Chân Ngã đệ cửu hình!
Lăng Hàn hết sức hài lòng, lần này đi Ám Vân Địa Ngục đã viên mãn nếu tu luyện ở bên ngoài, cho dù có đan dược trợ giúp, không có thời gian hơn một ngàn năm thì hắn đứng mơ đạt tới độ cao như vậy.
Hơn nữa, đệ cửu hình, thế hệ hoàng kim cũng chỉ có thể nhìn lên.
Đương nhiên, có lẽ có thế hệ hoàng kim mười phần khiêm tốn, đã đột phá đệ cửu hình nhưng giữ kín không nói ra, tránh cho hắn bị nhằm vào, xung kích đế lộ không chỉ cần tâm trí và thiên phú, trí thông minh cũng rất trọng yếu.
Hiện tại, Lăng Hàn không cần đi quản việc này, hắn muốn vui sướng một hồi.
- Ngược lại đã khổ tu nhiều năm, cũng không kém vài năm còn lại.
Lăng Hàn tiếp tục luyện hóa Nguyên Đạo thạch:
- Xông lên đệ cửu hình đỉnh phong rồi nói sau.
Hắn lại tu luyện, thời gian một năm trôi qua thật nhanh.
Sau khi tiêu hao lượng lớn Nguyên Đạo thạch, hắn đã xông lên đệ cửu hình đỉnh phong.
- Tê, không nghĩ tới tiêu hao Nguyên Đạo thạch nhiều như thế, hiện tại chỉ còn lại một nửa.
Lăng Hàn cảm thán một lần, tính toán thời gian, hắn đã ở nơi này suốt chín năm.
- Đột phá đại cảnh giới cần phải tiến hành ở bên ngoài, bên ngoài có đạo tắc hoàn thiện, có thể xây dựng đạo cơ hoàn mỹ.
Hắn lẩm bẩm nói:
- Hơn nữa, ta cảm giác ta đụng phải cực hạn, nếu như còn muốn xung kích đệ thập hình, tuyệt đối không phải bế quan thời gian thật lâu có thể hoàn thành.
- Còn có thời gian một năm, làm sao đây?
- Đi Tử Vong thành?
Lăng Hàn suy nghĩ, trước đó Hàn Đế vào thành, ỷ vào tu vi cao khiêu khích hắn, hắn cần giáo huấn loại người này không?
Đương nhiên hắn không thể nghênh ngang đi vào, biến mất tám năm, sau đó đột nhiên xuất hiện, tu vi tăng nhiều, chẳng phải nói với năm Tôn Giả là hắn trộm Nguyên Đạo thạch sao?
Không sao, hắn thay đổi tướng mạo là đủ, có Diễn Hồn thuật, cho dù là Tôn Giả cũng rất khó phát hiện hắn ngụy trang.
Tốt, lại đi Tử Vong thành xem tình huống.
Lăng Hàn tâm niệm vừa động, hình dáng tướng mạo thay đổi, hắn nhanh chân rời khỏi rừng rậm, đi ngược sống lớn và đi tới Tử Vong thành.
Lại trở về.
Lăng Hàn mỉm cười, hắn đi vào cửa thành.
Sau khi đăng ký tư liệu và tiến vào thành, sau đó hắn đi tới Hắc Ám sa trường báo danh.
Hắn còn cố ý hiểu rõ một chút tình huống, Hàn Đế đã sớm trở thành chiến thần bất bại trong Chân Ngã cảnh, nhưng không biết tại sao, hắn từ đầu tới cuối không có đột phá Hóa Linh cảnh.
Lăng Hàn suy đoán, Hàn Đế muốn xung kích đệ bát hình, không đạt thành cái mục tiêu này, hắn không dễ dàng đột phá Hóa Linh.
Dù sao với hắn mà nói, đột phá Hóa Linh dễ dàng, nhưng không đạt đệ bát hình, hắn làm gì có tư cách tranh đoạt đế vị với thế hệ hoàng kim?
Mà tám năm trôi qua, nơi này cũng không biết có bao nhiêu người tiến vào, chí ít có một nửa đã chết đi, mà những người còn lại, phần lớn sống không quá tốt, chỉ có số ít người rất thoải mái, tu vi đột nhiên tăng mạnh.
Võ đạo chính là hình kim tự tháp, người có thể áp đảo mọi người chỉ là số ít.
Lăng Hàn không có thăm dò tin tức của Đinh Thụ, không biết gia hỏa này chạy tới chỗ nào, có lẽ còn đang khổ tu, dù sao Đinh Thụ có cảnh giới thấp hơn Lăng Hàn, cho nên hắn muốn đạt tới đệ cửu hình đỉnh phong sẽ dùng thời gian lâu hơn hắn.
