THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Lăng Hàn chỉ có thể cười khổ. Đầu óc của nha đầu kia không thể suy nghĩ bình thường một chút hay sao?

Chính hắn đứng lên, nhìn con cóc kia lại bắt đầu ngủ, trong đầu lại hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi.

Thời gian xuất kiếm cần sớm hơn một chút.

Hắn tự nhủ.

Trở lại.

Hắn lại xông ra.

Ầm.

Chỉ là trong nháy mắt, hắn liền giống như một quả pháo đạn, bị đánh trở về. Lúc này hắn trực tiếp bị đập vào phái trên vách núi đá, chấn động tới mức mặt đất cũng khẽ run lên một cái.

Xuất kiếm quá sớm, uy lực không đủ.

Trở lại.

Ầm!

Ầm!

Ầm!

Lăng Hàn liên tục bị đánh ra bảy lần. Mhưng mỗi lần không phải xuất kiếm muộn, cái gì cũng không có đụng tới, thì chính là quá sớm, uy lực quá yếu, không có cách nào đâm thủng phòng ngự của con cóc, phóng độc tố ra.

Mọi người thấy cảnh tượng đó vừa buồn cười lại vừa giật mình.

Ngươi rốt cuộc là đi đánh quái, hay để cho quái bạo cúc vậy. Cũng đã bao nhiêu lần, vẫn "làm không biết mệt".

Nhưng mọi người cũng không phải không biết về lực công kích của con cóc này. Ngay cả Thư Nhã Dung cũng không dám trực tiếp đối đầu. Lăng Hàn lại ở dưới liền bảy lần công kích, ngay cả một miếng da cũng không có bị rách. Đây là chuyện đáng sợ đến mức nào?

Gia hỏa này... Cũng là một quái vật!

Trong mắt Thư Nhã Dung phát ra ánh sáng kỳ dị. Trong lòng nàng thầm nói:

- Hắn cũng không phải là Tiên Vương xông qua luân hồi chuyển thế. Không phải là Tiên Vương, hắn làm sao có thể nắm giữ thực lực cường đại như vậy? Chẳng lẽ lại là một yêu nghiệt cái thế, khiến cho Tiên Vương chuyển thế cũng chỉ có thể cam bái hạ phong?

- Hắn... Là Dị thứ hai sao?"

Lăng Hàn lắc đầu. Tốc độ của con cóc này quá nhanh. Công kích cũng quá nhanh. Trong nháy mắt lướt qua căn bản không thể nắm chắc được. Hắn muốn đâm trúng quái vật này, không thử vài lần căn bản không có khả năng làm được.

Vấn đề là, số lần hắn có thể chủ động vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh là có hạn. Tối đa cũng chỉ có thể vận dụng ba lần.

Phải mau chóng lập công.

- Chỉ có vận dụng quy tắc thời gian.

Lăng Hàn thầm nghĩ.

Hơn nữa còn phải lấy ra lực của Hắc Tháp. Nếu không, lấy lực Ngũ Trảm của hắn, tương đương với lực quy tắc Dương Hồn muốn đối với Thiên Hồn, hiệu quả cũng quá miễn cưỡng. Gần như chính là xa vời.

Tuy rằng điều này hao tổn hết lực lượng của hắn, nhưng phòng ngự của bản thân hắn sẽ không bởi vì kiệt sức mà suy yếu. Hắn không sợ bị người khác nhân cơ hội công kích. Chiến lực của Hổ Nữu, nữ hoàng đều đang còn, đủ để bảo đảm quyền phát biểu.

Về phần chiến lực của Nhu Yêu Nữ lại là bị hắn hoàn toàn không để ý tới.

(Nhu Yêu Nữ:...)

Có thể thử một lần. Hơn nữa, phải thành công!

Lăng Hàn đi nhanh ra, lại công kích về phía tấm bia đá.

Hắn lại muốn xông tới.

Cảnh tượng như vậy mọi người thấy đã thành thới quen. Tất cả đều đang thầm nhủ ở trong lòng. Bọn họ không thể không bội phục đối với dũng khí của Lăng Hàn.

- Oa!

Con cóc không hề có dao động tình cảm, cũng không bởi vì Lăng Hàn "làm" quá nhiều lần mà mất đi hứng thú. Nó cũng không có bởi vì bị trêu chọc quá nhiều lần mà tức giận. Nó vẫn giống như trước đánh ra.

Vút.

Một đầu lưỡi đánh ra, vẫn giống như trước.

Lăng Hàn lấy ra lực của Hắc Tháp, một chưởng đánh ra.

Oong.

Con cóc đột nhiên ngừng lại, vô cùng quỷ dị trôi lơ lửng ở trên không trung. Nhưng chỉ là trong nháy mắt mà thôi, nó đã khôi phục lại tốc độ ban đầu, bắn nhanh về phía Lăng Hàn.

Thiên Hồn quá mạnh mẽ. Thời gian bất động lại chỉ có thể tác dụng trong thời gian chưa đủ một phần trăm nhịp tim đập.

Nhưng đối với Lăng Hàn mà nói, chút thời gian này đã đủ rồi.

Thân thể hắn hơi nghiêng qua, khiến cho cái lưỡi lướt qua bên mặt. Nhưng bởi vì tác dụng thời gian bất động quá ngắn. Cái lưỡi này vẫn quất vào trên người của hắn, cũng chưa hoàn toàn lướt qua, đánh cho Lăng Hàn lại bay về phía sau.

Đúng lúc này, Lăng Hàn giơ tay một cái. Tiên Ma Kiếm tuột khỏi tay, giống như hóa thành một đạo dải lụa màu, bắn nhanh về phía con cóc.

Ở trên một kiếm này tập trung tất cả lực lượng của hắn.

Vút.

Lăng Hàn nhất thời bị quất bay. Tiên Ma Kiếm cũng mang theo hy vọng của Lăng Hàn, phụt một cái đâm vào trong thân thể của con cóc.

Thành công!

Tất cả mọi người chấn động kinh sợ đến mức da đầu tê dại. Người này cũng quá kinh người. Ngũ Trảm, cũng chính là Dương Hồn chống lại Thiên Hồn. Lại có thể đánh tới lưỡng bại câu thương. Quả thực làm cho người ta không có cách nào tin nổi.

Ngươi tuyệt đối cũng là một con quái vật.

Nhưng lập tức có rất nhiều người lắc đầu. Như này lại như thế nào?

Cho dù Thiên Hồn chịu một đòn toàn lực của Dương Hồn, đó cũng là chuyện không đau không ngứa. Nhưng lưỡng bại câu thương như vậy... Đối với Dương Hồn mà nói là bị thương nặng. Nhưng đối với Thiên Hồn mà nói lại chỉ là vết thương nhẹ.

Bị trầy một chút da, thậm chí ngay cả da cũng không có trầy, có thể tạo thành ảnh hưởng gì?

Bịch.

Lăng Hàn đặt mông ngồi trên mặt đất, không khỏi lộ ra vẻ tươi cười. Chỉ cần bị Tiên Ma Kiếm sượt qua một chút, con cóc lớn này tuyệt đối chết chắc rồi.

Quả độc của cây trúc xanh đốm đỏ, Tiên Phủ cũng có thể giết chết!

Nữ hoàng và Hổ Nữu đều tới đỡ Lăng Hàn. Về phần Tiên Ma Kiếm lại tạm thời không để ý tới, vẫn cắm trên thân con cóc lớn. Hiện tại đi tới lấy không phải là chịu chết sao?

Ầm! Ầm! Ầm!

Ở dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, con cóc kia đột nhiên nhảy nhót kịch liệt, giống như bị trúng tà. Không bao lâu, nó đột nhiên tê liệt, thân thể đầy gai nhọn tan ra đầy đất, hiện ra một viên đá màu đỏ thẫm.

Trời ạ, chết rồi sao?

Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ chỉ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Ngươi chẳng qua chỉ ném thanh kiếm ra ngoài. Trừ khi đó là một thanh tiên khí chân chính, hơn nữa còn sống, nếu không làm sao có thể giết được một con quái vật cấp bậc Thiên Hồn?

Không tin. Không thể tin được.

Chỉ trong nháy mắt, lập tức liền có mười mấy người lao ra ngoài. Mục tiêu nhắm thẳng vào Tiên Ma Kiếm.

Bất kể có phải là tiên khí hay không, nắm được trong tay lại nói sau.

- Oa oa oa. Thật là đám gia hỏa hèn hạ!

Hổ Nữu giận dữ, thân hình lập tức lao ra ngoài.

- Các ngươi thật là ác tâm. Lăng Hàn giết con cóc xấu xa kia, các ngươi không cảm kích ngược thì thôi, lại còn muốn trộm vật của hắn. Nữu phải đánh chết các ngươi.

Ầm ầm ầm.

Nàng một mình địch lại đám đông, cùng những người đó chiến đấu.

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc