THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Ở trước mặt Tứ Trảm, cho dù là Hoàng giả, hắn cũng là hòn núi lớn không thể vượt qua.

Các Vương giả ở bốn phía xung quanh đều lộ ra vẻ khinh thường. Hiện tại ở đây có các thiên kiêu tập trung. Chính ngươi đánh không lại, còn muốn dẫn "trưởng bối" tới. Tất nhiên sẽ khiến cho bọn họ khinh bỉ.

Võ đạo lấy người mạnh là vua. Cái mạnh mẽ này không chỉ nói về cảnh giới, còn chỉ về đánh một trận vô địch trong cùng giai.

Lăng Hàn cũng hoàn toàn mất đi kiên trì, lãnh đạm nói:

- Xem ra, cần thay Tam sư huynh quản giáo các ngươi một chút.

- Còn dám mở miệng nói bậy!

Nhiễm Phi cười lạnh một tiếng, thân hình lao ra.

Đây là cường giả Phân Hồn. Cho dù là Thủy Hóa, cũng là Phân Hồn Cảnh, chống lại bất kỳ Hoàng giả Trảm Trần nghiền ép tới.

Cho dù các Vương giả bốn phía xung quanh khinh bỉ cũng lộ ra biểu tình khó chịu. Nhưng một cảnh giới lớn áp chế, không cần tận lực nhằm vào, liền khiến cho bọn họ không chịu nổi. Bọn họ không thể không liên tục lui về phía sau, để tránh phong quang.

Biểu hiện của các Hoàng giả vẫn tốt hơn một chút. Nhưng cũng không tốt hơn là bao nhiêu. Tất cả cũng lui về phía sau.

Tiên cảnh ngũ cấp, mỗi một cảnh giới đều là ngọn núi cao không thể vượt qua.

Lăng Hàn... thảm!

Ầm, bàn tay khổng lồ ấn xuống, nghiền ép xuống.

Vút!

Lăng Hàn rất tùy ý chính là một tát đánh tới. Rõ ràng không có dùng bất kỳ quy tắc nào. Động tác hình như cũng không nhanh, khiến cho mỗi người đều nhìn thấy rất rõ ràng. Nhưng Nhiễm Phi lại giống như nhìn thấy hành vi điên rồ nào đó. Hắn trơ mắt nhìn một chưởng này đánh vào trên mặt mình.

Sau đó, một kêu động thanh thúy vang lên. Nhiễm Phi liền bị đánh bay ra ngoài, toàn thân lao vút lên trời cao. Nhưng còn chưa có bay ra ngoài, hắn liền bị Lăng Hàn giơ một tay, giữ nắm chân lại, cứng rắn lôi trở về.

- Cái gì tốt không học, lại muốn đi học trộm đạo. Tam sư huynh chính là dạy ngươi như thế sao?

Bốp!

Lăng Hàn lại tát một cái vào trên mặt Nhiễm Phi:

- Đối với trưởng bối phải kính trọng.

Bốp!

- Cho dù ta không phải là trưởng bối của ngươi, mọi người đều là người trong đan đạo. Chẳng lẽ không phải nên giúp đỡ lẫn nhau hay sao?

Bốp!

- Chẳng phân biệt được xanh đỏ đen trắng. Vừa mới bắt đầu đã chỉ trích một hồi. Ngươi là ai?

Bốp!

- Nếu không phải thực lực của ta coi như không tệ, lẽ nào chắn phải chịu sự khi dễ của ngươi hay sao?

Lăng Hàn nói một câu lại tát một cái. Mỗi lần tát, lực đạo lớn vô cùng. Nhất thời hắn đã đánh tới mức mặt Nhiễm Phi sưng lên, khó coi giống như là đầu heo.

Bốp bốp bốp.

Những tiếng tát không ngừng vang lên, cũng khiến cho mọi người rơi vào trong tình trạng si ngốc.

Cường giả Phân Hồn Cảnh còn không có sức đánh trả, mặc cho Lăng Hàn đánh vào mặt.

Cái này… cái này… cái này...

Thực lực như vậy phải chênh lệch lớn tới mức nào?

Đế giả Ngũ Trảm!

Đến tận lúc này, còn có ai sẽ nghi ngờ thực lực của Lăng Hàn nữa. Chỉ có Đế giả mới có khả năng chống lại một cảnh giới lớn, còn có thể có sức đánh một trận.

A, đây thật sự là một Đế giả.

- Ha hả, mọi người chơi thật vui vẻ nhỉ?

Một tiếng cười dài chợt vang lên. Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi đi nhanh tới. Phía sau lưng hắn còn có một nữ tử xinh đẹp giống như Thiên Tiên. Hai người này rõ ràng chỉ rất tùy ý đi tới, lại tản ra một loại khí phách độc tôn thiên hạ, khiến cho những người đứng gần đó đều tránh đường.

- Liễu Thánh Tử!

Không ít người run giọng nói, lộ ra vẻ kính nể tuyệt đối.

Đây là một vị thiên tài siêu cấp khiến người ta chỉ có thể ngưỡng vọng. Đế giả Ngũ Trảm bốn chữ này cũng đủ để nói rõ sự cường đại của hắn.

Người đứng bên cạnh hắn lại là Liễu Hàm, muội muội của hắn. Hai huynh muội đều là thiên tài võ đạo, đủ thành Đế giả. Ở trong lịch sử của Tiên Vực này, điều đó cũng không nhìn thấy nhiều. Không biết lão thiên gia ưu ái tới mức nào, mới có thể khiến cho hai huynh muội đều xuất sắc như vậy.

- Vị bằng hữu này, tạm thời dừng tay được không?

Liễu Kiệt nhìn về phía Lăng Hàn nói. Mặc dù nói là hỏi, nhưng lại mang theo giọng điệu ra lệnh.

Đây là điều tất nhiên. Hắn là Đế giả, một lời thốt ra, vạn người phải nghe theo. Sao có thể để cho người khác chất vấn?

Lăng Hàn liếc mắt nhìn Liễu Kiệt, lộ ra vẻ không vui.

Nếu như đối phương dùng lời hay ý đẹp, vậy hắn cũng không phải là người không nói đạo lý. Nhưng Liễu Kiệt vừa bắt đầu chính là trực tiếp hạ lệnh. Điều này khiến cho Lăng Hàn nhất thời cảm thấy phản cảm. Hắn đánh Nhiễm Phi một cái tát trước, sau đó mới xoay đầu lại, nói:

- Ta giáo huấn tiểu bối của mình. Cần gì ngươi tới nhiều chuyện?

Trời ạ, gia hỏa này thật to gan!

Nhìn thấy Lăng Hàn lại dám đối kháng với Liễu Kiệt, tất cả mọi người đều chấn động kinh sợ. Cho dù Lăng Hàn đã chứng minh mình là Đế giả, nhưng cũng không ai xem trọng hắn.

Bởi vì Đế giả cũng phân ra mạnh yếu. Liễu Kiệt ở trong Đế giả Trảm Trần Cảnh của Quảng Long Thiên xếp hạng khoảng hai mươi. Tuy rằng gần như là ở dưới đáy, nhưng Lăng Hàn vẫn nắm giữ chiến lực mạnh hơn. Không phải hắn đã sớm thành danh rồi sao?

- Lăng Hàn?

Liễu Kiệt cũng không nổi trận lôi đình. Cho dù là số lượng Đế giả Trảm Trần Cảnh trong Quảng Long Thiên cũng không quá hai mươi người, nhưng tương lai mỗi một người đều có thể trở thành Tiên Vương. Đây là nền tảng của Quảng Long Thiên.

Hắn từ trong những lời bàn tán của người khác, biết được tên của Lăng Hàn. Hắn nhẹ giọng thì thầm một chút. Nhưng hắn tin tưởng mình tuyệt đối không có nghe nói qua.

- Cho tới bây giờ ta còn không biết môn hạ của Chư Phong đại sư còn có một vị như ngươi!

Hắn nói.

Điều này là chuyện không thể tưởng tượng nổi.

Đan Sư nhất mạch lại có thể có thể dạy dỗ Đế giả. Nói ra ai có thể tin tưởng được?

- Trước hãy thả người ra đã!

Liễu Hàm chen lời nói. Trong giọng nói lộ rõ vẻ không vui.

Liễu Kiệt đã nói buông tay, Lăng Hàn lại làm theo ý mình. Đây cũng quá lớn lối đi.

Dù thế nào đi nữa, đây cũng là Thánh Tử Phủ của Liễu Kiệt. Ngươi ở nơi này động thủ, vậy ngươi đặt Liễu Kiệt ở đâu?

- Giáo huấn tiểu bối của mình một chút, không phần các ngươi quan tâm.

Lăng Hàn nói.

Liễu Kiệt hỏi một chút, rất nhanh liền biết tiền căn hậu quả của sự tình. Hắn có vẻ rất kinh ngạc. Một Đế giả lại có thể đi giả mạo Đan Sư. Dù thế nào hắn cũng nghĩ không thông.

Nếu như nói đám người Chư Tử Quân đang nói dối, vậy lại càng nực cười. Chuyện lớn như vậy, bọn họ dám ở trước mặt mọi người phủ nhận sao? Đó không phải là thành tôn tử bất hiếu sao?

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc