Lăng Hàn đi rất lâu, lúc này mới để mọi người xuống, kẻ cả đám người Nghiêm Tiên Lộ, Kỷ Vô Danh cho hắn mấy phần mặt mũi, không có ra tay với người đứng bên cạnh hắn, có thể hắn cũng biết, ra tay với những người này Lăng Hàn tất nhiên sẽ ngăn cản, hai người sẽ sớm rơi vào đại chiến, vậy Kỷ Vô Danh tự nhiên không cách nào lại đi săn giết những người khác.
- Lăng huynh, kế tiếp có kế hoạch về Đông Tiên Vực hay không?
Bốn thiên kiêu đến từ Đông Tiên Vực đều hỏi.
Lăng Hàn lắc đầu, sau đó hắn phải cải trang đổi mặt, đánh vào Ngự Hư Giáo, mục đích cuối cùng là Phong Tình Điện, bởi vậy hắn tự nhiên không thể về Đông Tiên Vực.
- Lăng Hàn, chúng ta chờ ngươi trở về, đồng minh tự nhiên không thể một ngày vô chủ.
Trình Tử Tâm nói, bây giờ hắn đối với với Lăng Hàn đã hoàn toàn chịu phục.
- Đúng vậy.
Phú Chu cũng gật đầu.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút:
- Ta sẽ giành thời gian về Đông Tiên Vực một chuyến, trước đó, công việc của đồng minh liền giao cho các ngươi, hi vọng các ngươi có thể cùng Dị, mau chóng tăng cao tu vi, bởi vì thời gian lưu cho chúng ta không nhiều nữa.
Hắn cũng không phải là người ích kỷ, đến thời điểm sẽ cho tất cả mọi người tiến vào Hắc Tháp, hưởng thụ mười vạn lần gia tốc thời gian.
Ở trước mặt tồn vong của thiên địa, cái gì cũng có thể trước tiên để qua một bên.
Bốn người Nghiêm Tiên Lộ đồng ý, sau đó rời đi, bọn họ không thể ở đây quá lâu, dù sao còn cần Tiên Vương dẫn bọn họ trở lại, sao có thể để Tiên Vương đợi lâu?
- Nhị ca, ngươi phải về Đại Uy Giáo sao?
Lăng Hàn hỏi.
Vũ Hoàng rất tùy ý:
- Không đáng kể, ngược lại ta rèn luyện khắp nơi, hết thảy đều là vì trở nên mạnh mẽ.
Lăng Hàn gật gù, hai huynh đệ cách hơn vạn năm mới rốt cục gặp lại, hắn cũng không muốn lập tức tách ra, làm sao cũng phải tụ tập một chút.
- Tứ đệ, ngươi có tính toán gì không?
Vũ Hoàng hỏi ngược lại.
Lăng Hàn đối với Vũ Hoàng đương nhiên sẽ không có gì ẩn giấu, nói hắn muốn đi vào Ngự Hư Giáo.
- Vậy Nhị ca liền cùng ngươi.
Vũ Hoàng nói, hắn cũng hết sức tò mò đối với Thiên Tôn, càng coi là một núi cao muốn chinh phục.
Vù, đúng lúc này, chỉ thấy giữa bầu trời đột nhiên có đạo đạo hào quang, sau đó xuất hiện một tấm pháp chỉ, tiên quang chín màu quấn quanh, sau đó từng cái từng cái ký tự vọt ra, uy thế vô tận dật động, thật giống như một vị Tiên Vương giá lâm, nhìn xuống chúng sinh.
Pháp chỉ Tiên Vương, hơn nữa còn là Tiên Vương tầng chín ghi chép.
Lẽ nào Kỷ Vô Danh đại khai sát giới, để một vị Tiên Vương tầng chín giận dữ, viết xuống pháp chỉ muốn truy bắt hắn?
Lúc này, những ký tự kia dừng lại nhảy lên, hóa thành văn tự.
- Đại nạn sắp tới, kịch biến tức sinh, vì đốt cháy mồi lửaTiên Vực ta, Dư Thanh Diễm Tiên Vương liên hợp hai mươi mốt vị Tiên Vương tầng chín khác, cùng nhau thành lập Thánh Nguyên Học Viện, bồi dưỡng thiên tài tuyệt thế, chống đỡ Hắc Ám chi triều sắp đến. Phàm người tự nhận thiên phú hơn người, có thể đi tới Song Mã Thiên Lệ Thủy Thành, tự có người phụ trách chân tuyển.
Đoạn chữ viết này kéo dài hơn nửa canh giờ, sau đó ánh sáng chín màu tán loạn, hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi.
Nhất thời, toàn bộ Tiên Vực đều náo động.
Đúng, tấm pháp chỉ này không chỉ xuất hiện ở trên bầu trời của bọn người Lăng Hàn, mà mỗi một góc của Tiên Vực, Đông Tây Tiên Vực tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy, cho dù là người mù cũng thấy, vì đây là đạo tắc, thẳng vào thức hải.
Không có ai hoài nghi tính chân thực của tấm pháp chỉ này, bởi vì ánh sáng chín màu là tiêu chí đặc hữu của Tiên Vương tầng chín. Mà muốn nói vị Tiên Vương tầng chín nào tẻ nhạt đến trêu đùa người trong thiên hạ như vậy, vậy cho dù mọi người bị lừa cũng có thể cảm thấy rất vinh hạnh.
Đám người Lăng Hàn hai mặt nhìn nhau, bay lên bất an mãnh liệt.
Đầu tiên là thiên địa tự mình phá hoại quy tắc, để Long Môn Sơn sớm xuất hiện, sau đó chính là thật nhiều Tiên Vương tầng chín liên thủ thành lập học viện, phổ biến thu kỳ tài thiên hạ, ý định đối kháng với Hắc Ám chi triều.
Phải biết, trước đó hầu như không có mấy người biết còn có dị vực tồn tại, đang nỗ lực đánh vào Tiên Vực, xâm chiếm vùng thế giới này. Tuy trong pháp chỉ không có rõ ràng nói rõ lai lịch của Hắc Ám chi triều, nhưng điểm ra Tiên Vực đang đối diện một nguy cơ lớn lao.
Điều này nói rõ cái gì?
- Thời gian dị vực đập cửa ải, khả năng xa xa sớm hơn chúng ta dự liệu.
Lăng Hàn trầm ngâm nói.
- Thông đạo hai giới khẳng định phát sinh biến cố bất ngờ, để đường nối này trở nên càng thêm ổn định, cũng làm cho những Tiên Vương tiền tuyến cảm giác được áp lực.
Nữ Hoàng suy đoán.
Hổ Nữu miệng gặm đùi gà:
- Mặc kệ đến cái gì, Nữu đánh đổ hết thảy!
Vũ Hoàng liền nói:
- Vậy chúng ta phải trước tiên đi Thánh Nguyên Học Viện đã.
- Ừm!
Tất cả mọi người gật đầu, nhiều đến hai mươi hai vị Tiên Vương tầng chín cùng nhau ra tay, thành lập một học viện, đây là sự tình doạ người cỡ nào? Chỉ lấy hậu trường mà nói, cái này vượt qua bất luận đại giáo nào của thế gian.
- Được, trước tiên đi Thánh Nguyên Học Viện nhìn.
Lăng Hàn cũng gật đầu, cứ như vậy, phỏng chừng thiên kiêu của toàn bộ Tiên Vực đều sẽ tập hợp, đến thời điểm đó liền có thể gặp gỡ các thiên tài kiệt xuất nhất thế gian.
Còn Ngự Hư Giáo... Sau này hãy nói, ngược lại cũng sẽ không chạy mất.
Có điều, mọi người cũng không có lập tức đi tới Song Mã Thiên, mà là trước tiên đi tìm bí cảnh của Trảm Trần.
Các nữ Hách Liên Tầm Tuyết cũng phải toàn diện tăng lên, chắc chắn Trảm Thiên Địa tiến vào Trảm Trần, trước đây các nàng là không dám chém, cũng không thể chém, hiện tại tự nhiên là nước chảy thành sông.
Vũ Hoàng trước tiên đi đột phá Thiên Hồn, mọi người ước định gặp lại ở Lệ Thủy Thành của Song Mã Thiên.
Lăng Hàn liền dẫn các nữ lên đường, tìm kiếm bí cảnh Trảm Trần gần nhất. Vận may của bọn họ không tệ, có một toà bí cảnh Trảm Trần mở ra ở hai mươi bảy năm sau, bọn họ lập tức chạy đi, trên đường bỏ ra hơn ba năm, sau đó lại đợi hơn hai mươi năm, các nữ liền liên thủ tiến vào trong đó.
Cái này Lăng Hàn liền không giúp được, chỉ có thể chờ ở bên ngoài.
Cũng còn tốt, hai năm sau, các nữ một cái không ít, toàn bộ đi ra bí cảnh, hơn nữa cũng dồn dập đột phá Trảm Trần.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không chỉ mong các nàng tu ra Ngũ Trảm, có thể Trảm Thiên Địa đắc đạo đã tốt lắm rồi.
Bọn họ lại tiến về Song Mã Thiên, chậm trễ hơn hai mươi năm, trong lúc phát sinh rất nhiều đại sự.
Cảm hứng mới