THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Ở đây cũng không có đường núi. Đường đi liên tiếp gập ghềnh. Mỗi khối núi đá đều có hình thù kỳ lạ cổ quái.

Một tiếng hạc vang lên. Chỉ thấy một con tiên hạc xuất hiện, vỗ cánh trên trời cao. Phía trên lại có thể chở theo một người. Người này mi trắng râu bạc trắng, có dáng vẻ tiên phong cốt khí. Tốc độ của tiên hạc rất nhanh. Chỉ là mấy lần vỗ cánh mà thôi, cũng đã biến mất ở trên đỉnh núi.

Bốn người Lăng Hàn quay sang nhìn nhau. Bọn họ đều có thể nhìn thấy được vẻ kinh ngạc ở trong mắt của những người khác. Đây là tình huống gì vậy? Trong bí cảnh thiên địa lại tự nhiên xuất hiện một con tiên hạc?

- A!

Bốn người lại phát ra tiếng kêu kinh ngạc. Bởi vì núi đá ở bốn phía xung quanh lại có thể biến mất, xuất hiện một con đường lớn bạch ngọc trải dài, uốn lượn mãi đến tận đỉnh núi.

Cho dù đứng ở chỗ này, bọn họ dường như có thể nhìn thấy một tòa cung điện nguy nga ở trên đỉnh núi. Tường là đồng xanh, tản ra đại khí không có cách nào hình dung, trấn áp được thiên địa, đè ép được năm tháng.

Thậm chí, bọn họ còn có thể thấy trên đường núi có rất nhiều người, đang một đường triều bái, giống như tín đồ thành tín nhất. Bọn họ một bước ba dập đầu, lấy tốc độ cực chậm đi về phía đỉnh núi.

Bọn họ mỗi lần bái lạy, cung điện đồng thau hình như lại sáng lên một tia. Tuy rằng biến hóa như vậy cực kỳ nhỏ, nhưng bốn người Lăng Hàn không phải Đế giả thì chính là Hoàng giả, vẫn có thể cảm giác được biến hóa như vậy.

- Đây là niệm lực.

Hổ Nữu nói.

- Tín ngưỡng cũng là một loại lực lượng. Còn là một loại lực lượng duy nhất trong thiên địa, không bị đại đạo nắm giữ. Đừng thấy lực lượng của một tín đồ là yếu ớt. Nhưng tập hợp niệm lực của hàng vạn, hàng ức tín đồ, sẽ hình thành biến chất.

Lăng Hàn gật đầu:

- Tương đương với thực lực quốc gia sao?

- Khác nhau. Thực lực quốc gia cần thành lập quốc gia trước, với vật tổ làm trung gian, tập trung lực lượng của quốc dân.

Hổ Nữu lắc đầu. Thân là truyền nhân của thế lực lớn Tiên Vương cửu trọng, còn có dấu vết do một vị Tiên Vương cửu trọng để lại. Tri thức của nàng lại cực kỳ uyên bác.

- Độ cao tín ngưỡng còn muốn vượt xa so với thực lực quốc gia. Hơn nữa thực lực quốc gia cần có lòng trung thành với quốc gia. Tín ngưỡng lại là đối với cá nhân, hoàn toàn khác nhau.

- Chỉ có điều, lực tín ngưỡng cũng có nhược điểm. Tín đồ tại sao phải tín ngưỡng ngươi?

Hổ Nữu dừng một chút.

- Bởi vì tín đồ chung quy sẽ gặp phải vấn đề khó khăn. Đến lúc đó sẽ xin giúp đỡ từ phía chủ tín ngưỡng. Nếu như không có nhận được sự đáp lại, tín đồ này nói không chừng sẽ đánh mất tín ngưỡng.

- Một tín đồ có khả năng một trăm năm cũng rất khó gặp được vấn đề khó khăn. Nhưng số lượng một nhiều, vậy quá phiền phức.

Lăng Hàn gật đầu, nói:

- Theo cái này có thể thấy, ở đây đã từng là đàn tràng của một vị Tiên Vương. Nhưng một ngày nào đó phát sinh đại chiến. Tất cả đều bị phá hủy, biến thành nguyên hình của Tam Hoa Cốc.

- Sau đó, lực lượng thiên địa bắt đầu cải tạo nơi đây, liền có Tam Hoa Cốc hiện tại.

Nữ hoàng tiếp lời nói.

- Cho nên tất cả những điều này đều là huyễn ảnh, là vô số năm trước, thời điểm đàn tràng Tiên Vương vẫn tồn tại. Lưu lại cảnh giống như thịnh thế.

