Cả người hắn cắm đầy kiếm, mặc dù cái này là quy tắc biến thành, nhưng trong thời gian ngắn sẽ ngưng tụ thực hình, trước khi lực lượng quy tắc tiêu hao hết là sẽ không tiêu tan. Hắn nhìn Lục Nguyên Tâm một chút, lại nhìn Lăng Hàn một chút, trong miệng phun ra hai chữ “ta thao”, sau đó đầu uốn một cái, nằm trên đất, ngất đi.
Trong cái nhìn này, bao hàm oan ức cùng ai oán, tại sao ngươi muốn bắn ta? Mà ngươi thì tại sao luôn muốn đứng trước ta, hại ta thay ngươi ănkiếm?
- Đáng ghét!
Lục Nguyên Tâm phẫn nộ đến mức tận cùng, đột nhiên vọt tới Lăng Hàn, hắn thật muốn trở thành trò cười, mười hai đạo công kích lại toàn bộ ngộ thương người khác.
Lăng Hàn mỉm cười, vươn tay phải ra, chỉ lấy một ngón trỏ làm kiếm, hơi lắc lắc, Kiếm Khí ngang dọc, uy thế kinh người.
Lăng Hàn triển khai Diệt Thiên Cửu Kiếm, sửa lấy quy tắc Sát Lục của dị vực đến thôi thúc.
Kiếm Khí ngang dọc, lực lượng quy tắc tràn ngập, khu vực này nhất thời trở nên cực kỳ nguy hiểm, người phụ cận dồn dập lùi về sau, miễn cho gặp phải vạ lây. Phải biết người lúc trước kia là vào vết xe đổ a.
Nát!
Mọi người dồn dập nhìn lại tên xui xẻo kia, bởi vì hắn ngất xỉu, tự nhiên không thể rời đi, hiện tại bị chiến đấu ảnh hưởng, quần áo trên người đã bị xé ra từng mảnh từng mảnh, một cái mông đỏ ngầu lộ ra, có thể nhìn thấy cái đuôi rủ xuống, vừa vặn nằm giữa khe mông, che lại chút cảnh “xuân” cuối cùng.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, chỉ cảm thấy vận khí của tên này thật quá tệ, trúng mười hai kiếm đã là chuyện cười lớn, hiện tại lại lộ mông ở trước mặt mọi người, còn có mặt mũi tiếp tục chờ đợi ở đây sao?
Lục Nguyên Tâm cũng đã đánh mù quáng, liều mạng, thôi thúc tuyệt chiêu cuồng oanh loạn tạc về phía Lăng Hàn.
Hắn lấy ra một thanh kiếm áng sáng, uy lực cực kỳ đáng sợ, chém ra ánh sáng cũng làm cho một đám Ác Ma tộc căm ghét, trong cái này tràn ngập lực lượng Quang Minh, để bọn họ xuất phát từ bản năng mà căm ghét.
Lăng Hàn bình tĩnh không sợ, đoạn thời gian gần đây hắn vẫn trùng tu Bất Diệt Thiên Kinh, mượn Khởi Nguyên Ma Phương giúp đỡ, hắn đối với quy tắc thậm chí lực lượng thiên địa trên quy tắc cũng có nhận thức càng sâu, để thể phách của mình lại tăng lên một đoạn.
Nhưng đến một bước này, thể phách tăng lên đã không thể dựa cả vào lĩnh ngộ, cái này quá chậm, mà phải ăn các loại thiên tài địa bảo, thậm chí hòa Tiên Kim vào trong cơ thể, chế tạo mình thành binh khí hình người.
Lăng Hàn cách dung hợp Tiên Kim còn có một đoạn khá lớn, nhưng cần tài nguyên vẫn cực kỳ kinh người, học viện cho một ít, nhưng xa xa không đạt tới tình trạng hắn cần.
Có điều, lấy thể phách của hắn hiện tại đối kháng Lục Nguyên Tâm là thừa sức.
Hai người đại chiến, cực kỳ kịch liệt.
Ác Ma tộc bàng quan càng ngày càng kinh ngạc, tuy Lăng Hàn vẫn không có chiếm được thượng phong tuyệt đối, nhưng có người nói hắn không phải chỉ có tu vi Lục Liên Ngũ Diệp sao, làm sao mãnh liệt đến mức độ như thế?
Sức chiến đấu của Lăng Hàn toàn mở, trên trán hiển hóa ra Thất Liên Cửu Diệp, tu vi vừa xem hiểu ngay.
Đây là một vị Đế Tinh!
