- Lăng Hàn, ngươi dám đánh chính diện với ta một trận?
Tiết Chiến khích tướng.
Đối phương dùng thủ đoạn kỳ dị, mặc dù hắn có phòng bị nhưng vẫn phải quỳ xuống.
Đương nhiên đây là công kích thần thức, trừ phi bản thân ý chí kiên định như sắt, bằng không, chỉ sợ cấp bậc Chú Đỉnh chỉ có truyền nhân Phật tộc mới có thể đối kháng, Lục Tự Minh Vương chú có hiệu quả phòng ngự thần thức rất mạnh.
Lăng Hàn cũng không muốn đối phương biến thành khỉ làm xiếc, thản nhiên nói:
- Xuất thủ.
Tiết Chiến khích tướng thành công, hắn cười lạnh, chỉ cần cho hắn phát huy chiến lực Bát Đỉnh, hắn có thể nghiền ép Tứ Đỉnh.
- Chết!
Hắn lao tới và đánh ra một quyền.
Sinh tử chiến cấm dùng tất cả vật ngoài thân, nhưng không sao, nắm đấm của hắn có thể nghiền sát tất cả.
Lăng Hàn quát một tiếng, cũng đấm ra một quyền.
Bành!
Hai nắm đấm va vào nhau, sóng năng lượng bạo phát và hóa thành một đám mây hình nấm bay lên trời, nhưng mặt đất quá kiên cố, cho dù công kích cũng không thể đánh ra hố sâu.
Ánh sáng lóe sáng, Lăng Hàn và Tiết Chiến đều lui lại.
Cái gì!
Tất cả mọi người không dám tin vào mắt mình.
Trước đó Tiết Chiến liên tiếp quỳ xuống, mọi người suy đoán Lăng Hàn nắm giữ một môn bí pháp niệm lực cường đại, nhưng dụng bí lực đối kháng, tất cả mọi người nhìn rõ ràng.
Nhưng bọn họ nhìn thấy cái gì?
Hai người cân sức ngang tài!
Chuyện này sao có thể?
Bát Đỉnh không thể nghiền ép Tứ Đỉnh về mặt sức mạnh, việc này còn thiên lý hay không?
Liễu Tam Quân cũng phải nhìn kỹ Lăng Hàn, nguyên bản hắn khinh thường đi chú ý một Chú Đỉnh, nhưng bây giờ hắn đột nhiên hiếu kỳ về người trẻ tuổi trước mặt.
Với thực lực cấp Giáo Chủ của hắn cũng nhìn rõ ràng, bên trong thức hải Lăng Hàn có năm Tiên Đỉnh, có một cái chỉ có thân đỉnh.
Ngũ Đỉnh sơ kỳ.
Kém ba đỉnh, lại không rơi vào hạ phong?
Mặc dù Tiết Chiến có Ngũ Đỉnh đều là giả, nhưng uy thế như thế không khác gì Bát Đỉnh.
Tê!
Liễu Tam Quân lại nhìn, hắn nhìn thấy cái gì?
Tiên Đỉnh hình thái tảng đá.
Ngũ Hành Tiên Đỉnh?
Trừ Thanh Đồng, Bạch Ngân, Hoàng Kim ba loại Tiên Đỉnh ra, có chút thiên tài dựa vào cơ thạch làm trụ cột, thời điểm đúc Tiên Đỉnh đã dung nhập vật chất đặc thù, thậm chí là huyết mạch giúp Tiên Đỉnh biến dị, bởi vậy sẽ có hỏa diễm Tiên Đỉnh, băng sương Tiên Đỉnh các loại, thạch Tiên Đỉnh cũng không kỳ quái, có lẽ Lăng Hàn có Tiên Thiên thần thể thuộc tính thạch.
Nhưng hắn nhìn kỹ, lập tức phát hiện không đúng.
Đây không phải thạch Tiên Đỉnh phổ thông, mà là tràn đầy khí tức chí cao vô thượng, giống như vương giả trong Tiên Đỉnh.
Tê, lại có người đúc ra Tiên Đỉnh như thế?
Liễu Tam Quân sinh ra tâm quý tài, hắn đời này vô vọng đột phá Tôn Giả, nhưng nếu có thể bồi dưỡng được một tên đệ tử cấp bậc Tôn Giả, cảm giác thành tựu không kém gì mình đột phá Tôn Giả.
Thậm chí, hắn cảm thấy Lăng Hàn tương lai không chỉ là Tôn Giả, thậm chí có cơ hội thành Thánh.
Hắn không dám nghĩ thành Đế, việc này chẳng những cần thiên phú, còn phải có đại cơ duyên, đại khí vận, giống như Cửu Dương Thánh Nhân lúc trước danh xưng Thánh Nhân mạnh nhất, nhưng còn không phải bại bởi Lăng Thiên Tổ Vương?
- Làm sao có thể!
Tiết Chiến rống to, hắn không tin.
- Không có gì không thể nào.
Lăng Hàn thản nhiên nói:
- Trong vòng ba chiêu, tiễn ngươi lên đường.
- Ha ha, ngươi nằm mơ đi!
Tiết Chiến cười lạnh, sát ý sôi trào.
Lần này nhất định phải xử lý Lăng Hàn, bằng không thực lực của hắn sẽ biến mất, mà Lăng Hàn vẫn mạnh như thế, chẳng phải sau này hắn sẽ bị Lăng Hàn ức hiếp thảm hại?
Cho nên, đây là cơ hội duy nhất, giết!
Sinh tử chiến, giết người không trách.
Hắn hét lớn một tiếng, câu thông năng lượng tầng thứ cao, toàn thân bị hỏa diễm bao phủ giống như hỏa thần.
- Chết đi!
Hắn vận chuyển tiên thuật cường đại, đấm ra một quyền, lực quyền hóa thành một hỏa điểu to lớn, toàn thân đầy ký hiệu và bay về phía Lăng Hàn.
Lăng Hàn không sợ, trực tiếp nghênh đón hỏa diểu, bành, hắn đánh ra một quyền, hỏa diễu tan nát, hắn giết tới, hắn vận dụng Chỉ Xích Thiên Nhai, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Tiết Chiến, hắn phát động Đại La Thiên Bảo thuật, đồng thời có hỏa diễm quấn quanh.
Bành!
Tiết Chiến bị đánh bay ra ngoài, hắn vội vàng bò dậy, vừa định xuất thủ, hắn hoảng sợ phát hiện hỏa diễm thiêu đốt thân mình.
Hắn vội vàng muốn hủy diệt hỏa diễm, lại phát hiện ngọn lửa này ngoan cố không gì sánh kịp, hắn không thể dập lửa.
Hắn hoảng hốt, nhưng hắn chưa có chủ ý gì khác, Lăng Hàn đã xông tới.
Vẫn dùng Đại La Thiên Bảo thuật, hai tay Lăng Hàn hóa chưởng hóa quyền hóa vuốt, diễn hóa thành tuyệt học Kim gia, liên tiếp công kích, Tiết Chiến bị hắn đánh chết.
Lăng Hàn thở dài, nếu hắn dùng Chiến Thần tam thức, hẳn dùng một kích là có thể giải quyết.
Quả nhiên, bảo thuật cấp Tôn Giả cấp và Thánh thuật chênh lệch quá lớn.
Nhưng những người khác cảm thấy da đầu tê dại, hoàn toàn nói không ra lời.
Một Bát Đỉnh, hắn bị Lăng Hàn oanh sát chính diện.
Quang minh chính đại, không dùng cái gì khác.
Tê, thực lực hắn kinh khủng cỡ nào?
Cam Bình, Lâm Thất?
Trước mặt Lăng Hàn, những kẻ như vậy chỉ có thể quỳ xuống.
Tất cả mỹ nữ đều ái mộ, cho dù là ba đại vưu vật Đàm Mộng cũng không ngoại lệ, dạng nam tử như thế, có ai không động tâm?
Đan thuật cao minh, thực lực trận pháp kinh người, hiện tại lại có chiến lực bá khí vô song, cho dù là quý nữ cũng thả rụt rè, yêu thương như nước thủy triều, không thể tự kiềm chế.
Nằm ngoài ý nghĩ của tất cả mọi người, Liễu Tam Quân chỉ nhìn Lăng Hàn một cái, hắn không nói câu nào đã rời đi.
- Cổ quái!
Nhan Đông trong đám người nói thầm, việc này không hợp tính cách Liễu lão quái, hắn đã chuẩn bị xuất thủ, tránh Liễu Tam Quân thẹn quá hoá giận đánh chết Lăng Hàn, nhưng không có nghĩ đến Liễu Tam Quân lại rời đi.
Lăng Hàn đi về, tất cả mọi người lao tới, cho dù là nam hay nữ, bọn họ vô cùng nhiệt tình.
- Lăng sư huynh!
Bọn họ tôn sùng từ cốt tủy.
Lăng Hàn mỉm cười với mọi người, hắn không dừng lại, xuyên qua đám người và dẫn đám người Nữ Hoàng, Hổ Nữu trở về.
Nữ Hoàng kiêu ngạo, căn bản không để ý tới ai, Hổ Nữu xoay người lại làm mặt quỷ với ba nữ Đàm Mộng, ý là, Lăng Hàn là của Nữu, các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ.
Nhưng mà, làm thế có thể dọa lùi ba nữ Đàm Mộng hay sao?
- Đây chính là lang quân như ý ta muốn tìm, chẳng những đan, trận song tuyệt, hơn nữa thiên phú võ đạo trác tuyệt, tương lai có hi vọng thành Thánh.
Đàm Mộng nói thầm.
- Hơn nữa, gia hỏa này rất hào phóng, phải hiểu tư tưởng, đi cùng hắn, quãng đời còn lại sẽ rất thú vị!
Giang Diệc Phỉ, Giải Nghênh Thu cũng có ý nghĩ như thế, ba nữ nhìn nhau, trong mắt đầy địch ý.
Các nàng chưa từng gặp qua dung mạo của Nữ Hoàng cùng Hổ Nữu, cho nên mơ hồ không xem các nàng thành đối thủ, chỉ cảm thấy hai người trước mắt mới là kình địch lớn nhất.
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.