THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Cần muốn ngươi thừa nhận?

- Có điều, Đan Sư mạnh yếu chung quy còn là thực lực luyện đan, ở trong hai vòng sát hạch sau, ta nhất định sẽ không thua ngươi!

Ngô Tử Hư như chặt đinh chém sắt nói.

Lăng Hàn chỉ cười nhạt, ở trên đan đạo, đối thủ của hắn xưa nay chỉ có chính hắn, chỉ cần vượt qua mình, vậy căn bản không có ai có thể làm đối thủ của hắn.

Không giống võ đạo, còn có loại yêu nghiệt như Kỷ Vô Danh.

- Ngươi chờ, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi!

Ngô Tử Hư bỏ xuống câu nói này, liền rời đi trước.

Cướp ở trước mặt Lăng Hàn, tựa hồ cũng là một loại thị uy, ta chính là muốn ở phía trước của ngươi.

Có điều, hắn kết thúc sát hạch nhận biết linh dược, kỳ thực cũng có thể rời đi, chỉ là thân phận của hắn tương đối cao, vì lẽ đó tạm thời mới không có ai đi đuổi hắn, nhưng thời gian dài, vậy quản ngươi là ai, như thường phải rời đi.

Lăng Hàn bật cười, thật là một người trẻ tuổi, mới sẽ kích động như vậy.

Nhật Dương Đan Sư cũng đi tới, nhưng chỉ nhìn Lăng Hàn, không nói lời nào.

- Lão gia tử, ngươi cũng kìm nén một bụng sức lực, dự định ở luyện đan đánh bại ta sao?

Lăng Hàn cười nói.

- Tuy khiêu chiến thanh niên như ngươi có chút không hợp, nhưng dính đến danh dự cùng tôn nghiêm của ta, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực đánh bại ngươi.

Nhật Dương Đan Sư nói.

Hắn là lão Đan Sư chân chính, hơn nữa đã sớm chạm tới ngưỡng cửa Tứ Tinh, nhưng dù sao vẫn kém tí tẹo như vậy, không cách nào nhảy tới, có thể Lăng Hàn chính là thời cơ để hắn vượt qua mình.

Nhật Dương Đan Sư cũng nhanh chân đi ra ngoài.

Lời đã thả, nói cái gì nữa cũng không có ý nghĩa, vậy liền sau bảy ngày nhìn rõ ràng đi.

Vòng thứ nhất sát hạch, nhận biết linh dược, vòng thứ hai chính là luyện đan, vòng thứ ba là Luyện Linh, thành tích ba lần cộng lại, tổng điểm thứ nhất chính là quán quân trong đan đạo tỷ thí lần này.

Lăng Hàn trở lại khách sạn, nhưng chỉ một lúc sau, người tìm hiểu như mây.

Có mấy người là đến tìm ngọn nguồn, Lăng Hàn có lai lịch gì, nếu như có bối cảnh mạnh mẽ, vậy liền giao hảo, nếu như không có, vậy liền nghĩ biện pháp mời chào. Có mấy người thuần túy là hiếu kỳ, muốn biết yêu nghiệt như vậy đến cùng hình dạng ra sao.

Có điều, bởi vì Lăng Hàn còn từng giết đám người Thiên Thanh Nguyệt, làm cho rất nhiều thế lực giẫm chân tại chỗ, sợ đắc tội những thế lực Tiên Vương mạnh mẽ kia.

Lăng Hàn chẳng muốn ứng phó, để Phó Nhạc đi toàn quyền phụ trách.

Cái tên này đúng là trời sinh thích hợp làm thuyết khách, cầm chân tăng giá, để người ta nịnh hót, cẩn thận kết giao.

Sát hạch nhận biết linh dược vẫn còn tiếp tục, hai ngày sau, thành tích của một thiên tài đan đạo khác cũng đi ra.

Phan Lạc Linh, cửa ải thứ bảy!

Có điều, kế tiếp sẽ không còn Hắc Mã nhô ra, hơn nữa dưới ánh sáng của Lăng Hàn, Lâm Vĩnh Xương đã ảm đạm phai mờ, hầu như không có ai nhắc lại hắn.

Sau một ngày, có người đến bái phỏng.

Người muốn gặp Lăng Hàn đương nhiên mỗi ngày đều có, nhưng ngày hôm nay mấy khách nhân này để Phó Nhạc không dám khước từ.

- Lăng Hàn!

Hắn đẩy cửa mà vào, phía sau theo ba người trẻ tuổi, phân biệt hai nam một nữ. Nam đều anh tuấn tiêu sái, nữ xinh đẹp như hoa, toả ra anh khí bừng bừng.

Lăng Hàn nhận ra một người trong đó, Lâm Vĩnh Xương.

- Vị này chính là Nguyên Đồng Quang Nguyên thiếu.

Phó Nhạc giới thiệu, trên mặt có vẻ kính sợ.

- Lão tổ tông của Nguyên thiếu chính là Trưởng lão của Cổ Đan Tháp… Ngũ Tinh đại sư!

Ngũ Tinh đại sư, kia là đan đạo đỉnh cao!

Tuy Phó Nhạc cũng có một gia gia là Đan Sư Tứ Tinh, nhưng ở trước mặt Nguyên Đồng Quang là căn bản không thẳng nổi sống lưng.

Tứ Tinh đại sư so với Ngũ Tinh, kia chính là Thăng Nguyên cùng Tiên Vương, kém quá nhiều quá nhiều.

- Vị này chính là Lâm Vĩnh Xương Lâm thiếu, vị này là Phan Lạc Linh Phan tiên tử.

Phó Nhạc tiếp tục nói, phân biệt chỉ vào nam nữ còn lại kia.

Mặc dù Lăng Hàn có chút bất mãn, nhưng cũng không trách Phó Nhạc.

Ở trước mặt của Nguyên Đồng Quang, Phó Nhạc xác thực rất khó nói không, bất kể là Cổ Đan Tháp hay Ngũ Tinh đại sư, đều ép Phó Nhạc tới gắt gao, không cho phép hắn từ chối.

- Tại hạ Lăng Hàn.

Lăng Hàn quyết định cho Phó Nhạc một bộ mặt.

Nhất thời, Phó Nhạc thở phào nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng.

Hắn một mình mang người tới, còn sợ Lăng Hàn tức giận, trực tiếp phất tay áo đuổi người, vậy hắn liền thực sự là hai bên khó làm.

- Ngươi đi ra ngoài trước đi.

Trên mặt của Nguyên Đồng Quang có một tia ngạo mạn, câu nói này là nói với Phó Nhạc.

Ồ, coi mình thành chủ nhân sao?

Phó Nhạc lộ ra vẻ giận dữ, muốn nổi giận, nhưng mạnh mẽ nhịn xuống, xoay người ra gian phòng, cũng đóng cửa lại.

Nguyên Đồng Quang giễu cợt một tiếng, Phó Nhạc biểu hiện ở trong mắt hắn là không thể bình thường hơn được, ai dám làm trái truyền nhân của Cổ Đan Tháp như hắn?

Lăng Hàn không có lên tiếng, nếu như Phó Nhạc sẵn lòng phản kháng, hắn sẽ sẵn lòng nâng đỡ, nhưng Phó Nhạc muốn nuốt giận vào bụng, vậy hắn cũng lười ra mặt.

- Lăng Hàn!

Nguyên Đồng Quang nhìn Lăng Hàn, khóe mắt hơi nhíu, lấy thái độ bề trên nhìn xuống Lăng Hàn.

- Ta là tới nói cho ngươi một tin tức tốt, xét thấy ngươi ở trên nhận biết linh dược biểu hiện bất phàm, ta có thể trong âm thầm mang ngươi về Cổ Đan Tháp, dẫn tiến ngươi vào môn hạ tổ tiên của ta.

Lăng Hàn chỉ nở nụ cười, nhìn chằm chằm Nguyên Đồng Quang, trong lòng không phản đối.

Chuyện cười, chỉ lấy năng lực nhận biết linh dược của hắn liền hoàn toàn có tư cách tiến vào Cổ Đan Tháp, cần người dẫn tiến sao? Còn một bộ là ta đề bạt ngươi, tư thái cao như vậy, đây là cảm giác ưu việt từ đâu tới.

Nguyên Đồng Quang không để ý Lăng Hàn là nghĩ như thế nào, dưới cái nhìn của hắn, chỉ cần hắn đưa ra cành ô-liu, người nào có thể từ chối hấp dẫn tiến vào Cổ Đan Tháp?

- Tỷ thí kế tiếp ngươi liền không cần tham gia.

Nguyên Đồng Quang tiếp tục nói.

Trong lòng Lăng Hàn nha một hồi, hóa ra đây mới là mục đích thực sự của đối phương.

Không để cho mình dự thi?

Lăng Hàn lắc đầu một cái nói:

- Ta dự thi hay không, thật giống như không cần ngươi nhọc lòng phí công!

Vẻ mặt của Nguyên Đồng Quang lập tức trở nên âm trầm, trợn mắt nhìn Lăng Hàn:

- Ngươi dám từ chối hảo ý của ta?

- Không nhìn ra nơi nào tốt a.

Lăng Hàn nhìn lại đối phương.

Nguyên Đồng Quang muốn tức giận, nhưng lại nhịn xuống:

- Lăng Hàn, chớ cho rằng ngươi ở trên nhận biết linh dược có chút thiên phú là có thể coi trời bằng vung, phải biết, chỉ cần ta nói một câu, coi như ngươi tiến vào Cổ Đan Tháp cũng phải quỳ làm người!

Bình luận


C
celine Sirin
26-03-2023

Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.

V
Vo Mac
26-03-2023

Kiểu main bá từ đầu ntn nghe phê vl

H
Huan Nguyen
26-03-2023

Thuật luyện đan thì Tiêu Viêm gọi bằng cụ

Q
Quy bello
26-03-2023

Đọc Thần đạo đế tôn đi em

L
Lê Mệt Văn
26-03-2023

Nghe bộ này đầu thì hay kết ảo macanada lắm có cả súng

H
hello hello
26-03-2023

Truyện này giống độc tôn tam giới

1
13 6
26-03-2023

nghe nhiều điểm như lấy cảm hứng từ già thiên nhỉ

L
Lâm Nhật Minh
26-03-2023

Truyện hay bựa có tính hài hước cao, hài nhất từ lúc có đại hắc cẩu rồi thêm con thằng lằn

R
Remix Buồn
26-03-2023

mình đọc đến 2405 rồi

A
Anh Chung
26-03-2023

Bộ này tuy ảo nhưng tới tập có con hắc cẩu cười vỡ bụng. nói chung không hay nhưng vui hài hước nghe không buồn kết thúc có hậu

M
Mèo Ú
26-03-2023

Ra Bộ Vạn Cổ Thần Đế đi ad converter cx được

H
Hung Van
26-03-2023

Sau gặp lâm nhạc chỉ điểm

G
Giang Lưu trường
26-03-2023

Ok hay

T
Tuấn Kiệt
26-03-2023

Bộ này bao nhiêu chương z ad

T
Thái Sang Nguyễn
26-03-2023

mẹ thu ông dược sư làm dược đồng có phải éo cần lo nguyên liệu luyện đan ko

H
Hoi Nguyen
26-03-2023

mới vào là đoạt xá rồi

M
Mai Nguyen
26-03-2023

Cho xin cái cảnh giới đi ad ơi

L
long nguyen van
26-03-2023

ae có bộ nào tương tự k giới thiệu mjh nghe vs

A
An Dang
26-03-2023

Nghe như kiếm động cửu thiên vãi

T
Tân Minh
26-03-2023

Ôi 5k chương

Truyện đang đọc