Lăng Hàn không có trực tiếp ra tay giết người, hắn đang cân nhắc sẽ lộ ra sơ hở.
Đây chỉ là luận võ, trừ một ít tông môn biến thái ra, sẽ không ai cho phép tàn sát đồng môn.
Cho nên, nếu những người này chết trong tay của hắn, vậy khẳng định sẽ dẫn tới điều tra, nơi này có
một vị Đại Đế tọa trấn, Lăng Hàn làm sao có thể mạo hiểm như thế?
Hắn chỉ có thể mượn đao giết người mà thôi.
Kể từ đó, mặc dù người chết có phần quỷ dị nhưng mỗi người lại chết trong tay Nhiên Hỏa Thạch thú,
chỉ cần tiêu diệt Nhiên Hỏa Thạch thú là không còn chứng cớ.
Nhiên Hỏa Thạch thú ngây người, tại sao đám người này chủ động đi lên cho nó đánh chết.
Chẳng lẽ, thực lực của nó lại mạnh lên rồi?
Hung thú bắt đầu để mắt tới Lăng Hàn, chỉ còn lại một người.
– Uy uy uy, ta có ân cứu nửa cái mạng của ngươi đấy, ngươi muốn lấy oán trả ơn sao?
Lăng Hàn cười nói.
Nhân loại này không sợ mình.
Nhiên Hỏa Thạch thú do dự, nhưng không phải bởi vì cảm kích Lăng Hàn, mà là nhân loại này sâu
không lường được.
Nó chỉ có trí tuệ không đủ chứ không ngốc.
Thế nhưng mà, nó đã giết bảy người, nó cảm thấy mình vô địch thiên hạ.
– Ngang!
Nó gào thét lớn và lao về phía Lăng Hàn.
– Ai!
Lăng Hàn lắc đầu, hắn xuất quyền ngăn cản
Bành!
Một người một thú va chạm với nhau, năng lượng hóa thành sóng lớn bao phủ bốn phía.
Chỉ thấy Nhiên Hỏa Thạch thú bị hất bay đi, nó đụng vào vách tường, sau đó lại bắn ngược trở về, trên
tường còn lưu lại cái hố to.
Hung thú bò dậy, nó cảm thấy đầu óc nặng nề.
Lăng Hàn kinh ngạc, hung thú đúng là da dày thịt béo, trong một kích này, hắn trừ không dùng năng
lượng hủy diệt cùng chùm sáng đại đạo ra, lực lượng và quy tắc vẫn bảo tồn, nhưng một kích như thế
lại không thể miểu sát hung thú.
– Ngươi da dày thịt thô.
Hắn cười nói.
– Khẳng định cảm giác không tốt.
Hắn bình luận từ góc độ chuyên nghiệp.
– Ngang!
Đầu hung thú kia giận dữ, nhân loại nhỏ bé dám giễu cợt nó?
Giết!
Nó lập tức xông lên tấn công Lăng Hàn, “bành”, nó bị đánh bay ra ngoài lần nữa, nặng nề đụng vào
vách tường, lúc này nó đầu choáng mắt hoa.
Hai lần không địch lại, Nhiên Hỏa Thạch thú cũng cảm thấy khủng hoảng, tự tin của nó cũng biến mất.
Nhân loại quá mạnh, nó không phải là đối thủ.
Chạy!
Nhưng vấn đề là, nhân loại đã ngăn chặn đường đi của nó, muốn chạy trốn, nó phải vượt qua đối
phương.
Vì mạng sống, liều mạng.
Nó xông thẳng về phía Lăng Hàn, nhưng một kích này không phải đánh bại nhân loại, mà là muốn bức
lui Lăng Hàn, sau đó đi vòng qua.
Đáng tiếc, chuyện này là hi vọng xa vời.
Bành!
Lăng Hàn xuất quyền đánh Nhiên Hỏa Thạch thú bay ra ngoài.
Hắn hời hợt, hoàn toàn không cần dùng toàn lực, lúc này đánh Nhiên Hỏa Thạch thú tan vỡ, nó cũng
hoài nghi thú sinh.
Trong vực sâu nguyên thủy, nó cũng có thể xem như vương giả, thế mà bị một tên Thánh Nhân đánh tới
tình trạng như vậy, nó không hoài nghi thú sinh hay sao?
Nhưng mà, nó không có bao nhiêu thời gian suy nghĩ vấn đề này, Lăng Hàn đã xuất thủ toàn lực đánh
chết hung thú, hắn cũng cắt đầu hung thú xuống.
Ở chỗ này, trọng lực quá lớn, pháp khí không gian cũng bị vỡ, cho nên, Lăng Hàn không cách nào thu
cái đầu to này vào pháp khí không gian.
Hơn nữa, đây chính là đầu Thánh Thú, cũng không thể tùy tiện thu nhỏ.
Xem như xong, nhưng việc này cũng để lộ thực lực của Lăng Hàn ra ngoài.
Cho nên, vậy thì phiền toái một chút, hắn cứ vác đi là được.
– Ân, nên bố trí lại một chút.
Lăng Hàn xử lý hiện trường, sau đó hắn tạo dựng hiện trường đội ngũ liều mạng với Nhiên Hỏa Thạch
thú, nhưng trả cái giá là mọi người đều chết.
Đối với người ở nơi này, Lăng Hàn không có lòng thương hại, bọn họ không khác gì Đế tử sa đọa.
Hắn theo đường cũ trở về.
– A?
Còn chưa đi bao xa đã phát hiện một người, nhìn thấy hắn vác cái đầu lâu hỏa diễm kia, người kia đầu
tiên là sững sờ, sau đó hắn mừng như điên.
– Chờ một chút!
Lăng Hàn duỗi tay ra.
– Nếu như ngươi muốn nói giao đầu Nhiên Hỏa Thạch thú cho ngươi, vậy ngươi không cần mở miệng.
Mẹ nó!
Người kia buồn bực, lời này chính là lời hắn muốn nói, hiện tại hắn cảm thấy rất khó chịu.
– Hừ, ngươi cho rằng nói như vậy thì ta sẽ thả ngươi rời đi?
Người kia lạnh lùng nói, hắn lộ ra vẻ mặt khinh thường.
– Ta chính là môn hạ Chân Long Đại Đế, Cửu Vương, ngươi là người phương nào?
Lăng Hàn báo danh hiệu ra đầu tiên.
– Môn hạ Đằng Xà Đại Đế, Thất đệ tử Từ Cao.
Đối phương đáp lại.
Ân, lại biết rõ thêm một một đầu Thần thú.
– Ngươi liền không sợ đánh không lại ta sao?
Lăng Hàn cười hỏi.
Từ Cao run lên, Lăng Hàn vác đầu của Nhiên Hỏa Thạch thú, điều này nói rõ cái gì?
Đối phương có thể giết được mãnh thú như thế!
Phải biết, loại hung thú này vô cùng đáng sợ, cho dù là vương bài xuất thủ cũng cần bỏ cái giá tương đối
lớn mới có thể tiêu diệt, nếu không cũng không dùng làm đạo cụ đào thải.
Cho nên, thực lực của đối phương không đơn giản!
Nhưng mà, cửu môn đồ của Chân Long mạnh như thế hay sao?
Môn đồ của Chân Long Đại Đế, không phải Lưu Vũ Hạo sao?
Nghĩ như vậy, hắn lại không sợ, nghĩ đến đầu Hỏa Thạch thú này khẳng định là tất cả môn hạ Chân
Long cùng chém giết, mà không biết vì nguyên nhân gì, đầu thú lại rơi vào tay người nọ.
Ha ha, chẳng phải đưa cho hắn món hời lớn hay sao?
– Bại ngươi? Dễ như trở bàn tay.
Hắn cao ngạo nói.
Lăng Hàn nói:
– Ngươi xác định?
– Đương nhiên!
Từ Cao bước tới tấn công Lăng Hàn.
Lăng Hàn cười một tiếng, hắn lật tay một cái, oanh, lập tức, áp lực đáng sợ đánh thẳng về phía Từ Cao,
bành, Từ Cao bị đánh nằm sấp trên mặt đất, chỉ cảm thấy trên người như bị vô số tinh cầu nện vào
người, hắn không cách nào động ngón tay.
Hắn hoảng hốt, đây là thực lực gì, mạnh đến mức dọa người!
Lăng Hàn nói:
– Chẳng lẽ ngươi không biết, trước đó ta biến mất mấy vạn năm! Ta bị thiên địa phong bạo vây khốn, lại
ngoài ý muốn nhận được rất nhiều vật chất Thủy Nguyên, cảnh giới mặc dù không có tăng lên nhưng
chiến lực lại tăng vọt vô số lần.
Hắn đang cưỡng ép giải thích cho mình, bằng không một môn đồ có thực lực vượt qua vương bài,
chuyện này người ta làm sao tin nổi.
Từ Cao không tin cũng phải tin, nếu không, giải thích đối phương cường đại thế nào?
– Nếu dám khiêu khích ta, vậy thì phải trả giá đắt!
Lăng Hàn muốn cỡi chiến giáp của đối phương ra.
Từ Cao sợ tái mặt.
Tại sao muốn cởi quần áo của hắn?
Đánh chết hắn cũng sẽ không tin tưởng, Lăng Hàn muốn cướp chiến giáp của hắn.
Chẳng lẽ, gia hỏa này, đúng, biến thái!
Lúc này hắn đổ mồ hôi như mưa.
– Móa, ngươi nghĩ lung tung cái gì!
Lăng Hàn tát một cái, ánh mắt ai oán của Từ Cao làm hắn chán ghét
Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl
Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ
Đọc Thần đạo đế tôn đi em
Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng
Truyện này giống độc tôn tam giới
nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ
Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn
mình đọc đến 2405 rồi
Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu
Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được
Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm
Ok hay
Bộ này bao nhiêu chương z ad
mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko
mới vào là đoạt xá rồi
Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi
ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs
Nghe như kiếm động cửu thiên vãi
Ôi 5k chương
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.