Cát Tường Thiên niệm phật hiệu:
- Bần ni thì khác, thuở nhỏ đã quyết định dùng cả đời hiến cho Phật, đời này không lập gia đình.
- Ai, hại ta cao hứng hụt một hồi.
Lăng Hàn giang tay ra, cố ý trêu chọc.
Cát Tường Thiên bụng dạ cực sâu, không thèm để ý chút nào, nàng nói:
- Lần này bần ni tới đây là muốn độ hóa Lăng huynh gia nhập Phật tộc, trở thành Phật tử Bắc Thiên vực.
- Chờ một chút!
Lăng Hàn khoát tay áo:
- Phật tử Bắc Thiên vực? Phật tộc các ngươi còn phân đông tây nam bắc?
- Đương nhiên.
Cát Tường Thiên gật đầu, nói:
- Tịnh thổ chân chính của Phật môn chính là Tam Thập Tam Thiên do Phật tổ mở ra, không ở trong ngũ hành, tỏng bốn Thiên Vực đều có một tòa Lôi Âm tự, từ đó giúp Phật tộc hiển hóa trong mắt nhân thế.
- Bần ni chính là Thánh Nữ Bắc Thiên vực, Phật tử Bắc Thiên vực của ta bị Phật tử Đông Thiên vực đả thương căn cơ trong một lần luận bàn, cho nên hắn không thể đảm nhiệm chức trách Phật tử.
- Bần ni cho rằng, Lăng huynh thiên tư trác tuyệt, lại có duyên với Phật, cho nên ta tới đây độ hóa Lăng huynh.
Lăng Hàn bật cười:
- Ta có duyên với Phật lúc nào?
- Người được Đa Gia Phật xem trọng sao lại không có duyên với Phật?
Cát Tường Thiên hỏi lại.
Ách, bị nói tới việc này, Lăng Hàn không thể phản bác được.
Kỳ thật Đa Gia Chuẩn Đế xem trọng hắn không phải bởi vì hắn có duyên với Phật, mà là hắn phát hiện vị diện trong cơ thể mình, hoặc hắn nhìn thấy Tiên Đỉnh giống viễn cổ tiên môn.
Tóm lại, hắn không có chút quan hệ nào với Phật tộc.
Lăng Hàn khoát tay:
- Đừng đừng đừng, ta là tục nhân, ưa thích làm chuyện tục nhân, cũng hưởng thụ sinh hoạt của tục nhân.
Cát Tường Thiên cười một tiếng:
- Không sao, Phật tộc cũng có Hồng Trần Phật, chỉ có xuất thế mới thành Phật.
Nàng nói làm Lăng Hàn không trả lời được.
Lăng Hàn nói:
- Ta không có hứng thú gia nhập Phật tộc.
Ngươi da mặt dày như vậy, ta cũng không giảng đạo lý với ngươi.
Cát Tường Thiên hoàn toàn không ngại:
- Bần ni không muốn lập tức độ hóa Lăng huynh, bần ni cho rằng đây là đại công đức, bần ni sẽ kiên trì bền bỉ.
- Ách, vậy ngươi cứ nổ lực đi.
Lăng Hàn phất tay, hắn mới không làm hòa thượng.
Cát Tường Thiên có da mặt thật dày, lại không nhìn thấy Lăng Hàn muốn đuổi khách, nàng giảng giải phật pháp cho Lăng Hàn nghe, muốn độ hóa người phàm trần.
Lăng Hàn nghe đến mức buồn ngủ, hắn không ác cảm với Phật tộc nhưng cũng không có hảo cảm.
Thế lực Đế cấp vì đoạt tín ngưỡng đã quét ngang tinh không, không ít hoàng triều bị ép buộc phải tín ngưỡng Phật tộc, một khi cần sẽ biến thành chiến sĩ của Phật tộc.
Ám Ảnh Hoàng Triều là như thế, còn có Thanh Long Hoàng Triều, hiện tại đã bị quét ngang.
Hắn không chịu được nên trực tiếp chạy trốn, ngươi muốn nói bao nhiêu thì nói, ta đi còn không được sao?
- Lăng Hàn!
Mới vừa ra cửa lớn, liền nghe một người quát, chỉ thấy một tên cẩm y người trẻ tuổi đi nhanh tới:
- Ta muốn khiêu chiến ngươi.
Lăng Hàn thở dài, hắn đánh bại một tiểu nhân vật của Tây Thiên vực, đáng giá bọn họ để mắt tới hắn, xem hắn thành đá đặt chân thành danh như vậy sao?
- Không đếm xỉa tới ngươi.
Hắn xuất chưởng tấn công.
- Đến hay lắm!
Người tuổi trẻ kia lập tức xuất chưởng đón đỡ, vừa mới tiếp xúc hắn đã lui về phía sau.
Hắn muốn cưỡng ép ổn định thân hình, đáng tiếc hắn không làm được, sau khi lui hơn mười bước mới đặt mông ngồi xuống đất, xoẹt, quần vỡ ra, cái mông lộ ra ngoài.
Đương nhiên là Lăng Hàn cố ý, ai bảo ngươi chạy tới chuốc lấy cực khổ?
Còn tốt, sau khi Lăng Hàn đi dạo trở về đã không gặp Cát Tường Thiên.
Nhưng việc này cũng làm Lăng Hàn buồn rầu, bởi vì Cát Tường Thiên muốn kiên trì độ hóa hắn.
Phiền phức của Lăng Hàn vừa mới bắt đầu, không phải lần tuyển đệ tử này có nhiều mãnh nhân hay sao? Phần lớn đều nhìn chằm chằm vào hắn.
Mỗi ngày đều có người khiêu chiến Lăng Hàn, cho dù nhìn thấy từng người thảm bại, những người còn lại làm như không thấy, mỗi ngày đều diễn ra tiết mục giống nhau.
Lăng Hàn đã mất kiên nhẫn, hắn dứt khoát tập trung tất cả người khiêu chiến lại một chỗ, sau đó hắn một đánh một đám, hắn có Tiên Đỉnh duy nhất rất trâu bò, đối phó quần công rất nhẹ nhàng, dễ dàng đánh bại tất cả đối thủ.
Kể từ đó không ai khiêu chiến hắn.
Muốn dựa vào khiêu chiến Lăng Hàn nhất chiến thành danh, ngươi cứ nằm mơ đi.
Lăng Hàn cũng được thanh tịnh một chút, nhưng Cát Tường Thiên tới tìm hắn mỗi ngày, cho dù hắn không quan tâm Thánh nữ Phật tộc vẫn ở ngoài động phủ niệm phật, muốn tiêu hao kiên nhẫn của Lăng Hàn.
Nàng đã bước vào Sinh Đan, hơn nữa còn là Thánh Nữ Phật tộc, đương nhiên không có khả năng gia nhập Cửu Dương Thánh Địa, nhưng chính bởi vì nàng đến từ Đế tộc,,muốn “quấy rầy” Cửu Dương Thánh Địa mấy ngày, người Thánh Địa sẽ đuổi nàng đi sao?
Bởi vậy, phiền toái này cần dựa vào Lăng Hàn tự giải quyết.
Thời gian một tháng trôi qua, đột nhiên Cửu Dương Thánh Địa nghênh đón một đám khách nhân đặc thù.
Lần này là Cực Sương Tôn Giả, còn có mấy tên tiểu bối Chú Đỉnh.
Mục đích của bọn họ rất đơn giản, chính là khiêu chiến Lăng Hàn, thắng lại vinh quang của Tây Thiên vực.
Thua ai cũng không thể thua Bắc Thiên vực, việc này chính là hổ thẹn của Tây Thiên vực, bọn họ làm sao ngẩng đầu lên nổi trước võ giả Đông Thiên vực, Nam Thiên vực.
Tây Thiên vực khí thế hùng hổ tới thăm, Cửu Dương Thánh Địa không thể không tiếp chiêu, hơn nữa việc này không chỉ là việc của Cửu Dương Thánh Địa, mà là dính đến toàn bộ Bắc Thiên vực.
Lần này Cực Sương Tôn Giả mang ba người tới, theo thứ tự là Uông Hoa Tàng, Ninh Hưng Phát và Mã Tự Minh.
Trong đó, Uông Hoa Tàng và Ninh Hưng Phát chính là siêu cấp thiên tài đứng đầu Tây Thiên vực, Mã Tự Minh là siêu cấp thiên tài mới quật khởi gần đây, chiến lực không kém gì hai người Uông Hoa Tàng, nếu không hắn không cần tới đây.
Tây Thiên vực phái bốn người tới đây, nhưng Cửu Dương Thánh Địa lại như lâm đại địch, cũng không phải sợ bốn người này, bởi vì Lăng Hàn ứng chiến thắng bại thế nào đều dính tới mặt mũi của Bắc Thiên vực.
Trận luận bàn bắt đầu vào ba ngày sau, sau đó cách mỗi ba ngày sẽ có người khiêu chiến Lăng Hàn, đương nhiên, nếu Lăng Hàn bại ngay trận đầu, như vậy không cần phải tiến hành trận thứ hai và thứ ba.
Tin tức truyền ra, chẳng những đệ Tử Cửu Dương Thánh Địa hưng phấn, toàn bộ Bắc Thiên vực đều quan sát việc này.
Thật vất vả mới thắng Tây Thiên vực một lần, tuyệt đối không thể thua trở lại.
Trên tinh võng có người hò hét trợ uy giúp Lăng Hàn, đương nhiên, đây đều là võ giả Bắc Thiên vực, sau đó võ giả Tây Thiên vực triển khia thế công nói Lăng Hàn thắng Nghê Văn Bách chỉ là may mắn mà thôi, hiện tại đám người Uông Hoa Tàng tới đây, đại biểu thực lực chân chính của Chú Đỉnh Bắc Thiên vực, Lăng Hàn sẽ không thắng nổi trận đầu.
Hai bên khẩu chiến với nhau, đều là ngươi không phục ta, ta cũng không phục ngươi.
Hiển nhiên, ba trận luận bàn chưa bắt đầu, khẩu chiến đã không dừng lại.
Người của đông, nam hai Thiên Vực cũng gia nhập vào trận khẩu chiến này, bọn họ đều giúp Tây Thiên vực, cho rằng Bắc Thiên vực suy yếu lâu ngày nhiều năm, làm sao có thể bộc phát?
Thành thành thật thật làm lão tứ vạn năm đi.
Cảm hứng mới