THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Lợn chết!

Hắn hung tợn nói. Trong lòng hắn thầm thề, đợi sau khi giết chết tất cả đám người Lăng Hàn, hắn nhất định phải nuốt sống con heo đáng chết này!

Chém không ra thì chém không ra, trực tiếp đem lên lồng hấp.

Hai người lại chiến đấu. Lúc này Lăng Hàn không e ngại, xuất kiếm tất nhiên càng thêm nghiêm túc. Nhưng Hồ Xán dù sao cũng là ngũ biến, trong tay cũng nắm có pháp khí, chiến lực lại tuyệt đối không kém hơn hắn.

Chiến đấu vẫn giằng co. Chỉ có điều Lăng Hàn lại càng lúc càng tính kỹ càng trước sau.

Thật ra, hắn không cần con heo nhỏ màu hồng, ở trên phương diện chiến lực cũng sẽ không thua kém Hồ Xán quá nhiều. Dù sao làm như vậy còn bị trói buộc một tay, hạn chế một phận chiến lực.

Vậy tại sao hắn còn cần con heo nhỏ màu hồng?

Đầu tiên, phòng ngự của con heo háo sắc này quả thực nghịch thiên. Có thể giảm bớt rất nhiều lực lượng tiêu hao cho Lăng Hàn. Thứ hai, đó chính là năng lực này phun nước miếng, quả thực chính là giễu cợt mạnh nhất. Ai bị một con heo phun nước bọt mà không nổi trận lôi đình?

Mà một khi giận dữ, dĩ nhiên là sẽ loạn, sẽ lộ ra sơ hở.

Quả nhiên, sự kiên trì của Lăng Hàn dần dần nhận được hồi báo. Dưới cơn cuồng nộ, Hồ Xán liều mạng tiêu hao lực lượng của hắn, muốn một lần hành động giết chết Lăng Hàn. Nhưng đối mặt với phòng ngự khó giải của con heo háo sắc, đây chỉ là lãng phí khí lực một cách vô ích. Ngược lại bị Lăng Hàn nắm lấy cơ hội phản kích, khiến cho trên người hắn tăng thêm vài vết thương.

Mà hắn ở dưới trạng thái nổi giận, phòng ngự tất nhiên cũng không thể nào làm được thập toàn thập mỹ. Nhãn lực của Lăng Hàn lại không có rơi xuống, năng lực nắm bắt sơ hở tất nhiên là đứng đầu. Dưới mấy kiếm đi, Hồ Xán lại tăng thêm mấy chỗ thương.

Lại chiến đấu một hồi, Hồ Xán cuối cùng bị đau đớn nhắc nhở, không thể lại công kích mù quáng và điên cuồng như thế.

Hắn ý thức được, đánh như vậy không có chút ý nghĩa nào. Không chỉ không thể gây thương tổn được choLăng Hàn, sẽ chỉ làm cho phòng ngự của mình biến hình, tiêu hao lực lượng mà thôi.

Nhưng lẽ nào, hắn phải phủi mông một cái rời khỏi như thế sao?

Phải biết rằng, hắn đã vô lễ đối với một cường giả Cực Cốt Cảnh, càng có ý tưởng quá phận đối với ái nữ của một vị thành chủ. Điều này nếu truyền đi, đủ để khiến cho hắn chết trên một trăm lần.

Nếu như hắn hiện tại rời khỏi đây, vậy sau này cũng đừng mong lăn lộn ở Huyền Bắc Quốc.

Không, hắn cũng không muốn làm một dã nhân.

Hai mắt Hồ Xán huyết hồng.

Giết. Hắn nhất định phải giết chết tất cả những người này.

Hồ gia vừa bị diệt, tâm huyết suốt đời tan biến, chảy về hướng đông. Tâm tình của hắn vốn đang kích động, lại bị con heo nhỏ màu hồng phun nước bọt kích thích, tâm tính của hắn đã sớm mất đi sự thăng bằng.

Hiện tại hắn muốn lại chỉ có một chuyện, đó chính là giết!

- Tất cả đều đi chết cho lão phu!

Hồ Xán điên cuồng vung vẩy trường kiếm. Sự lạnh lùng bình tĩnh vừa lóe lên đã biến mất. Hắn trái lại trở nên càng cuồng bạo hơn.

Đối mặt với một người điên như vậy, Lăng Hàn cũng không thể không cẩn thận. Bằng không thật sự muốn bị chém trúng một cái, ngũ biến lại thêm uy lực của pháp khí nữa, đủ để chém chết hắn.

Chiến chiến chiến.

Hai người không ngừng chiến đấu kịch liệt, kèm theo máu tươi.

Đối mặt với sự điên cuồng của Hồ Xán, Lăng Hàn cũng không có cách nào duy trì bản thân hoàn toàn không bị thương. Hắn cũng bị đánh trúng vài cái, không thể tránh khỏi chảy máu. Chỉ có điều, so với việc Hồ Xán, hắn lại tốt hơn rất nhiều.

Bởi vì hắn có con heo nhỏ màu hồng đỡ công kích. Hồ Xán lại chỉ có thể tự mình hóa giải. Ở dưới đánh nổ chính diện, làm sao có thể hóa giải được mỗi một đạo công kích. Còn trốn tránh được ở đâu?

Vết thương trên người Hồ Xán càng lúc càng nhiều, máu chảy đầy đất.

Bởi vì mất quá nhiều máu, sắc mặt Hồ Xán càng lúc càng khó coi. Hắn lộ ra sự sợ hãi.

Tiếp tục như vậy, hắn sẽ chết.

Hắn sĩ diện, muốn báo thù. Hơn nữa, sau khi gia tộc bị huỷ diệt, tâm tình gần như điên cuồng. Chỉ khi nào phải thật sự đối mặt với tử vong, hắn mới khiếp sợ.

So với tính mạng, cái gì cũng là phù vân.

Hắn không muốn báo thù nữa. Hắn cũng không muốn phải phồn hoa giàu sang. Trong lòng hắn chỉ thầm mong cố gắng sống sót, vượt qua quãng đời còn lại.

Nghĩ vậy, hắn chợt xoay người, chạy thoát thân.

Hắn lại là ngũ biến, toàn lực chạy nước rút, tốc độ có thể đạt tới vận tốc âm thanh, Lăng Hàn căn bản không thể nào đuổi được. Cuộc chiến đấu ngày hôm trước, hắn đã rõ ràng.

- Sớm chờ ngươi!

Lăng Hàn cười, tay trái rung lên, đập con heo béo về phía Hồ Xán. Dưới chân hắn lại vận chuyển Phi Toa Bộ. Trong nháy mắt, tốc độ cũng tăng vọt, đạt tới vận tốc âm thanh.

Ầm, âm.

Âm thanh chợt bùng nổ. Bụi cỏ ở bốn phía xung quanh nhất thời đều nằm rạp xuống. Nước sông bên kia lại cuồn cuộn nổi lên sóng lớn.

Con heo nhỏ háo sắc phát ra tiếng kêu thảm thiết, lại không thể tránh khỏi đụng phải Hồ Xán, va chạm khiến cho Hồ Xán lảo đảo một cái. Đây chính là Lăng Hàn lấy lực trăm vạn cân đập xuống, có thể không lợi hại sao?

Hồ Xán lại hạ quyết tâm chạy ra. Sau khi thân hình ổn định, hắn lại chạy thoát thân.

Nhưng vào lúc này, hắn chỉ cảm thấy giữa lưng mát lạnh. Sau đó lực lượng của toàn thân hình như biến mất. Ngay cả bước chân cũng thấy khó khăn.

Hắn chỉ cảm thấy ngực đau. Hắn cúi đầu vừa nhìn, lại thấy rất bình thường.

Phụt!

Lăng Hàn rút ra kiếm gãy ra. Máu tươi nhất thời từ phía sau lưng Hồ Xán phía sau điên cuồng phun ra ngoài.

Nơi yếu hại bị thanh kiếm gãy đâm trúng, khẳng định mất mạng.

Hồ Xán chậm rãi xoay người lại. Hắn mờ mịt nhìn Lăng Hàn, trong ánh mắt hắn đầy vẻ khó hiểu.

Lăng Hàn làm thế nào đuổi kịp mình được?

Không có khả năng. Cho dù hắn bị đập phải một chút, nhưng hắn nắm giữ vận tốc âm thanh, làm sao có thể bị Lăng Hàn đuổi kịp được?

Ầm.

Hắn gục về phía mặt đất, kết thúc một đời của mình.

Lăng Hàn thu hồi thanh kiếm gãy. Hắn đã sớm đoán được người như Hồ Xán tất nhiên sẽ sợ chết, cho nên vẫn luôn chờ đối phương chạy thoát thân, sau đó lấy Phi Toa Bộ đuổi theo, một đòn thành công.

Hồ Xán tất nhiên sẽ không nghĩ tới, cũng chỉ là hai ngày mà thôi, Lăng Hàn đã nắm giữ một môn thân pháp.

Đây là thông minh quá sẽ bị thông minh hại.

Lăng Hàn thở hắt ra một hơi. Ngũ biến vẫn thật sự khó giết. Hắn có thể nói là đã dùng hết tất cả thủ đoạn, lúc này mới lợi dụng phương diện nhận thức của đối phương, rơi vào cạm bẫy giết chết.

Nhưng hắn khi xoay người lại, lại nhìn thấy được Mục quản gia và Phong Nhược Tiên dùng ánh mắt giống như gặp quỷ nhìn hắn.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc