THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

- Bị ngươi bắt nạt nhiều năm như vậy, liền không cho ta bắt nạt ngươi một chút?

Lăng Hàn cười to.

- Ta là nam nhân, liền không tính toán ngươi, mỗi ngày đánh mông ngươi mười cái là được.

- Đừng hòng!

Thiên Phượng Thần Nữ sợ đến bắn người lên.

Lăng Hàn đưa tay khống chế, Thiên Phượng Thần Nữ chạy đi đâu được, bị hắn bắt trở lại, đùng đùng đùng, chính là một trận đánh mông.

Mông sóng tung bay, tuyệt không thể tả.

Chà chà sách, không tệ, cái này nhất định phải làm bài tập thể dục bắt buộc mỗi ngày.

...

Chớp mắt một cái, mười năm trôi qua.

Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ vợ chồng hài hòa êm ái, âm dương bổ sung, lại có lượng lớn Thần đan cung cấp, phân biệt thu được đột phá, một cái bước vào đại cực vị, một cái khác bước vào trung cực vị.

Đinh Bình, Cửu Yêu cũng tiến cảnh mãnh liệt, thành công đột phá đến Tinh Thần Cảnh, để đám người bọn họ đã không còn khuyết điểm.

Mặt khác, thanh danh của Cổ Đạo Nhất cũng càng ngày càng vang dội, mơ hồ có danh xưng Vương giả trẻ tuổi số một hiện nay, tuy vẫn không có bước vào Hằng Hà Cảnh, nhưng tục truyền đã đánh khắp Tinh Thần Cảnh không có đối thủ.

Mấy tháng sau, Bắc Hoàng, Thạch Hoàng cùng một chỗ đến, cũng tìm được Lăng Hàn, dù sao hiện tại Lăng Hàn cũng rất có danh tiếng, rất dễ tìm.

- Lăng huynh!

Hai người này rõ ràng không phải một tinh vực, nhưng luôn dính chung một chỗ, khiến người ta không thể không hoài nghi giữa bọn họ có phải có bí mật không muốn người biết gì không.

- Thạch huynh, Bắc huynh!

Lăng Hàn tiến lên nghênh tiếp.

- Ồ, Lăng huynh quả nhiên phi phàm, mới qua trăm năm, ngươi liền đạt đến Tinh Thần Cảnh đại cực vị, thực sự là khó mà tin nổi!

Thạch Hoàng kinh ngạc thốt lên, hắn đã đủ đánh giá cao Lăng Hàn, nhưng vẫn bị sợ hết hồn.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Vẫn không sánh được hai vị.

Hắn nhìn không thấu khí tức của Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng, nói rõ hai người này hẳn là đại viên mãn, thậm chí tu ra Cực Cảnh.

- Ngươi a ngươi, đây là khiêm tốn hay khoe khoang?

Bắc Hoàng lắc đầu cười nói.

- Có điều, gần đây hiện ra rất nhiều mãnh nhân, thực sự là không thể coi thường người trong thiên hạ.

Thạch Hoàng gật đầu nói:

- Võ đạo sắp nghênh đón một thời đại lớn, có thể ở thời đại này trèo đỉnh Thánh Nhân, có khả năng sáng tạo lịch sử, đánh vỡ ràng buộc, trở thành Thánh Vương cũng không nhất định.

Thánh Nhân ít, Thánh Vương thì càng ít, đây là Vương giả chân chính của Thần giới, phất tay một cái, cho dù Đại Thánh cũng như bị bẻ cành khô.

Nhưng chí ít trong mấy trăm tinh vực phụ cận tuyệt không có cường giả như vậy, đẩy tới mười tỉ năm trước cũng đồng dạng không có.

- Thánh Vương khó nói, nhưng có người nói tuổi thọ của Tinh Sa Đại Thánh sắp khô cạn, một vị Đại Thánh hóa đạo, nhất định sẽ ảnh hưởng thiên địa, để người hậu thế nhìn thấy thời cơ đột phá Đại Thánh cũng không nhất định.

Bắc Hoàng thì bảo thủ một chút.

- Hậu tích bạc phát, lần này nhất định sẽ ra Thánh Vương!

Thạch Hoàng lại cam đoan.

Hai người cãi nhau, rất nhanh mặt đỏ tới mang tai, liền muốn ra tay đánh người. Vừa vặn Vũ Hoàng trở về, không nói hai lời, trực tiếp ra tay đón nhận, cùng hai Vương giả đánh lên trời, một cái chọi hai cái, hiển lộ hết khí phách.

Có điều Vũ Hoàng thật lợi hại, lấy một địch hai còn không rơi xuống hạ phong, Bắc Hoàng cùng Thạch Hoàng càng ý tứ không tốt lấy ra Thần Khí, bởi vậy, đánh nửa ngày lại còn cân sức ngang tài.

- Đã nghiền! Đã nghiền!

Vũ Hoàng hạ xuống, cười ha ha.

- Lăng huynh, vị này là ai, cũng là một vị mãnh nhân a!

Thạch Hoàng cười nói, có điều hắn cũng không có mất tự tin.

Vũ Hoàng vốn am hiểu quyền pháp, có binh khí hay không đều không khác nhau, nhưng Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng không giống, bọn họ cần binh khí mới có thể hoàn toàn phát huy ra thực lực bản thân, bởi vậy lấy ngắn nghênh dài, hai người không có đánh thắng cũng không mất mặt.

- Đây là Nhị ca của ta.

Lăng Hàn giới thiệu cho Vũ Hoàng, để Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng đều tấm tắc lấy làm kỳ lạ.

- Mấy người các ngươi cũng quá mạnh đi, từ một tiểu thế giới đi ra cũng có thể trở thành Vương giả cấp hai!

Một tinh vực đồng nhất thời kì chỉ có thể sinh ra một hai Vương giả cấp hai, cái này còn phải là tinh vực cực lớn, nhưng hai huynh đệ Lăng Hàn ngược lại tốt, đến từ tiểu thế giới, liền ra hai cái.

Lăng Hàn mỉm cười, còn có Đinh Bình, cũng đến từ Hằng Thiên Đại Lục, tương tự là Vương giả cấp hai!

- Lần này ta có thể xác định, chúng ta sẽ nghênh đón thịnh thế võ đạo to lớn nhất!

Bắc Hoàng vỗ tay nói.

- Có điều sinh ra ở thời đại này, cũng không biết là hạnh phúc hay bất hạnh.

Thạch Hoàng mặt đầy cảm khái.

- Chỉ ta biết, có ít nhất năm Vương giả cấp ba!

- Năm!

Sắc mặt của Lăng Hàn cũng nghiêm nghị.

Ở Tinh Thần Cảnh đạt đến Vương giả cấp ba ý vị như thế nào?

Này tất nhiên là Tinh Thần Cực Cảnh!

- Nơi này thì có Cổ Đạo Nhất cùng Loạn Tinh nữ hoàng.

Bắc Hoàng vặn lấy ngón tay tính.

- Ngoài ra còn có Tử Thần Phong, Long Hương Nguyệt, Thiên Hạ Đệ Nhị…

- Thiên Hạ Đệ Nhị?

Lăng Hàn không khỏi ngắt lời, làm sao có người gọi danh tự như vậy.

- Ngươi khoan hãy nói, thật sự có một gia tộc gọi Thiên Hạ, có người nói đã từng ra đại nhân vật một tay che trời, khi đó liền đổi họ thành Thiên Hạ. Thiên Hạ Đệ Nhị này nguyên bản không gọi Đệ Nhị, nhưng thiên phú võ đạo thật kinh người, có tư thế đuổi sát viễn tổ, bởi vậy liền cải danh thứ hai, ý nghĩ là viễn tổ thứ nhất kế tiếp chính là hắn.

Thạch Hoàng giải thích.

Chuyện này... Thật cuồng! Cũng thật tự tin.

Lăng Hàn không khỏi hưng phấn, lần này chơi vui, không lo không có đối thủ.

- Lăng huynh, nếu như chúng ta không thể tu ra Tinh Thần Cực Cảnh, căn bản không có tư cách cùng những người này đấu võ, chỉ có thể chờ bước vào Hằng Hà Cảnh, kéo song phương về điểm xuất phát mới.

- Có điều, tu nhiều ra một Cực Cảnh, cho dù đánh nhau cùng cấp vẫn có ưu thế tương đương a!

Thạch Hoàng cùng Bắc Hoàng đều lắc đầu, bọn họ tu ra hai Cực Cảnh, nhưng đẳng cấp cao muốn tiến thêm một bước nữa là khó khăn bực nào? Không thấy đại bộ phận Thánh Nhân đều chỉ là Vương giả cấp hai sao, cái này đã đủ lợi hại.

Ai bảo bọn họ tiến vào thời kì võ đạo thịnh thế, Vương giả cấp hai như rau cải, ngay cả Vương giả cấp ba cũng xuất ra năm vị, chí ít năm vị, cái này là bọn người Thạch Hoàng biết, nhưng cho dù bọn họ là con trai, đệ tử của Thánh Nhân, cũng không thể nắm giữ tư liệu của toàn bộ Vương giả trong mấy trăm tinh vực.

- Đúng rồi, Lăng huynh, ngươi có biết tại sao chúng ta đến sớm không?

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc