THẦN ĐẠO ĐAN TÔN

Tôn Kiếm Phương phất tay:

- Đi đi, cẩn thận chút.

Lăng Hàn về chỗ ở, sửa sang sơ, từ chối đề nghị muốn đi cùng của thị nữ nhỏ. Hắn cõng trường kiếm đi xuống núi.

Lý Trường Đan kinh doanh nhân mạch nhiều năm, dù hiện giờ danh vọng của gã đã mất hết nhưng sâu trăm chân chết mà không cứng, không thể coi thường. Tên này sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy.

Lục mạch đấu cửu mạch, hơn nữa còn là đỉnh cửu mạch, Lăng Hàn không cho rằng mình có phần thắng, trừ phi ném ra phù binh.

Nhưng mượn ngoại lực thắng là chiêu dùng cuối cùng.

Lăng Hàn ngẫm nghĩ, hắn đi đường vòng xuyên qua núi rừng, chọn đường không có bóng người.

Hiện Lăng Hàn có lực lượng hơn một vạn cân, trèo đeo vượt non dễ dàng hơn lúc trước nhiều. Mất chút sức, hai ngày sau Lăng Hàn đến gần Ngọc Long khoáng động.

Vì khoáng động nên chỗ này dựng một thôn, thợ mỏ bình thường ăn ở tại đây, ngẫu nhiên mới về trấn một chuyến.

Thợ mỏ chỗ này đương nhiên đều là người thường, chỉ có mười ba người trông coi là đệ tử của Cổ Đạo tông. Một người là thủ lĩnh, tu vi bát mạch, thực lực không yếu, tọa trấn ở đây dù có mãnh hổ đến cũng bị một đấm đánh chết.

Lăng Hàn vào thôn liền thấy kỳ lạ.

Dù bây giờ là buổi chiều, các thợ mỏ chắc làm việc trong hang. Nhưng nguyên cái thôn to lớn không phát ra chút tiếng động, yên lặng như thôn chết, khiến người cảm thấy không ổn.

Người đâu?

Thợ mỏ vắng nhưng cũng phải có người thổi lửa nấu cơm đi.

Lăng Hàn đi trong thôn, tay cầm trường kiếm, tuy hắn không nắm giữ trường kiếm gì nhưng trong tình huống này thì cầm kiếm tốt hơn.

Vèo!

Gió núi thổi đến, rõ ràng là tháng chí mà cảm giác âm lạnh.

Bước chân Lăng Hàn nhẹ nhàng đi từ đầu thôn đến cuối tháng, không thấy một bóng người. Hắn quan sát cẩn thận, không thấy dấu vết đánh nhau. Dường như người nơi này tự chạy đi nên không gây ra phá hoại nào, nếu gặp siêu cao thủ cũng không đến mức... bình yên như vậy.

Lăng Hàn từ cuối thôn tìm từng căn phòng.

- không, không, không!

Khi Lăng Hàn sắp đến đầu thôn thì phát hiện manh mối trong một căn nhà.

Không biết có tính là manh mối không, có một miếng vảy, to cỡ móng tay, xem hình dạng không thể xác định rơi ra từ người động vật gì. Manh mối thứ hai là tanh hôi, chỉ một miếng vảy nhưng bốc mùi rất nồng.

Lăng Hàn vì ngửi được mùi tanh nên mới tìm kiếm nguồn và nhặt được miếng vảy này.

Chẳng lẽ có một loại hung vật xuất hiện, ăn sạch thôn dân nơi này?

Có thể không?

Chỗ này có mười ba đệ tử Cổ Đạo tông, người mạnh nhất tu vi bát mạch, có hung vật gì họ không thể đánh lại? Thậm chí không một người sống sót? Nếu lợi hại như thế thì hung vật cỡ cửu mạch, hay thậm chí là thập mạch.

Lăng Hàn cau mày, nếu có hung vật như vậy xuất hiện, hắn điều tra sâu hơn rất có thể sẽ uy hiếp mạng sống của mình.

- A?

Lăng Hàn nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng, có người sống sót trở lại?

Lăng Hàn đi ra cửa.

Xoẹt!

Một luồng sáng lạnh vụt qua chém xuống đầu Lăng Hàn.

Một kích kia vừa nhanh vừa ác, lực lượng hùng hồn.

Ở nơi quỷ dị kỳ lạ này tất nhiên Lăng Hàn sẽ không lơi lỏng, hắn đã chuẩn bị sẵn sàng đón đánh nguy hiểm, lập tức giơ trường kiếm đỡ đòn.

Đinh!

Một tiếng giòn vang, Lăng Hàn cảm giác tay phải hơi tê, nhưng cũng tiêu trừ một kích kia.

Lại một luồng sáng lạnh ập đến.

Không chỉ có một kẻ tấn công!

Lăng Hàn nhấc chân né qua một kích kia, cả người đau nhức. Va chạm một kích dẫn đến lực lượng sôi trào còn né tránh thì hơi miễn cưỡng.

Đòn công kích thứ ba đã ập đến.

Lăng Hàn dùng hết lực lượng, thân hình không thể nhúc nhích, phải làm sao tiêu trừ đòn công kích?

Không có gì là không thể!

Lăng Hàn vận chuyển công pháp Hầu Ca, lực lượng trong kinh mạch lại vận chuyển thật khó tin, cung cấp lực lượng liên miên không dứt cho hắn.

Lăng Hàn xoay hẳn người lại né qua đòn công kích thứ ba.

Không có công kích lần bốn.

Ba người xuất hiện trước mặt Lăng Hàn.

Nhuế Nguyên Lượng, Dương Phi và cả... Lý Trường Đan.

Ba người này hợp tác với nhau?

Lăng Hàn ngẫm nghĩ, thầm hiểu ra. Dương Phi, Nhuế Nguyên Lượng bị Lăng Hàn nhục nhã thê thảm trong tuyển chọn tự do. Lý Trường Đan bị mất địa vị đạo tử, còn vì vậy không thể làm nữ tế của Hạ gia. Nên ba người hợp tác với nhau.

Ha ha, Lý Trường Đan thật cẩn thận, bản thân là cửu mạch nhưng không sơ sẩy hành động một mình.

Ba người Lý Trường Đan rất ngạc nhiên, bọn họ đánh lén, đông người, có ưu thế tu vi, vậy mà không thể tiêu diệt Lăng Hàn?

Tiểu tử này có vận may kiểu gì.

Nhuế Nguyên Lượng âm trầm nói:

- Ngươi may mắn thật.

Mắt Dương Phi bắn ra tia sáng lạnh:

- Bớt nói nhảm với hắn đi, tiêu diệt hắn!

Dương Phi hận chết Lăng Hàn, hại gã lộ mông trước mắt công chúng, khiến gã không dám gặp ai.

Lăng Hàn lắc đầu nói:

- Các ngươi thật là thận trọng quá, bám theo ta suốt một đường đến tận đây.

Nhuế Nguyên Lượng lạnh lùng cười:

- Lăng Hàn, hôm nay là ngày chết của ngươi, chỗ này là nơi chôn xương ngươi!

Nhuế Nguyên Lượng tấn công đầu tiên, gã vung đại đao lấp lóe tia sáng lạnh chém vào cổ Lăng Hàn.

Lực lượng bát mạch sôi trào, sức chiến đấu của Nhuế Nguyên Lượng khá mạnh.

Dương Phi cũng vung kiếm chém vào Lăng Hàn.

Lý Trường Đan không tấn công, gã như con rắn độc âm hiểu bắt giữ cơ hội di chuyển tốt nhất.

Lý Trường Đan cẩn thận như vậy rất có lý, nếu Lăng Hàn ném ra phù binh, lực lượng thập mạch bùng nổ thì ba người có hợp tác cũng như không, có thể bị diệt gọn.

Lăng Hàn giơ trường kiếm.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Ba người liên tục va chạm.

Lực lượng của Lăng Hàn không yếu hơn Nhuế Nguyên Lượng bao nhiêu, so với Dương Phi thì hắn ngược lại cao hơn, nên một chọi hai không chút yếu thế.

Nhưng Lăng Hàn chưa phải thập mạch, kình lực không thể phát ra ngoài, vung vũ khí không thể công kích gần thân, không cách nào phát huy uy lực Yêu Hầu quyền. Nếu không tay trái của hắn có Yêu Hầu quyền thì sức chiến đấu càng mạnh nữa.

Dù vậy đã đủ làm người ta giật mình.

Lúc tuyển chọn tự do Lăng Hàn dựa vào cổ trận áp chế mới chiến thắng Dương Phi, Nhuế Nguyên Lượng, còn bây giờ thì sao?

Trong tình huống không bị áp chế chút tu vi nào, Lăng Hàn một chọi hai mà chỉ bị yếu thế một chút, quá yêu nghiệt.

Lý Trường Đan biểu tình cực kỳ khó xem, mặc dù cảnh giới thấp dễ tu luyện nhưng không đến mức như Lăng Hàn, chỉ mất vài tháng ngắn ngủi đã đến độ cao mà người ta phải vài năm mới xông lên được.

Lý Trường Đan đang do dự có nên ra tay không.

Dương Phi la lên:

- Lý sư huynh còn đang chần chừ cái gì? Cùng nhau xử lý tiểu tử này đi!

Bình luận


H
Hoi Chu
26-03-2023

Cảm hứng mới

Q
Quang Nguyen van
26-03-2023

hay

H
Hieu Phạm dinh
26-03-2023

Có con hắc cẩu tiên vương má có tập người túm cà con hắc cẩu nghe mà cười đau ruột

H
Hoang Tuan
26-03-2023

Các Đạo Hữu cho xin review bộ này được không ?

T
Thư To
26-03-2023

Em ổn

G
Gaming Mobile
26-03-2023

11-11-2022 bắt đầu cày xem hết bộ này mất bao lâu

T
Tran Huy
26-03-2023

Truyện gọi là đọc tạm. Main hơi xàm, vì gái gú chạy khắp nơi. còn xa mới bằng đế bá, mặc dù đế bá hơi câu chương

D
Draken Trần
26-03-2023

Cày xong, 2 tháng sau cày lại tiếp để rõ ràng hơn

F
ff tu
26-03-2023

Cày bộ già thiên mãi mà nghe chán vll

D
Daniel zack
26-03-2023

Truyện bá mà có thêm mỹ nữ là ok r

N
nguyentrongdai nguyentrong
26-03-2023

Ad cái này đâu phải phần 2 của kím động Cửu thiên

T
Tuấn Anh Vũ
26-03-2023

Bắt đầu tu bộ này

H
Hò Thành
26-03-2023

truyện này có xong tu không nhỉ

N
Nhật Dang
26-03-2023

Bộ này. Nói tiếp của kiếm động cửu thiên hay ad

H
Hen Thanh
26-03-2023

Sao truyện giờ toàn trùng sinh hk à Ad lm thêm bộ thâm không bỉ ngạn cho đủ bộ đc hk z

T
Tu Thich
26-03-2023

Truyen hay cam on

Truyện đang đọc