- Ác như vậy?
Vũ Văn Thiên cau mày.
Ngô Khởi Nguyên gật gật đầu:
- Ta cảm giác sát khí của tên kia.
Đối với năng lực cảm ứng của Ngô Khởi Nguyên, không ai hoài nghi, đây là một người đơn thuần, cũng là người lớn lên trong đám hung thú, hắn mẫn cảm với sát khí nhất.
- Nếu nói như vậy, chúng ta không phải tới từ Thánh địa, vừa rồi sẽ mất mạng?
Hoàng Lăng Vân kêu lên một tiếng.
Năm người đều nhìn hai người Tào gia hai rời đi, trong nội tâm đầy lửa giận.
Di tích cổ là thứ vô chủ, tất cả mọi người có thể đi thăm dò, hơn nữa, hiện tại còn chưa đi vào, căn bản không tính là đối thủ cạnh tranh, như vậy đã động sát ý.
Điên rồi.
- Yên lặng theo dõi kỳ biến.
Lăng Hàn nói, hắn không giận không sợ hãi, nếu vừa rồi đối phương thật muốn xuất thủ, hắn sẽ trực tiếp thả ra Thiên Đạo Hỏa, xem ai lợi hại.
Cũng không lâu lắm, Tào gia mời trận sư đã đến, bắt đầu phá trận.
Tên trận sư có trình độ không tồi, hắn nhanh chóng tìm ra manh mối, chậm rãi tiến lên phía trước.
Sau khi hắn tiến lên một đoạn lại nói với người Tào gia đuổi theo, muốn phá trận pháp, trình độ của hắn vẫn còn kém một chút, nhưng chỉ tìm kiếm con đường an toàn thì đơn giản.
- Thật sự là làm người ta tức giận, bọn chúng đi vào đầu tiên.
Vũ Văn Thiên vỗ đùi, hắn rất không cam lòng.
Lăng Hàn nở nụ cười:
- Chuyện không có đơn giản như vậy, chuẩn bị chiến đấu.
- A, ngươi nhìn ra cái gì rồi?
Vũ Văn Thiên hỏi.
- Bọn họ không vượt qua nổi.
Lăng Hàn tự tin nói ra, hắn hiện tại là cao thủ trận đạo, hắn có thể nhìn ra trình độ của tên trận sư kia.
Cho đối phương đầy đủ thời gian, người kia có thể tìm ra một lộ tuyến an toàn, nhưng hắn quá tự tin, trước đó còn cẩn thận thăm dò, nhưng sau khi nắm giữ mấy cái tiết điểm, hắn tự cho rằng đã thăm dò toàn bộ, mang người xông vào trong, từ đó chôn xuống tai hoạ ngầm, chỉ cần có một chút xíu sai lầm, vậy thì sẽ tạo thành tai nạn.
Lăng Hàn tin tưởng, việc này sẽ diễn ra.
Quả nhiên, qua mười phút sau, nghe thấy đám người Tào gia bên trong hô to hoảng hốt, một tia sáng xuất hiện, oanh, năng lượng cuồng bạo nổ tung, giống như có một vị cường giả tuyệt thế đang xuất thủ.
Trận pháp bị phát động.
Đây chính là trận pháp giảo sát Sinh Đan cảnh, nó vừa phát động, người Tào gia lập tức gặp vận rủi lớn.
Chỉ là đợt công kích thứ nhất mà thôi, Tào gia đã mất đi một nửa người, ba tên Sinh Đan cảnh cầm đầu bắt đầu mang theo những người còn lại rút lui.
Nhưng trong lúc vội vàng, bọn họ đã rối loạn, không thể hoàn toàn dựa theo điểm đặt chân lúc trước đi ra ngoài, lần này tốt rồi, trận pháp lại bị phát động, sát cơ ập tới.
Oanh! Oanh! Oanh!
Ánh sáng sáng rực vô cùng kinh khủng.
Cuối cùng, Tào gia chỉ có ba người trốn thoát, chính là ba tên Sinh Đan cảnh, nhưng mỗi người đều trọng thương.
Bọn họ muốn bảo vệ vài tộc nhân, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ ý nghĩ này, bởi vì tự vệ đã khó khăn, còn muốn mang người ra? Bọn họ sẽ nằm lại bên trong.
Ánh mắt Lăng Hàn lóe sáng, hắn xông ra ngoài.
A, ngươi muốn đánh lén ba tên Sinh Đan cảnh sao?
- Lăng Hàn, không nên vọng động, mặc dù bọn họ trọng thương, nhưng dù sao vẫn là Sinh Đan cảnh!
Vũ Văn Thiên vội vàng khuyên nhủ, nhưng Ngô Khởi Nguyên lại rống lên, bọn họ xông tới.
- Móa!
Hắn mắng một tiếng, vội vàng đi theo.
Hoàng Lăng Vân và Mục Long nhìn xem, cũng lao tới.
Thấy khí thế Lăng Hàn hùng hổ xông tới, ba tên Sinh Đan cảnh Tào gia cười lạnh, cho rằng bọn họ bị thương thì có thể chiếm tiện nghi?
- Tiểu tử, ngươi nghĩ nhân lúc cháy nhà hôi của sao?
Người trung niên xua đuổi đám người Lăng Hàn lúc trước nói ra, hắn nói xong liền phát động công kích.
Hắn không quan tâm phong phạm cao nhân tiền bối.
Hắn hiện tại bị thương vô cùng nghiêm trọng nhưng vẫn có thể oanh sát Chú Đỉnh, như vậy tổn thương càng thêm tổn thương, cho nên, hắn tự nhiên không nghĩ triền đấu, hắn muốn xuất thủ trước.
Lăng Hàn không cảm thấy quái lạ, có ít người không nói nguyên tắc như thế.
Hắn vận dụng Hỗn Độn Cực Lôi tháp, hỗn độn khí bao phủ, sau đó lôi đình oanh kích tấn công người Tào gia.
Bành, trung niên của Tào gia oanh kích hỗn độn khí, khó khăn lắm mới đánh xuyên qua, nhưng Lăng Hàn còn có màn sáng tinh thần hộ thân, hắn có thể dễ dàng hóa giải một kích vừa rồi, lôi đình oanh kích, nam tử trung niên kia hét thảm một tiếng, hắn đã bị thương chồng chất, hiện tại vết thương càng lớn, hắn càng bi thảm.
Kết quả quá bất ngờ, Sinh Đan bị thương vẫn là Sinh Đan cảnh, tại sao lại bị một tên Chú Đỉnh làm bị thương?
- Tiểu tử ghê tởm!
Nam tử trung niên cắn răng, bị Hỗn Độn Cực Lôi tháp oanh trúng một kích, hắn tổn thương nặng hơn, chẳng những đau đớn, hơn nữa còn giảm đi ba phần thực lực.
Cũng bởi vì hắn là Sinh Đan cảnh, nếu không đổi lại cao thủ Chú Đỉnh, trúng một kích như vậy sẽ không có năng lực đứng lên.
Ầm ầm, Ngô Khởi Nguyên đã giết tới, hắn như man thú va chạm với nam tử trung niên.
Nam tử trung niên kia tức điên, hiện tại tiểu bối Chú Đỉnh đều không biết sợ hay sao?
Hắn hét lớn một tiếng, hắn oanh kích Ngô Khởi Nguyên.
Lăng Hàn tin tưởng Ngô Khởi Nguyên sẽ đối phó được nam tử trung niên kia, dù sao đối thủ đã trọng thương, còn bị hắn dùng Hỗn Độn Cực Lôi tháp đánh một cái, chiến lực nhiều nhất chỉ bằng Ngũ Đỉnh đến Lục Đỉnh, hơn một năm qua, Ngô Khởi Nguyên đã đạt tới Tứ Đỉnh đỉnh phong, hẳn có lực đánh một trận.
Hắn để mắt tới hai người khác, sẽ không cho bọn họ cơ hội trợ giúp.
- Giết!
Hai người kia không nói nhảm, trước tiên vận dụng pháp khí, một người dùng thương, một người dùng đao tấn công Lăng Hàn.
Bọn họ đều biết, thực lực Lăng Hàn cực mạnh, không thể xem như Chú Đỉnh cảnh bình thường.
Lăng Hàn thong dong tỉnh táo, Hỗn Độn Cực Lôi tháp treo trên đỉnh đầu, hỗn độn khí bao phủ, đây cũng là phòng ngự cường đại nhất cấp bậc Chú Đỉnh, lại thêm phía sau còn có màn sáng tinh thần, trên người còn mặc một bộ chiến giáp, phòng ngự của hắn rất cao.
Hắn một mình chiến với hai tên Sinh Đan.
Nếu việc này truyền đi, tuyệt đối sẽ để người chấn kinh.
Một Chú Đỉnh lại có thể địch nổi hai tên Sinh Đan?
Không có biện pháp, ai bảo hai người kia đều trọng thương, mặc dù tình huống như vậy nhưng nhiều lắm chỉ có chiến lực Bát Đỉnh, cho nên khó làm gì được Lăng Hàn.
Đại chiến kịch liệt, Lăng Hàn cũng không dám chủ quan, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, Sinh Đan cảnh khẳng định nắm giữ bí pháp gì đó, một khi bộc phát, có thể sẽ cực kỳ khủng bố.
- Muốn chết!
Một tên Sinh Đan cảnh phóng xuất ra khí tức bản thân, đây là thủ đoạn tốt nhất đối phó võ giả cấp thấp.
Nhưng lại không hiệu quả với Lăng Hàn, ngược lại bị Lăng Hàn dùng một kích sát khí xung kích đánh ra, thân thể hai người cứng lại.
Lúc này, ba người Vũ Văn Thiên cùng lao đến.
- Ba người các ngươi đối phó một người, chỉ cần kiềm chế là tốt rồi.
Lăng Hàn nói, hắn nhường một đối thủ cho ba người kia, hắn độc chiến nam tử trung niên áo xanh.
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.