Tạm thời, chiến sự âm phủ xem như vững vàng, có vài vị Thánh Nhân tiến vào âm phủ, hơn nữa còn có rất nhiều Tôn Giả, hoàn toàn có thể trấn được cục diện.
Đám thế hệ trẻ tiến vào đều rút đi, hiện tại đã là cường giả giao phong, cho dù là cấp Giáo Chủ cũng rất khó nhúng tay, nếu thế hệ trẻ tham gia náo nhiệt cũng chỉ có con đường chết.
Mỗi ngày Lăng Hàn đều điên cuồng tu luyện, nơi này có thể ngộ đạo tắc dễ dàng, đối với Chân Ngã cảnh mà nói đây là nơi tu luyện tốt nhất, hơn nữa, Sơn Hải Thiên mở ra có thời hạn, cho nên bọn họ phải nắm chắc thời gian tu hành.
Lại nói, sau khi phong ấn mở ra, vạn nhất Thánh Nhân trấn không được, khi đó có nhiều âm hồn tiến vào dương gian thì sao?
Bởi vậy, ở chỗ này lâu thêm một ngày cũng là vận khí, phải nắm chặt thời gian.
Đến Chân Ngã cảnh, Lăng Hàn cũng có thể hệ thống và chải vuốt tiên thuật của mình một phen.
Đây là cảnh giới đường ranh giới, uy lực của Đế thuật, Thánh thuật, Tôn Giả bảo thuật sẽ kéo dài khoảng cách, hơn nữa chênh lệch càng lúc càng lớn.
Lăng Hàn từng kiểm tra, hắn phát hiện Đế thuật có thể tăng lên cho hắn chiến lực bảy trọng thiên.
Bảy trọng thiên!
Đây là gia tăng phi thường kinh người, bởi vì Chân Ngã cảnh có bốn tiểu cảnh giới, mỗi cảnh giới sẽ tăng thêm ba trọng thiên, Đế thuật có thể gia tăng chiến lực bảy trọng thiên, trực tiếp vượt qua hai tiểu cảnh giới, quá khoa trương.
Lăng Hàn lãnh giáo Trì Mộng Hàm một chút, phát hiện đó không phải uy lực chính thức của Đế thuật, bởi vì Đế thuật tối đa có thể gia tăng chiến lực chín trọng thiên!
Nhưng vì cái gì Lăng Hàn chỉ tăng lên bảy trọng thiên?
Là hắn thiên phú không đủ hay không có nắm giữ tinh túy Đế thuật?
Không phải, đó là vì hắn không có học đế kinh.
Đế thuật, chỉ có dùng đế kinh thúc dục mới có thể phát huy ra uy năng hoàn toàn, hơn nữa, Đế thuật khác biệt cần ứng với đế kinh khác biệt, nếu không cũng không có hiệu quả.
Cho nên, đế kinh mới là nội tình chân chính của Đế tộc, tầm quan trọng có thể sánh ngang Đế binh.
Lăng Hàn lại đi trùng tu Thánh thuật, phát hiện uy lực Thánh thuật chỉ tăng lên sáu trọng thiên, ân, quả nhiên còn kém Đế thuật quá nhiều.
Lại xem Tôn Giả bảo thuật, nó chỉ có thể gia tăng chiến lực ba trọng thiên, cấp Giáo Chủ là hai trọng thiên, Hóa Linh cảnh là một trọng thiên, về phần cấp bậc Chân Ngã, ách, hoàn toàn không gia tăng chiến lực, chỉ có thể bảo trì tiêu chuẩn.
Ngươi nói bảo thuật Sinh Đan cảnh?
Khốn kiếp, có Chân Ngã cảnh nào sử dụng bảo thuật cấp bậc Sinh Đan hay không!
Năng lượng tầng thứ cao sẽ tăng lực phá hoại, cho nên không thể dùng mấy trọng thiên để biểu hiện trực quan, nhưng chiến lực hai người tương đương, có thể vận dụng năng lượng tầng thứ cao khác biệt vậy khẳng định là năng lượng tầng thứ cao đẳng cấp cao thắng được.
Thời gian bình tĩnh không kéo dài bao lâu, Đế tộc đã tìm tới tính sổ với Lăng Hàn.
Các Đế tử chạy trốn âm hồn đã quay lại nhân gian!
Chín Đế tộc liên thủ muốn Cửu Dương Thánh Địa giao ra Lăng Hàn.
Cửu Dương Thánh Địa rất mạnh, nhưng đối mặt quái vật khổng lồ như Đế tộc lại quá sức, huống chi là chín gia? Căn bản không thể địch lại.
Không thể nào đối địch, sẽ bị đụng đầu rơi máu chảy, chẳng những không bảo vệ Lăng Hàn, Cửu Dương Thánh Địa còn có khả năng chôn cùng.
Làm sao bây giờ?
Hai Tôn Giả ý định bế tử quan lại thương lượng với nhau, quyết định vừa quần nhau với Đế tộc vừa bảo Lăng Hàn rời đi.
Đến lúc đó, bọn họ vỗ vỗ hai tay, cái gì, chúng ta không biết Lăng Hàn đi đâu.
Đế tộc ngươi rất trâu bò cũng không thể vô duyên vô cớ tiêu diệt Thánh Địa chứ?
Trong lịch sử đã xuất hiện tình huống như thế, nhưng có Đại Đế mới xuất hiện, loại Đế tộc không tuân thủ quy củ như vậy đều bị nghiêm trị.
Đế tộc bá đạo, nhưng tối thiểu phải có mấu chốt không thể vượt qua.
Trì Mộng Hàm ra sức, nàng muốn đi mời một Thánh Nhân trong tộc tự mình tiễn đưa Lăng Hàn rời đi.
Oanh!
Cả Sơn Hải Thiên sinh ra chấn động mạnh, giống như thiên địa sắp sụp đổ.
Đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả mọi người đều bị kinh động, cho dù là người bế tử quan cũng không thể ngồi yên.
Chỉ thấy từng bóng người bay ra khỏi cửa vào âm phủ, đã có đại năng dương gian, cũng có cường giả âm phủ.
Nhưng đại năng âm phủ xuất hiện ở nơi này có ý nghĩa gì?
Đại năng dương gian thủ không được mới có thể bị âm phủ phản công!
Chỉ trong nháy mắt mà thôi, trong cửa động có vô số âm hồn bay ra ngoài giống như châu chấu, rậm rạp chằng chịt bao phủ bầu trời.
Âm hồn không có thân thể, tự nhiên không bị trọng lực ảnh hưởng.
Một trận đại chiến không thể tránh khỏi.
- Rút lui!
Cửu Sơn Tôn Giả bay vút trở về.
- Âm phủ có tới ba mươi bảy Âm Thánh, từ số lượng đã hoàn toàn nghiền áp dương gian, không xuất động Đế binh thì không thể trấn áp được.
- Lần này Đế tộc không có mang theo Đế binh, số lượng Thánh Nhân dương gian thiếu hụt không đủ, cho dù triệu hoán cứu binh cũng mất một thời gian.
- Chúng ta không ở lại nơi này lâu, lập tức lui lại!
Một thế lực bắt đầu rút lui, trong dưới tình huống như vậy, tự nhiên không có thế lực nào gây phiền toái cho Lăng Hàn, hiện tại trọng điểm là bảo vệ tánh mạng, tính sổ cái gì đó cứ chờ sau đi.
Âm hồn vô tận tàn sát bừa bãi, dưới sự dẫn dắt của Âm Thánh, âm phủ sinh ra xu thế không thể ngăn cản.
Đối với âm hồn mà nói, dương hồn là bổ phẩm tốt nhất, mà bọn chúng cũng cần mượn nhờ thể xác sinh linh mới có thể đi lại trong nhân gian, nếu không, thiên địa đạo tắc dương gian sẽ tạo thành tổn thương to lớn lên bọn chúng.
Cái này rất giống sinh linh tiến vào âm phủ, muốn lúc nào cũng đã bị âm hàn ảnh hưởng, âm hồn tiến vào dương gian cũng đồng dạng, chỉ là chúng là bị dương khí bị bỏng, một vô ý cũng sẽ bị đốt thành tro bụi.
Cửu Sơn Tôn Giả đã biết rõ Lăng Hàn đắc tội chín Đại Đế tộc, hắn không khỏi nhức đầu.
Hắn biết rõ đệ tử có thể gây chuyện, Đế tộc cũng phải đau đầu với Chiến Thần cung, gia hỏa này chẳng những nằm trong danh sách tất sát, hơn nữa còn có thể di dạo trong đó một vòng và học được bí mật bất truyền của Chiến Thần cung!
Nhưng một hơi đắc tội chín Đế tộc, việc này quá dọa người.
Nói đi cũng nói lại, những Đế tử kia khi dễ Lăng Hàn, đổi thành Cửu Sơn Tôn Giả cũng không nhịn được, khốn kiếp, mạng của Lăng Hàn cũng không phải là mạng sao?
- Bản tôn sẽ đưa ngươi đi Tây Thiên vực, ngươi phát triển nhưng phải ít lộ diện một chút, chỉ cần thành Thánh thì không sợ hãi, còn một ngày thành Đế, ha ha.
Cửu Sơn Tôn Giả tràn ngập tin tưởng vào Lăng Hàn, đệ tử này thành Thánh là chuyện ván đã đóng thuyền, mà thành Đế cũng có hi vọng.
Lăng Hàn gật đầu, thời điểm hắn ném chín Đế tử ra khỏi đống lửa di cốt Thánh Nhân thì hắn đã có giác ngộ bị đuổi giết
Hối hận?
Tuyệt đối không, hắn cho tới bây giờ không phải người nén giận, hơn nữa, nếu nhịn cơn tức này sẽ ảnh hưởng tới ý chí võ đạo của hắn, lưu lại ngăn trở mãnh liệt, từ đó sẽ tạo thành đả kích hủy diệt trên con đường thành Đế.
Hắn nói, nhất định không thể thỏa hiệp với đối thủ.
Sau khi thương lượng một chút, Đại Hắc Cẩu và tiểu Thanh Long quyết định đi theo Lăng Hàn rời đi, còn Hổ Nữu và Nữ Hoàng thì lưu lại Cửu Dương Thánh Địa tu luyện, có Cửu Sơn Tôn Giả trông nom, Đế tộc cũng không thể quá mức.
Lăng Hàn, Đại Hắc Cẩu, tiểu Thanh Long cảm thấy nội tâm rất tức giận, chín Đế tộc, các ngươi chờ!
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.