Nhu Yêu Nữ cũng nói.

Trong lúc nói chuyện, con đường núi đồ sộ sơn và những tín đồ với dáng vóc tiều tụy đột nhiên đều biến mất.

Đây dù sao chỉ là một đoạn ngắn trong dòng sông dài lịch sử, đã sớm trôi qua. Chỉ có thể dành cho hậu nhân tưởng nhớ một chút.

Bốn người Lăng Hàn đều có chút thổn thức. Năm đó vị kia Tiên Vương kia chí ít cũng là tồn tại thất trọng thiên. Hắn vốn phải là Vạn Cổ bất diệt. Nhưng bây giờ lại hoàn toàn biến mất ở trong dòng sông lịch sử. Ngay cả phong hiệu là cái gì cũng không có người nào biết được.

Ngay cả Tiên Vương còn như vậy. Vậy còn có cái gì là vạn kiếp bất diệt, thật sự có thể thoát khỏi sinh tử ràng buộc, vĩnh hằng bất diệt?

- A!

Hổ Nữu lại bắt đầu nhăn cái mũi nhỏ lại.

- Thơm quá!

- Lại có tiên dược sao?

Lăng Hàn hỏi. Đối với khứu giác của tiểu nha đầu, hắn tất nhiên là tin tưởng vô cùng.

Hổ Nữu nghiêng một đầu, suy nghĩ một chút, sau đó nói:

- Chắc là tiên dược. Nhưng có chút cổ quái.

- Chỗ nào cổ quái?

Lăng Hàn hỏi.

- Không biết nên nói như thế nà. Dù sao cũng chính là kỳ quái.

Lăng Hàn suy nghĩ một chút, nói:

- Bất kể nói thế nào, cứ tìm tới xem thử đã.

Vẫn là Hổ Nữu dẫn đường. Chỉ chốc lát, Lăng Hàn và nữ hoàng cũng ngửi thấy được mùi đặc biệt thuộc về tiên dược. Vừa ngửi một chút liền biết. Trong nháy mắt lại khiến cho thần hồn của bản thân mình tương hợp cùng đại đạo. Không phải bất kỳ vật nào cũng có khả năng thay thế được.

Bọn họ lại một đường theo mùi thơm di chuyển. Rất nhanh, bọn họ tìm được một sơn động, vô cùng tối tăm.

Mùi thơm của tiên dược chính là từ bên trong sơn động truyền ra.

- Có mùi máu tươi.

Hổ Nữu lại nhăn cái mũi nhỏ, vẻ mặt lộ ra hung quang. Nàng đặc biệt mẫn cảm đối với các loại sát ý.

Đây là do những người tới trước tranh đoạt tiên dược phát sinh tranh chấp, bạo phát ra đại chiến sao?

- Mọi người cẩn thận.

Lăng Hàn đi nhanh về phía bên trong sơn động. Đã đến nơi này, hắn tất nhiên không có đạo lý nửa đường vứt bỏ đạo lý, tất nhiên cũng muốn xem thử một chút.

Ba người nữ hoàng đều đuổi theo. Nhưng bọn họ ở bên trong đi qua một vòng, lại không có phát hiện ra cái gì.

Mùi tiên dược vẫn còn ở đây, nhưng tiên dược lại mất tích.

- Có lẽ là bị người lấy đi.

- Đi thôi.

Bốn người đều lắc đầu, ra khỏi sơn động, tiếp tục đi về phía trên núi.

Sau khi đám người Lăng Hàn hoàn toàn biến mất, từ bên trong sơn động lại có một người đi ra. Đó chính là Kỷ Vô Danh.

Ánh mắt của hắn lóe lên, lẩm bẩm nói:

- Bốn người đều là Tiên Thai. Nếu để cho ta cắn nuốt, Tiên Thai của ta khẳng định có thể tiến thêm một bước. Đáng tiếc, ba người kia đều không dễ đối phó. Nhất là nha đầu kia, chắc hẳn là bằng hữu cũ nào đó chuyển thế.

- Thôi đi. Tạm thời cứ ở chỗ này câu đủ cá. Sau đó lại nghĩ biện pháp cắn nuốt Tiên Thai của bốn người kia.

- A... Lại có người đến!

Hắn thoáng lộ ra một vẻ uy nghiêm đáng sợ, chậm rãi lui vào bên trong sơn động. Mùi tiên dược thơm ngát như có như không lại truyền ra.

Thân hình một nam tử xẹt qua, chợt ngừng lại. Ánh mắt hắn nhìn về phía bên trong sơn động, thoáng lộ ra một vẻ mừng rỡ.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc