Bảy người Mông Đông càng đánh càng kỳ quái, chẳng lẽ Lăng Hàn thực sự uống say, hoàn toàn không biết rõ tình trạng rồi?
Thực sự rất khó tin tưởng, nếu không phải tửu quỷ, làm sao lại vào lúc này còn mê rượu như thế.
Bọn hắn toàn lực xuất thủ, muốn bắt Lăng Hàn, lại làm sao cũng bắt không được.
Ừng ực ừng ực, Lăng Hàn dùng sức lắc lắc bình rượu, hiện tại bên trong đã trống rỗng, hắn không khỏi thở dài, mới chút như thế, quá ít a.
Lăng Hàn quét đám người Mông Đông một vòng:
- Tốt a, bồi các ngươi chơi đùa.
Thời điểm nói câu này, hắn lại không chút say.
- Ngươi, ngươi không có say!
Thấy Lăng Hàn thanh tỉnh như thế, đám người Mông Đông đều kinh hãi.
Sao lại có thể như thế, ở trong đó là có một tia lực lượng của bản chủ, tuyệt không phải Lăng Hàn có thể hóa giải. Nhưng mà, Lăng Hàn lại không có một chút xíu ảnh hưởng, cái này để bọn hắn lý giải ra sao, làm sao tiếp nhận?
- Chẳng lẽ ngươi không có uống?
Ba Đa nói.
Cái này cũng có khả năng, lấy thực lực của Thiên Tôn, hoàn toàn có thể làm bộ uống rượu, nhưng thật ra là đưa rượu vào một không gian khác tạm giữ.
Lăng Hàn nhún vai:
- Tại sao phải nói cho các ngươi?
Bảy người đều không phản bác được, bọn hắn đã không để ý mặt mũi, Lăng Hàn đương nhiên không có nghĩa vụ nói cho bọn hắn nguyên nhân.
Lăng Hàn cười ha ha:
- Bất quá, nói cho các ngươi cũng không sao, kỳ thật đây là bản chủ đặt ra bẫy, chân chính muốn bắt phản đồ, thật ra là một cái hoặc mấy cái trong các ngươi!
Lời vừa nói ra, đám người Mông Đông nửa tin nửa ngờ.
Muốn bọn hắn tin tưởng Lăng Hàn có thể hóa giải thủ đoạn của bản chủ, đây là tuyệt đối không thể nào. Như vậy, chẳng lẽ trong bọn họ thực sự ra một tên phản đồ, lần này thật ra là cục trong cục, mình mới là người bị khảo nghiệm?
Bọn hắn đương nhiên đều biết mình vô tội, nhưng làm sao bảo đảm sáu người khác cũng như thế?
- Không nên tin chuyện hoang đường của hắn!
Mông Đông lập tức nói.
- Tiểu tử này chỉ là lừa gạt chúng ta, mục đích là muốn nhiễu loạn chiến ý của chúng ta.
Không sai.
Sáu người Lâu Tây Nguyệt lập tức nghiêm nghị, bọn hắn không thể bị chia rẽ.
Bọn hắn không do dự nữa, đều toàn lực ứng phó, trấn áp về phía Lăng Hàn, Thiệu Anh xông ở phía trước nhất, hắn tự tin phòng ngự vô địch, tuyệt không phải Lăng Hàn có thể oanh phá.
Lăng Hàn cười lạnh:
- Thật sự cho rằng ta không đánh tan được xác rùa đen của ngươi?
Hắn ngưng tụ toàn lực, đấm ra một quyền.
Bành!
Lực quyền hóa thành một điểm, đánh vào trên thân Thiệu Anh, lập tức oanh ra một hố nhỏ, máu tươi phun ra.
Đám người Mông Đông đều ngạc nhiên, lực lượng của Lăng Hàn cũng quá kinh khủng đi, cách không một quyền mà thôi, lại xé mở phòng ngự của Thiệu Anh.
Lăng Hàn thừa thắng truy kích, ba quyền hai chân liền đánh ngã Thiệu Anh. Trước đó hắn căn bản không có vận dụng toàn lực, ở dưới lực lượng tuyệt đối nghiền ép, loại Thiên Tôn bảo thể không hoàn toàn này tính toán là cái gì?
Sáu người Mông Đông thấy vậy, đều tim mật lạnh lẽo, bọn hắn đã đủ đánh giá cao thực lực của Lăng Hàn, cho nên dùng thủ đoạn ám toán, bảy người xuất động, vì chính là vạn vô nhất thất.
Ai có thể nghĩ tới, rượu không có đưa đến hiệu quả, mà chiến lực của Lăng Hàn càng hoàn toàn nghiền ép bọn hắn.
Ong ong ong, toàn bộ bọn hắn vận chuyển ra Thiên Tôn ký hiệu cấp một, mỗi người không giống nhau, sau đó trấn áp về phía Lăng Hàn, làm sao cũng phải cứu Thiệu Anh ra.
Lăng Hàn giẫm Thiệu Anh một cước, thân thể lại mượn cỗ lực lượng này xông ra ngoài, thẳng bức Ba Đa:
- Ngươi không phải bình thường vẫn muốn cùng ta luận bàn sao, đến, để ngươi đạt được ước muốn.
Đám người Mông Đông gầm thét, một cước này của Lăng Hàn trực tiếp giẫm nát đầu của Thiệu Anh, Thức Hải vỡ vụn, Thiên Tôn cũng phải chết.
Bành bành bành, Lăng Hàn xuất liên tục mười một quyền, Ba Đa làm sao chống lại, trong nháy mắt liền bị hắn đánh nổ, hóa thành huyết vũ.
Sáu người bọn hắn đều có năng lực hấp thu sinh mệnh tinh khí, hóa thành năng lượng bản thân, bởi vậy, Thiệu Anh, Ba Đa vừa chết, những năng lượng này liền phân biệt bắn về phía sáu người.
Mặc dù không người nào có thể phát giác, nhưng trên thực tế, Lăng Hàn đạt được lại nhiều hơn năm người này cộng lại.
Lăng Hàn phát uy, chấn bay năm người Mông Đa, vồ tới tàn hồn của Thiệu Anh cùng Ba Đa, cái này có thể luyện hóa ra Thiên Tôn ký hiệu, hơn nữa, hắn cũng muốn rút hồn đạt được càng nhiều tư liệu của Cuồng Loạn.
Tỉ như, đồng bọn của những người này còn có ai.
Sau đó, hắn mới quay người trở lại, thản nhiên nói:
- Tiếp xuống đến phiên người nào?
Năm người Mông Đông đều hoảng hốt, một hai chiêu công phu, liền có hai đồng bạn bị Lăng Hàn oanh sát, như vậy coi như bọn hắn còn có năm người lại như thế nào, chỉ là Lăng Hàn ra thêm mấy chiêu mà thôi.
Trốn?
Trốn được sao, thực lực của Lăng Hàn nghiền ép bọn hắn, đó căn bản không phải đánh nhau cùng cấp bình thường a.
- Vì chủ thể!
Mông Đông đột nhiên lớn tiếng kêu lên, trong ánh mắt tất cả đều là điên cuồng.
- Vì chủ thể!
Bốn người Lâu Tây Nguyệt cũng rống to, từng cái giống như đều biến thành tên điên.
Hưu hưu hưu, bọn hắn nhảy đến một bên, toàn thân mỗi người phát sáng, thế mà quỷ dị dung hợp lại.
- Ta hôm nay dù chết, cũng chỉ là trở về bản thể mà thôi.
Năm người này đều nói, oanh, một đoàn quang hoa hừng hực hiện lên, năm người toàn bộ biến mất, thay vào đó, là một sinh vật không cách nào hình dung.
Nó có chút giống bạch tuộc, toàn thân có thật nhiều xúc tu, lại còn sinh ra một khuôn mặt người, mà mặt người vỡ ra, lại là một cái miệng to lớn, toàn thân đen như mực, tản ra cực kỳ tà ác.
Đây là... Cuồng Loạn!
Không đúng, Lăng Hàn lập tức lắc đầu, Cuồng Loạn cường đại hơn nhiều, quái vật trước mặt này nhiều nhất chính là tu vi Ngũ Bộ, kém quá nhiều.
Năm người kia làm sao lại biến thành quái vật như vậy?
Trong đó khẳng định có lực lượng của Cuồng Loạn tác dụng, nếu không năm người làm sao có thể dung hợp? Chưa từng nghe nói qua có hai Thiên Tôn hợp làm một thể, huống chi là năm người.
- Bức ta đến một bước này, vậy ta liền kéo ngươi cùng chết!
Quái vật mở miệng, thanh âm hết sức phức tạp, tựa như rất nhiều người cùng một chỗ nói chuyện, lại cực kỳ thống nhất.
Quái vật xuất thủ, xoát, một cây xúc tu vung ra, bay về phía Lăng Hàn.
Trên thân thể của nó có một viên Thiên Tôn ký hiệu phát quang, gia trì nó hơn tám mươi lần lực lượng.
Ký hiệu cấp một.
Năm người Mông Đông hẳn là mỗi người đều nắm giữ một ký hiệu cấp một, hiện tại năm người dung hợp, dù năm ký hiệu cấp một này không thể tổ hợp, nhưng cũng có thể thay nhau phát uy.
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.