THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Đã chọn ngọn núi này thì không thể thay đổi.

Một thanh âm đột nhiên vang lên ở bên trong thức hải của Lăng Hàn, cực kỳ vang dội, giống như là pháp chỉ truyền tụng ở trong thiên địa.

A, cái quỷ gì vậy chứ?

- Người thứ nhất leo lên ngọn núi này sẽ đại biểu cho ngọn núi này, suy cho cùng, chính là sồ long của giới này.

Thanh âm này tiếp tục nói.

Sồ long? Không phải Cửu Long thí luyện hay sao?

Không ngờ lại lựa ra là một đầu sồ long?

Lăng Hàn cảm thấy có chút khó mà tin được, Chân Long biến thành sồ long, chênh lệch này có hơi lớn a.

Nghĩ là nghĩ như vậy, thế nhưng hắn vẫn kiên định đi về trên núi, thanh âm này đã nói không thể thay đổi, vậy chỉ có thể đi tới tận cùng ở trên ngọn núi này mà thôi.

- A, đây dường như là Nguyên Từ sơn.

Nhị Oa phát động nhãn thuật, quan sát một hồi rồi nói.

- Cái gì mà Nguyên Từ sơn?

Lăng Hàn thuận miệng hỏi một câu.

- Nguyên Từ là một loại vật liệu chế tác trận cơ, hơn nữa nghe nói, sau khi mẫu thể thụ thai về sau, cả ngày ôm Nguyên Từ thạch, chờ lúc sinh hạ thai nhi sẽ có khả năng hình thành loại tiên thiên thần thể như là Nguyên Từ thể.

Đại Oa lập tức nói.

- Chỉ là, Nguyên Từ thể quá khó thành, cho dù có một trăm triệu người cả ngày ôm Nguyên Từ, có lẽ ngay cả một Nguyên Từ thể cũng không sinh ra được.

Thất Oa nói, không ngờ nàng còn chưa ngủ, thật là một kỳ tích a.

Trong lòng Lăng Hàn khẽ động, có phải nên đào một chút Nguyên Từ về hay không, dường như rất đáng tiền a.

Thời gian: 00: 00: 01

Quả thực Lăng Hàn muốn đi đào, thế nhưng núi đá cực kỳ cứng rắn, ở chỗ này hắn không khác gì một người bình thường.

Ai, chỉ có thể đi tiếp mà thôi.

Bước đi, ngọn núi này dường như không có tận cùng, mặc cho Lăng Hàn đi lên cao như thế nào, nhìn lên trên vẫn là mây mù quấn quanh.

Lại đi một đoạn thời gian rất dài, phía trước xuất hiện một cái cột mốc bên đường, trên đó viết:

- Thông Thiên Thụ.

Đây là cái quỷ gì vậy chứ?

Lăng Hàn mang theo mấy anh em hồ lô tiếp tục đi tới, rất nhanh đã phát hiện ra, hóa ra phía trước xuất hiện một gốc cây cực kỳ cao lớn, thô to đến mức không có cách nào hình dung được. Mà trên cành cây có một cái hốc, đủ để cho đại hán khôi ngô nhẹ nhõm đi vào bên trong.

- Từ nơi này đi vào sao?

Lăng Hàn vuốt vuốt cằm nói, bởi vì ngoại trừ cái động này ra đã không có đường đi khác có thể đi.

- Ồ, đây là cây gì nha, thật cao a!

Nhị Oa cũng đều ngửa cổ đến mỏi.

- Kỳ quái, cũng không phải thần thụ gì đó, vì sao lại có thể cao lớn như thế chứ?

Lục Oa nói.

- Hô! Hô!

Thất Oa không có một chút dấu hiệu nào ngủ thiếp đi.

Lăng Hàn ôm lấy Thất Oa, đang muốn vào động thì đã thấy phía sau đột nhiên có người vọt đi qua, sưu sưu sưu, hơn nữa còn không chỉ có một người.

Đây là địa phương thí luyện cho nên người tới rất là bình thường, chỉ là, Lăng Hàn lo lắng việc quang mang cừu hận của mình phát huy tác dụng, lại dẫn tới cho hắn nhiều cừu hận hơn.

Mặc dù hắn không sợ chiến, thế nhưng lại luôn vô duyên vô cớ đánh nhau cùng người ta, kỳ thật cũng rất nhàm chán.

Hả?

Lăng Hàn kinh ngạc, bởi vì hắn đã nhìn thấy một người quen biết.

Kim Tam Ngân.

Già như thế, cũng chạy tới thí luyện?

Mặc dù nơi này cũng không có quy định tuổi tác tiến vào, chỉ cần dưới tiên đồ đều có thể tiến vào. Thế nhưng một lão đầu tử gần trăm tuổi, hoặc là đã qua trăm tuổi tiến vào, cạnh tranh cùng người trẻ tuổi, hắn không xấu hổ hay sao?

Lại nói, nếu là thí luyện chọn ra đại biểu mà lại già nua như thế, ngẫm lại cũng không phù hợp với ý nghĩa thí luyện a.

- Lăng Hàn!

Đương nhiên Kim Tam Ngân cũng phát hiện ra Lăng Hàn, ánh mắt không khỏi trở nên mãnh liệt.

Đám người này nhao nhao ngừng lại, nhưng điều khiến cho Lăng Hàn giật mình là, người cầm đầu lại là một người trẻ tuổi nhìn qua không đến ba mươi tuổi. Mặc dù Kim Tam Ngân đứng song song cùng đối phương, thế nhưng giữa cử chỉ lại mơ hồ toát ra sự cung kính đối với người này.

Người tuổi trẻ kia nhìn về phía Lăng Hàn, mỉm cười:

- Hóa ra ngươi chính là Lăng Hàn, ta đã nghe nói qua rất nhiều lần về tên của ngươi.

Lăng Hàn cũng mỉm cười, nhưng cũng không có trả lời.

Người tuổi trẻ kia thấy vậy, sắc mặt không khỏi trầm xuống, nói:

- Ta vốn có ý nhận ngươi làm tùy tùng, xem ra, không đánh nát ngạo khí của ngươi trước thì sẽ không phục tùng.

- Quân Thánh, hắn giết Thiếu Hoàng và Thiếu Kiếm, há có thể để cho hắn tiện nghi như thế chứ!

Kim Tam Ngân vội vàng khuyên nhủ.

Người tuổi trẻ kia gọi là Kim Quân Thánh, chính là đệ nhất thiên tài của Kim gia, hơn nữa vận khí của hắn rất nghịch thiên. Trước đây không lâu trong lúc Thiên Địa kịch biến, hắn đã đạt được một cọc cơ duyên to lớn, chẳng những tu vi tiến nhanh, hơn nữa còn tu ra một môn thần thông.

Bởi vậy, hắn được Kim gia xác định thân phận người thừa kế, địa vị siêu nhiên, cho dù là Kim Tam Ngân cũng phải cúi đầu nghe theo hắn.

Hắn có chút không vui nhìn Kim Tam Ngân một chút, nói:

- Cửu gia, giết người chỉ là đầu chạm đất, nhưng để một cừu nhân thần phục dưới uy thế của Kim gia ta. Để hắn dốc sức vì Kim gia ta, đây không phải là biện pháp tốt hơn hay sao?

- Vâng, Quân Thánh ngươi nói đúng.

Kim Tam Ngân cúi đầu, hắn trong gia tộc địa vị sắp xếp không bằng đối phương, mà thực lực cũng không bằng, cho nên lưng tự nhiên cũng cứng rắn không đi lên.

Kim Quân Thánh lần nữa nhìn về phía Lăng Hàn, nói:

- Ngươi có hai lựa chọn, quỳ xuống rồi thần phục, hoặc là ta sẽ thu phục ngươi, ngươi lại xưng thần với ta.

Hắn rất là ngạo nghễ, Lăng Hàn chỉ là Cực Cốt cảnh, mà hắn lại là Khai Khiếu cảnh, hơn nữa còn tu ra một môn thần thông, chiến lực chênh lệch rất lớn, giống như là trời và đất vậy.

Vẻ mặt Lăng Hàn lạnh nhạt, một Kim Quân Thánh đương nhiên hắn còn không sợ, Tuyệt Đối Công Bằng được phát động, đánh bại đối phương chỉ là chuyện trong mấy chiêu mà thôi. Vấn đề là, Kim gia có nhiều người như vậy, thời gian mười phút đồng hồ đủ sao?

Người ta đã biết rõ hắn có Tuyệt Đối Công Bằng, chẳng lẽ sẽ còn đần độn để mặc hắn hành động sao chứ?

- Thế nào, còn muốn dựa vào Tuyệt Đối Công Bằng lật bàn hay sao?

Kim Quân Thánh khoát khoát tay nói:

- Đừng nói bằng vào tốc độ của ta ngươi căn bản không có khả năng kéo ta vào trong trận pháp, cho dù có thể, bằng vào chiến lực của ta, hành hạ ngươi vẫn lchuyện quá dễ dàng.

Lăng Hàn bật cười, bên trong đám người cùng giai, ai có thể hành hạ hắn được chứ?

- Như vậy, đánh nhau cùng cấp thử một chút a?

Hắn nói.

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc