- Động, động tâm muội muội ngươi!
Lăng Hàn không nhịn được đánh qua một cái.
Lý Phong Vũ kinh hãi đến biến sắc nói:
- Ngươi quả nhiên có dã tâm với em gái của ta! Cái này… ta nói em rể, chúng ta đến thương lượng vấn đề đồ cưới đi.
- Ca! Ca!
Lý Tư Tiên rốt cục bạo phát, đánh tới Lý Phong Vũ.
Không chỉ nàng, Chư Toàn Nhi và Hổ Nữu cũng rất sung sướng gia nhập hàng ngũ, đánh đến hắn kêu rên liên hồi, vì mình miệng tiện mà trả giá.
Thanh Phượng Thần Hậu dật động trường kiếm, chém về phía Cửu Nhãn Thi Vương.
Phá Hư Cảnh ra tay, thật đáng sợ!
Kiếm Mang dật động trời cao, oanh, từng ngôi sao bị ánh kiếm đánh nổ, hóa thành vô số mảnh vỡ hạ xuống, rơi vào các góc của Hằng Thiên Đại Lục.
Cửu Nhãn Thi Vương bình tĩnh không sợ, oành oành oành… nó giẫm chân nghênh đón Thanh Phượng Thần Hậu, lấy tốc độ cực nhanh chạy tới, mà từng bộ thi thể trên thân thể thì dồn dập phát sinh tiếng rít, hóa thành từng đạo sóng âm như thực chất bắn ra.
Thanh Phượng Thần Hậu hừ một tiếng, tương tự ngửa mặt lên trời thét dài một cái, như Phượng lệ, sóng âm hoá hình, hóa thành một con Thần Hoàng màu xanh lao tới Cửu Nhãn Thi Vương.
Oành oành oành… sóng âm chạm vào nhau, ý chí võ đạo phát sinh va chạm kịch liệt, hào quang óng ánh, chiếu rọi trời cao.
Giữa bầu trời, vô số ngôi sao bị đánh nổ, hóa thành mảnh vỡ hạ xuống, nhưng đại bộ phận đều không thể thông qua tầng Cương Phong đáng sợ trên không đại lục, bị đốt thành tro bụi.
Sóng âm của Cửu Nhãn Thi Vương công kích xem như bị Thiên Phượng Thần Hậu hóa giải, nhưng dư âm kích đãng, vẫn đánh bay đám người đã thoát khỏi thung lũng, như diều đứt dây bay lên trời, lại đùng đùng đùng rơi xuống đất, dồn dập thổ huyết.
Cường giả Phá Hư Cảnh ra tay, dù bị hóa giải, chỉ còn lại dư âm trong dư âm, thì vẫn tràn ngập lực phá hoại doạ người. Nếu người nơi này không phải Sinh Hoa chính là Linh Anh, như vậy ở dưới một đòn kia không phải vấn đề thổ huyết, mà là ngỏm sạch rồi.
Dù như vậy, Sinh Hoa Cảnh không ai không gãy vài cái xương, Linh Anh Cảnh tốt hơn một chút, chỉ phun mấy búng máu.
Lăng Hàn ôm Chư Toàn Nhi và Hổ Nữu vào trong lòng, dùng thân thể che chắn, lấy thể phách sánh bằng trân kim cấp tám của hắn, ngạnh kháng sóng âm công kích chỉ để sắc mặt của hắn có chút khó coi, nhưng không đến nỗi thổ huyết.
- Em rể, cứu mạng a!
Lý Phong Vũ máu me đầy mặt, cũng không biết là mới vừa rồi bị đánh ra, hay bị sóng âm chấn ra.
- Ha ha ha ha, các ngươi chơi trò gì vậy, sao thảm thành dáng vẻ ấy?
Con thỏ xuất hiện, trong miệng ngậm một "cây cải củ", cũng không biết là nó tìm tới, hay trộm từ dược viên nào.
Động tĩnh lớn như vậy, nó tự nhiên cảm giác được, liền chạy tới xem trò vui.
- Phí lời, hai Phá Hư Cảnh đang khai chiến, ngươi không thấy sao?
Lăng Hàn tức giận nói.
- Ơ, nha đầu này ngược lại không tệ, làm thị nữ cho Thỏ Gia vừa vặn.
Con thỏ nhìn chằm chằm Thiên Phượng Thần Nữ ở giữa bầu trời, một bên nhai linh dược, phẩm tính lưu manh hiện ra hoàn toàn.
Lăng Hàn thở dài nói:
- Lý Đại Chủy, ngươi gặp phải người trong đồng đạo, đến, cùng con thỏ kết bái đi.
- Thiết, Thỏ Gia là thân phận gì, tiểu tử này làm tôn tử mười tám đời của Thỏ Gia cũng không đủ.
Con thỏ bỡn cợt Lý Phong Vũ không đáng giá một đồng.
Lý Phong Vũ không tức giận, chỉ nhìn Hổ Nữu nói:
- Hổ Nữu đại nhân, chúng ta ăn thịt thỏ đi?
- Được!
Hổ Nữu mặt mày hớn hở, ánh mắt hung hãn nhìn chằm chằm cái mông của con thỏ, miệng nhỏ khẽ hé, ngụm nước đã chảy ra rồi.
Con thỏ không kìm lòng được mà đưa tay che cái mông nói:
- Tiểu tử thúi, ngươi còn dám giựt giây nha đầu này, cẩn thận Thỏ Gia đạp ngươi!
Lăng Hàn nắm lấy Hổ Nữu, không để bọn họ làm ầm ĩ vào lúc này:
- Đến đến đến, chuyển mấy tảng đá đến, chúng ta xem cuộc vui, ở khoảng cách này đã an toàn.
Ánh mắt của hắn đảo qua, đã nhìn thấy Vũ Hoàng và Mộ Dung Thanh, trong lòng tự nhiên an tâm.
Thanh Phượng Thần Hậu và Cửu Nhãn Thi Vương ác chiến, đây chính là chiến đấu cấp bậc mạnh nhất Phá Hư Cảnh, ngay cả Lăng Hàn ở kiếp trước cũng chưa từng thấy, tự nhiên không thể bỏ qua.
Trước đó, tuy Phong Phá Vân từng ra tay ở Vạn Bảo Thành, nhưng khi đó có đệ tứ sát trận phong tỏa, ai cũng không nhìn thấy chiến đấu cụ thể, hiện tại không giống, Cửu Nhãn Thi Vương cao tới trăm trượng, ở nơi nào cũng có thể thấy rõ.
Lăng Hàn còn tu luyện Chân Thị Chi Nhãn, nhìn tự nhiên càng thêm rõ ràng.
Thanh Phượng Thần Hậu rất mạnh, Phá Hư Cảnh trạng thái viên mãn, ở thế giới này có thể nói là Thần cản giết Thần, lại thêm Thiên Phượng kiếm trong tay, lực phá hoại cường đại đến tột đỉnh.
Dù thi thể trên người Cửu Nhãn Thi Vương từng là Thiên Nhân Cảnh, Phá Hư Cảnh thì đã làm sao, bị chém một kiếm liền xuất hiện một vết thương hằn sâu, chỉ là thân thể của Cửu Nhãn Thi Vương quá khổng lồ, bị gọt một kiếm thật giống như người bình thường bị móng tay xước qua, chỉ trầy một chút mà thôi.
Thi Vương, không phải là Thi Binh phổ thông, nhân vật như vậy đã hình thành ý thức của mình, phảng phất súc tích ra một loại tân sinh mệnh, một chủng vật mới trong thiên địa. Nó không đau, nhưng biết nổi giận, hết thảy thi thể đều ngửa đầu gào thét, sóng âm hóa thành cự mâu, bị Cửu Nhãn Thi Vương nắm chặt, đâm tới Thanh Phượng Thần Hậu.
- Nghiệt súc còn không chịu chết!
Thanh Phượng Thần Hậu quát khẽ, Thiên Phượng kiếm chém ra Kiếm Mang dài trăm trượng, đáng sợ đến kinh người.
Cửu Nhãn Thi Vương gầm dữ dội, thể phách của nó quá mạnh mẽ, dưới mạch văn gia trì không thua kém trân kim cấp mười bao nhiêu, nếu không phải Thanh Phượng Thần Hậu lấy Linh khí cấp mười chém, bản thân lại ngưng tụ Kiếm Mang, thì không nhất định làm gì được nó.
Nó vung vẩy hai cánh tay, hợp lại ở trung gian, muốn đập chết Thanh Phượng Thần Hậu.
Đùng!
Hai bàn tay khổng lồ hợp lại, phát sinh một tiếng nổ vang rung trời, chín mươi chín phần trăm người đều thất khiếu chảy máu, dáng dấp vô cùng thê thảm, có mấy người càng bị tiếng nổ này chấn ngất.
Thanh Phượng Thần Hậu, sẽ bị đập chết sao?
Ầm!
Một đạo liệt diễm màu xanh từ trong bàn tay bộ xương bắn ra, hóa thành lửa cháy ngập trời, còn sáng hơn Thái Dương.
Cửu Nhãn Thi Vương hống lên, vội thu hai tay về, chỉ thấy Thanh Phượng Thần Hậu ngạo nhiên đứng ở trên trời cao, cả người thiêu đốt Thần diễm màu xanh, phía sau hình thành một hỏa dực, dài tới ngàn trượng, làm nàng càng thêm xinh đẹp.
- Nữ nhân này không phải Nhân loại thuần túy, Thỏ Gia có thể cảm ứng được trong cơ thể nàng có một tia Chân Phượng huyết mạch.
Con thỏ nói, lại gặm linh dược.
- Có điều, so với loại huyết mạch thuần túy như Thỏ Gia, nàng còn kém xa lắm! Quả nhiên, vẫn là làm thị nữ của Thỏ Gia thích hợp.
Chân Phượng huyết mạch!
---------------
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.