhân này, khẳng định có lợi mới sẽ ngược gió chuyển hướng. Chiếu như thế xem, Lăng Hàn hẳn là có lai lịch lớn?

Có thể có lai lịch gì đây? Còn muốn trâu bò hơn con cháu của Tạ đại tướng quân sao.

Hắn nhìn về phía Lăng Hàn, cuối cùng lộ ra vẻ thận trọng, có thể trở thành tiểu bối được coi trọng của Tạ gia, hắn không chỉ có thiên phú mà thôi, làm người tất nhiên cũng cực kỳ thông minh.

- Các hạ đến cùng là ai?

Hắn hỏi.

Kim Tuyên lập tức đánh tiên phong nói:

- Vị này chính là Lăng Hàn Hàn thiếu, Hàn thiếu là Đan Sư cấp tám!

Cung cấp Giới Linh Thạch chỉ có thể nói Lăng Hàn là khách hàng lớn, ở trên địa vị không có gì tăng lên, nhưng Đan Sư cấp tám liền không giống.

- Ồ?

Tạ Đông Lai không khỏi biến sắc, Đan Sư cấp tám trẻ tuổi như thế?

Đan Sư địa vị cao cả, so với võ giả đối ứng cao hơn nửa bậc. Mà hắn là thiên tài võ đạo, tự nhiên không cần quá mức lưu ý Đan Sư cùng cấp, nhưng Lăng Hàn cũng là thiên tài đan đạo a, nhân tài như vậy càng ít, tự nhiên cũng càng được coi trọng.

Trên đời này không bao giờ thiếu thiên tài võ đạo, thỉnh thoảng sẽ có vài tên, nhưng đan đạo, khí đạo bất đồng, điều này cần vô số năm tháng tích lũy, rất khó xuất hiện thiên tài.

Chẳng trách Kim Tuyên đổi màu cờ, chỉ là chẳng lẽ đối phương không biết, mình cũng không chỉ là thiên tài võ đạo đơn giản như vậy, hơn nữa còn là đời sau của Tạ đại tướng quân sao?

Có Hằng Hà Cảnh ở sau lưng giúp đỡ a!

Có điều, danh tự Lăng Hàn này tại sao có chút quen thuộc như vậy?

- Hóa ra còn là một vị Đan Sư.

Tạ Đông Lai cười lạnh, chỉ là hắn lại hung hăng cũng không dám trào phúng Đan Sư, bởi vì cái quần thể này nắm giữ năng lượng cực lớn, nếu như hắn tùy tiện đắc tội quần thể Đan Sư này, sau khi trở về phỏng chừng sẽ bị trừng phạt, thậm chí từ đây bị đánh vào lãnh cung.

- Chó ngoan không cản đường.

Lăng Hàn từ tốn nói.

Tạ Đông Lai ngoác mồm lè lưỡi, ngươi lại dám nói ta là cẩu?

Nhưng xác thực, hắn đứng giữa đường, ngăn chặn đường đi của hai người Lăng Hàn, nói như vậy ngược lại cũng không tính có lỗi, chỉ là dùng từ có chút quá.

- Lăng đại sư cũng vừa ý Giới Linh Thạch chứ?

Tạ Đông Lai quyết định tách ra thân phận Đan sư của Lăng Hàn, cái này khá mẫn cảm, tốt nhất không nên ở trước mặt mọi người gây xung đột, thời điểm không người nhìn thấy lén lút làm thịt, vậy không phải nhất lao vĩnh dật sao?

Một tên Đan Sư cấp tám vào lúc này chạy đến phòng đấu giá, chín mươi chín phần trăm là vì Giới Linh Thạch to bằng bàn tay, kia là chí bảo trợ giúp ngộ đạo a!

Ha ha, so tài lực, Đan Sư cấp tám trẻ tuổi như thế tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

Lăng Hàn lộ ra vẻ mặt tựa như cười mà không phải cười nói:

- Vậy thì như thế nào?

- Ha ha, có bản thiếu ở đây, ngươi vẫn là chết ý nghĩ đó đi!

Tạ Đông Lai ngạo nhiên nói.

- Chỉ cần bản thiếu ra tay, cái này tất nhiên là vật trong túi của bản thiếu!

Hiện tại hắn chỉ có biện pháp như thế đến đả kích Lăng Hàn.

Phốc!

Kim Tuyên suýt nữa bật cười, vội vã dùng tay che miệng, ngươi còn không biết đi, khối Giới Linh Thạch này chính là Lăng Hàn bán đấu giá. Ngươi cướp càng hung ác, vậy chính là đưa tiền càng hung ác a.

Gặp qua oan đại đầu, nhưng làm oan đại đầu còn làm dào dạt đắc ý như vậy, tự mình cảm giác bạo rạp, vị này thuộc về đệ nhất rồi.

Lăng Hàn không chút biến sắc nói:

- Vậy cũng chưa chắc, ngốc điểu, ngươi xác định có tài lực như vậy sao?

Ngốc điểu?

Da mặt của Tạ Đông Lai co giật, vừa nãy chửi mình cẩu, hiện tại lại nhục mình là chim, tiểu tử này thực làm người hận a! Trong lòng hắn cười gằn, ngươi luôn không có khả năng vẫn ở Lang Nha Thành a, vừa ra... chính là giờ chết của ngươi!

Hắn quyết định chủ ý, sau khi chụp lấy Giới Linh Thạch, nhất định phải ở trước mặt Lăng Hàn diễu võ dương oai một hồi, đả kích tên khốn kiếp này.

Tâm niệm này né qua, hắn liền lùi vào trong bao sương, để hai người Lăng Hàn thông qua.

Lăng Hàn nhanh chân đi qua, thời điểm qua cửa lớn, liền ném câu nói tiếp theo:

- Biết tiến thối, miễn cưỡng vẫn tính là một con chó ngoan.

Ta sát!

Tạ Đông Lai suýt chút nữa rút đao ra tay, cũng còn tốt trong bao sương có hai lão giả mạnh mẽ nhấn hắn xuống, bằng không hắn thực không thể nhẫn nhịn.

Làm đời sau của Tạ gia, hắn làm bừa quen rồi, hiện tại thậm chí ngay cả giết một người còn phải trói tay trói chân, cảm giác này thật con mẹ nó uất ức.

Nhất định phải giết người này!

Tạ Đông Lai thầm nói, sau đó về đế đô, cầu Tạ đại tướng quân ra tay, nghĩ biện pháp bắt Thiên Phượng nữ về. Tiện nhân này lại dám đào hôn, hừ, nhìn hắn làm sao thu thập!

Lăng Hàn tiến vào phòng khách, Kim Tuyên tự nhiên cũng đi theo vào, câu được câu không mà bồi tiếp, nỗ lực kéo gần quan hệ.

Bất quá nói đến võ đạo, tuy cảnh giới của hắn cao hơn một chút, nhưng lý giải quy tắc thiên địa là xa xa không sâu sắc bằng Lăng Hàn, nói đan đạo, hắn vốn là một người ngoài cửa, nói đến chí hướng, hắn chỉ có tràn đầy tư dục, sao có thể đáp cùng chứ?

Hết cách rồi, hắn không thể làm gì khác hơn là nói chút sự tình mà nam nhân nhất định sẽ hứng thú, tỷ như mấy ngày trước mới vừa đi Bích Xuân Các lâm hạnh một vị Hồng cô nương, công phu tuyệt vời làm sao làm sao,...

Ở trong Lang Nha Thành, đương nhiên là có thanh lâu tồn tại, hơn nữa, cô nương "hành nghề" bên trong đều là Thần linh hàng thật đúng giá, chí ít cũng là Sơn Hà Cảnh.

Nhưng rõ ràng có thực lực như vậy, tại sao phải làm nghề đó chứ?

Kiếm tiền nhanh a!

Nam nhân kiếm sống ở đây, cái nào không phải thời khắc đem đầu buộc ở bên hông, bởi vậy trái tim của bọn họ đều có chút vặn vẹo, dưới áp lực mạnh mẽ tự nhiên khát vọng phát tiết.

Mà ở đây chỉ cần không chết, vậy kiếm lấy lợi ích cũng lớn vô cùng, công huân có thể đổi được lượng lớn tài nguyên, nhặt được một khối Giới Linh Thạch càng quá độ. Bởi vậy, nam nhân ở nơi này phần lớn đều ra tay rất xa hoa.

Ở đây bán thịt, thứ nhất an toàn, thứ hai thu nhập kinh người, tự nhiên hấp dẫn rất nhiều nữ nhân cam tâm bị ngàn người cưỡi vạn người đè.

Nếu không, một nữ nhân Sơn Hà Cảnh đi đâu kiếm nhiều tài nguyên tu luyện như vậy?

Trong lòng Lăng Hàn nghĩ lung tung, cố ý thất thần, bởi vì Kim Tuyên này thực không có nội hàm gì, lại còn bắt đầu nói chi tiết nhỏ khi chơi gái, sinh động như thật, nước bọt tung bay, hơn nữa âm thanh càng lúc càng lớn, ngay cả vách phòng cũng cách trở không được.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc