Hắn hầu như muốn móc con mắt của mình, xác nhận cái này có phải là thật hay không.
Chỉ là Thiên Hồn lại có thể hóa giải công kích của mình, hơn nữa còn là đồng thời hai đạo?
Đây là muốn nghịch thiên sao?
- Lăng… Lăng Hàn!
Tuy Dị vẫn chạy về phía trước, nhưng thần thức tự nhiên quan sát bốn phía, cũng thanh thanh sở sở “nhìn” đến tình cảnh này.
Hắn thật muốn hù chết.
Lúc trước Lăng Hàn cùng hắn thực lực xấp xỉ, vì lẽ đó hai người mới không đánh nhau thì không quen biết, nhưng vừa mới qua hơn vạn năm, làm sao tên này liền trở nên mạnh như thế?
Lập tức, ba người đồng thời dừng bước, chỉ là Dị cùng Ngải Khải Phong đều bị doạ mới dừng lại.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Dị huynh, ngày xưa từ biệt, thật vất vả mới đoàn tụ, không nâng cốc trò chuyện sao?
Dị cười ha ha:
- Chỉ cần ngươi có thể đạp bằng người này, ta tự nhiên phụng bồi.
- Việc nhỏ.
Lăng Hàn gật gù.
Ngải Khải Phong thì tức giận đến nổ tung, hai Phân Hồn Cảnh nho nhỏ lại dám nói muốn đạp bằng mình, đây thực sự là chuyện cười. Lăng Hàn xác thực hóa giải một đòn của mình, nhưng ra tay với Phân Hồn hắn há sẽ dốc toàn lực ứng phó?
Lại nói, vừa nãy Lăng Hàn khẳng định là vận dụng một loại bảo cụ nào đó, bằng không bất luận bí thuật gì cũng không thể để Phân Hồn vượt qua Tiên Phủ.
- Không biết lợi hại!
Ngải Khải Phong giết tới, nếu Dị không chạy, cái này đối với hắn mà nói là một chuyện tốt.
Lăng Hàn chắp hai tay sau lưng, chờ Ngải Khải Phong giết tới trước mặt, lúc này mới hữu quyền ngưng lại, giáng trả về phía đối phương.
Ngải Khải Phong đương nhiên sẽ không yếu thế, hắn đồng dạng hữu quyền nổ ra, muốn một lần đánh nổ thân thể của Lăng Hàn.
Oành!
Hai nắm đấm nhất thời oanh đến cùng một chỗ, nghiêm chỉnh mà nói, là cách xa ba trượng, nhưng quyền lực của song phương đã trước tiên đụng vào nhau, quy tắc, nguyên lực bắn ra, tỏa ra ánh sáng kinh thiên, sau đó một làn sóng trùng kích đẩy ra.
Oành, bởi vì Dị đứng cách đó không xa quan chiến, nhất thời bị đánh bay lên không, phun ra máu tươi, hắn kinh hãi, vội vã lui ra xa, còn nhanh hơn dư âm xung kích.
Ngải Khải Phong chỉ cảm thấy một nguồn lực lượng vọt tới, dưới chân không nhịn được bắt đầu lùi về sau, hắn không khỏi ngơ ngác, bởi vì Lăng Hàn không chỉ không lui, ngược lại thừa cơ giết tới.
Trong nháy mắt, nhân sinh quan của Ngải Khải Phong vặn vẹo.
Hắn lại bị một Thiên Hồn đánh lui!
Đánh lui!
Chuyện này quả thật chính là một ác mộng!
Đúng, nhất định là đang nằm mơ, bằng không làm sao có khả năng phát sinh quái sự không thể tưởng tượng nổi như vậy?
Nhưng lý trí nói cho hắn, đây không phải nằm mơ, mà là chuyện thật đang xảy ra.
- Họ Ngải, ngươi ỷ vào cảnh giới cao hơn ta, lại nhiều lần sỉ nhục ta, còn muốn giết ta! Ha ha, cảnh giới cao lại có tác dụng gì, đánh nổ!
Lăng Hàn ra tay vô tình, từng quyền đều đánh về phía hạ thể của Ngải Khải Phong, một bộ muốn đánh nổ chim nhỏ.
Ngải Khải Phong vừa giận vừa thẹn vừa sợ, hắn lại không phải đối thủ của Lăng Hàn, nhưng Lăng Hàn không chỉ đánh hắn, càng nhìn chằm chằm tiểu đệ đệ của hắn ra tay.
Cái gọi là đánh người không đánh mặt, nhưng tầm quan trọng của tiểu đệ đệ tự nhiên càng hơn mặt.
- Ta muốn giết ngươi!
Hắn giận dữ hét.
- Trước đây ngươi giết không được, hiện tại ngươi càng không giết được, chỉ có phần bị ta đánh nổ!
Lăng Hàn lạnh lùng nói, trước đó thực lực của hắn không bằng, thứ hai một lòng một dạ muốn muốn trốn khỏi An Nhiên, không có tâm tình dây dưa với hắn.
Nhưng hiện tại chính là thời điểm tính sổ.
Oành!
Ngải Khải Phong bị một quyền đánh vào tiểu đệ đệ, nhất thời hai chân co rụt, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ đến mức tận cùng, cho dù tu đến Tiên Phủ Cảnh cũng có nhược điểm, mà tiểu đệ đệ chính là vị trí yếu đuối nhất.
- Mẹ kiếp, ta chọc ngươi sao, hết lần này tới lần khác trêu chọc ta, sao ngươi hèn hạ như vậy?
Lăng Hàn lại oanh mấy quyền, đánh Ngải Khải Phong ngã xuống đất, sau đó giơ chân lên, nhắm giữa hai chân tàn nhẫn đạp xuống.
- Gào...
Cả người Ngải Khải Phong uốn cong thành một con tôm lớn, chỉ cảm thấy trứng của mình nát bét, cực kỳ khó chịu.
- Còn muốn giết ta không? Kháo, không giẫm chết tên khốn kiếp ngươi!
Lăng Hàn càng ngày càng bực bội, giẫm càng ngày càng tàn nhẫn.
Hắn không phải đơn giản giẫm mấy cước mà thôi, mà mỗi một cước đều vận dụng lực lượng quy tắc, một cước giẫm xuống tựa như trời sập, lực phá hoại cực kỳ đáng sợ.
Nếu Ngải Khải Phong xuất thân Ngự Hư Giáo, khẳng định có thủ đoạn bảo mệnh, nhưng hắn hiển nhiên trước đó đã dùng mất rồi, bởi vậy chỉ có bị Lăng Hàn giẫm, giẫm đến càng ngày càng suy yếu, cách cái chết không xa.
Hắn vừa giận vừa sợ, lẽ nào hắn muốn trở thành Nhất Bí Đế giả thứ nhất bị giẫm tiểu JJ đến chết sao?
Cái này sẽ làm hắn để tiếng xấu muôn đời a.
Nhưng mà, tựa hồ Lăng Hàn không có ý nghĩ cho hắn một cái thoải mái, chỉ nhìn chằm chằm hạ thể của hắn giẫm, phốc, phốc, phốc, một chùm máu tươi phun ra, Ngải Khải Phong cảm thấy ý thức của mình càng ngày càng mơ hồ, tử vong nhanh chóng bao phủ lại.
Lăng Hàn không chút lưu tình, ai muốn giết hắn, hắn liền muốn mạng kẻ đó, đây là nhân quả báo ứng, quản hắn là ai.
Phốc!
Hắn lại giẫm một cước, thân thể của Ngải Khải Phong nhất thời chia năm xẻ bảy, bị quy tắc Sát Lục, hệ kim, hệ Lôi nhảy vào thức hải, trực tiếp phá diệt thần hồn của hắn.
Nhất Bí Đế giả, lại chết khuất nhục như thế.
Bên cạnh, Dị đã kinh ngạc đến ngây người.
Bản thân hắn là Đế giả, hơn nữa ở trong Đế giả còn có thể xếp hàng đầu, nhưng căn bản chưa hề nghĩ tới, Thiên Hồn còn có thể giết Tiên Phủ, hơn nữa còn là Nhất Bí Đế giả!
Mình cùng Lăng Hàn chênh lệch đã đạt đến mức độ cỡ nào?
- Lăng huynh, ta không thể không nói một tiếng phục!
Trước hắn vẫn gọi thẳng tên của Lăng Hàn, cho đến hiện tại mới kêu một tiếng Lăng huynh, thực là phục Lăng Hàn rồi.
Đế giả đương nhiên đều kiêu ngạo, nhưng Lăng Hàn mạnh mẽ đã để Đế giả cũng chỉ có thể ngước nhìn, không, là trình độ quỳ ngước nhìn, kiêu ngạo như Dị cũng chỉ có thể thừa nhận chênh lệch này, cam tâm làm tiểu đệ.
Lăng Hàn cười ha ha, vỗ vỗ vai của Dị nói:
- Ta đang bị một tên Tiên Vương truy sát, chúng ta vẫn là mau chóng rời đi a.
Dị không khỏi không nói gì.
Hắn là Phân Hồn, lại bị một tên Tiên Phủ truy sát, còn có thể chạy thoát, điều này làm cho hắn cảm giác cực kỳ kiêu ngạo. Nhưng so sánh với Lăng Hàn, hắn liền bị quăng vào trong cống ngầm.
Người ta là đang bị Tiên Vương truy sát a!
Cửu thiên thập địa, Tiên Vương to lớn nhất, ngay cả Tiên Vương cũng không thể giết chết Lăng Hàn, thủ đoạn của Lăng Hàn đến cùng nghịch thiên cỡ nào?
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.