Tất cả mọi người tê cả da đầu, phải biết cho dù là ở dị vực, số lượng Đế Tinh cũng cực kỳ hiếm thấy, nhìn trong Bách Chiến Học Viện cũng chỉ có một vị, chính là U Nguyên.
Tại sao địa vị của U Nguyên cao như thế, vì học viện thắng được vinh quang là một mặt, mặt khác là hắn có thân phận Đế Tinh, khiến người ta kính nể.
Đây là một tồn tại chỉ cần không chết đi liền nhất định trở thành Thập Bát Liên Tổ Vương, ai có thể không ngước nhìn hắn?
Chẳng trách người này tràn đầy tự tin như thế, ngay cả U Nguyên cũng không để vào mắt, thân là Đế Tinh, xác thực phải có khí phách như vậy.
Sau khi phát hiện điểm này, thái độ của rất nhiều Ác Ma tộc lập tức biến hóa 180 độ, từ trước xem thường trở nên cuồng nhiệt.
Bọn họ cũng có một vị Đế Tinh!
Tuy bọn họ kính nể U Nguyên, kia là từ đại cục xuất phát, dù sao mọi người đều là một học viện, nhưng nếu có thể, bọn họ chẳng lẽ không hi vọng U Nguyên là Ác Ma tộc sao?
Đương nhiên, U Nguyên là không thể trở thành Ác Ma tộc, nhưng hiện tại xuất hiện một Bá, tự nhiên để bọn họ vui mừng khôn xiết.
Ai nói Ác Ma tộc không có thiên tài siêu cấp?
- Hừ!
Vô Nhai cùng Tốn Phong đều đi tới, bọn họ một cái là Bát Liên Thất Diệp, một cái là Bát Liên Bát Diệp, thực lực mạnh có thể đứng vào mười vị trí đầu của học viện, khu vực Ác Ma có thể ngăn cản bọn họ không ra ba cái, nhiều nhất cũng chỉ hai cái.
Vấn đề là, hai vị thực lực mạnh nhất của khu vực Ác Ma đều không ở đây, một cái đi rèn luyện, một cái khác ở một nơi nào đó đột phá cảnh giới, trong thời gian ngắn đi đâu tìm người?
- Bá, ngươi quá ngông cuồng!
Vô Nhai từ tốn nói, nhưng mang theo uy thế đáng sợ, như một vị đế vương trách cứ thần tử.
Quân muốn thần chết, thần không thể không chết, chính là cuồn cuộn như biển như vậy.
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Không có ba như vậy, sao sinh được con trai cuồng như ngươi a.
Nhất thời có không ít Ác Ma tộc bật cười lên, tên của người này tuyệt đối là cố ý lấy thành chữ “Bá”, ai kêu liền chịu thiệt, đều sẽ bị hắn chiếm tiện nghi.
Sắc mặt của Vô Nhai trầm xuống, hắn hừ một tiếng nói:
- Bớt nói lải nhải đi, ngươi là Đế Tinh thì đã làm sao, ở trước mặt ta không đỡ nổi một đòn.
Hắn dừng một chút, lại nói.
- Ngày hôm nay ta là tới cảnh cáo ngươi, cách các nàng Tinh Nữ xa một chút, không phải người xấu xí thô bỉ như ngươi có thể mơ ước.
Nghe hắn nói như thế, mọi người mới biết bọn họ tìm Lăng Hàn là bởi vì nữ nhân.
Ai, quả nhiên anh hùng hào kiệt cũng chạy không thoát cửa ải sắc đẹp này.
Lăng Hàn lắc đầu:
- Cái này không tới phiên ngươi lắm miệng!
- Vậy ngươi là tự mình chuốc lấy cực khổ.
Vô Nhai ra tay, tóm tới Lăng Hàn.
- Vô Nhai, ngươi quá mức!
Có một cao thủ khu vực Ác Ma bất mãn nói, duỗi ra bàn tay khổng lồ, cản lại đòn đánh này của Vô Nhai.
Có điều, thực lực của hắn hiển nhiên không bằng đối phương, tuy chặn đòn đánh này, nhưng thân thể không ngừng run rẩy, dưới chân liên tiếp lui về phía sau, chí ít lui chừng trăm trượng mới ngừng lại, chỉ thấy trên đất lưu lại hai hàng vết chân rõ ràng.
- Mộ Thiếp Nhi, ngươi dám ngăn trở ta?
Vô Nhai lạnh lùng nói, ánh mắt âm trầm.
- Ngươi chạy tới khu vực Ác Ma chúng ta, lại còn dám làm dữ, cho rằng Ác Ma tộc ta không người sao?
Cao thủ Ác Ma tộc kia, cũng chính là Mộ Thiếp Nhi nói.
Cảm hứng mới