Đối với Đinh Thụ có thể đạt tới đệ cửu hình hay không, đương nhiên Lăng Hàn rất tin tưởng, nếu bá chủ Nguyên thế giới không làm được điểm này, như vậy… Ha ha!
Năm đại Tôn Giả không có vạch mặt đánh nhau, nhưng bọn họ không ngừng ma sát, thủ hạ ba ngày đánh nhau hai lần.
Lăng Hàn sẽ không để ý, hắn tìm khách sạn ở lại, chờ đợi Hắc Ám sa trường thông tri.
Một ngày sau, hắn nhận được thông báo chiến đấu/
Tranh tài vào xế chiều hôm đó, Lăng Hàn xuất chiến, đối thủ là Chân Ngã đệ tứ hình, ở trước mặt hắn tự nhiên không đáng chú ý, bị hắn dùng một quyền đánh bại, nhưng Lăng Hàn cũng không có hạ sát thủ, hắn chỉ dùng một tia lực lượng.
Hắn dùng dáng vẻ cao ngạo nói:
- Hàn Đế ở đâu, có dám đánh một trận?
Đương nhiên Hàn Đế không có khả năng hiện thân, Lăng Hàn chỉ muốn truyền bá việc này, nếu Hàn Đế chủ động ứng chiến thì tốt.
Nhưng mà Hàn Đế đã tạo ra danh tiếng vô địch trong Hắc Ám sa trường, Lăng Hàn khiêu khích cũng bị hắn xem thường, căn bản khinh thường chú ý.
Lăng Hàn cũng không thèm để ý, chỉ cần hắn chiến thắng tăng nhiều, hắn sớm muộn gì cũng đấu với Hàn Đế một trận.
Hắn không ngừng tham chiến, thắng liên tiếp mở rộng thật nhanh, mười thắng, trăm thắng, càng ngày càng mạnh.
Mặc dù hắn thắng liên tiếp cũng không thể so sánh với Hàn Đế, hắn chỉ có số toàn thắng đứng thứ hai trong Hắc Ám sa trường, rất nhiều người hưng phấn, hi vọng Lăng Hàn đánh với Hàn Đế một trận, nhìn xem Lăng Hàn có thể rung chuyển thành tích bất bại của Hàn Đế hay không.
Hắc Ám sa trường nhanh chóng đáp lại, phân biệt thông tri cho Lăng Hàn cùng Hàn Đế, an bài thời gian bọn họ đánh một trận vào hai ngày sau.
Lăng Hàn nhìn thông tri trong tay, tám năm trước là Hàn Đế muốn khiêu chiến hắn, hiện tại ngược lại, trận chiến này vẫn diễn ra.
Hai ngày đi qua, Lăng Hàn đi tới Hắc Ám sa trường.
Hắn cuối cùng đã gặp được Hàn Đế, hắn là người nổi bật trong thế hệ bạch ngân.
Người này lớn lên vô cùng anh tuấn, dáng người thon gầy, sợi tóc đen tỏa ra ánh sáng nhu hòa, mà sau lưng hắn có hư ảnh cá lớn giống như đang hít thở.
Mỗi khi cá lớn hô hấp, năng lượng thiên địa bốn phía đều bị hấp thu, cảnh tượng hết sức kinh người.
Hắn bị các nhị thế tổ đỉnh cấp như Di Thanh Điệp, Tổ Ngõa An vây quanh.
Xem ra, thân phận Đế tử cho hắn không ít điểm, ngay cả đám người Tổ Ngõa An cũng vây quanh hắn.
Cũng phải, chỉ cần là người muốn rời khỏi Ám Vân Địa Ngục, có ai dễ bám vào như Đế tộc hay không?
Hàn Đế cũng không quá kênh kiệu, hắn trò chuyện vui vẻ với đám người Tổ Ngõa An, dù sao đây là địa bàn của người ta, người Đế tộc không thể tiến vào.
Hắn ứng phó dễ dàng, dù sao hắn thấy, mình đã đạt đến Chân Ngã cảnh đỉnh cao, trừ phi là tư chất như thế hệ hoàng kim mới có thể vượt qua hắn, nhưng bây giờ còn có thế hệ hoàng kim Chân Ngã cảnh sao?
Tu vi thấp nhất đều là Hóa Linh thất biến!
Đối thủ này nha, ha ha, mặc dù thu được chiến thắng liên tiếp, nhưng ở trước mặt hắn lại không đáng chú ý.
Lại chờ một hồi, chiến đấu đã bắt đầu.
Song phương bước vào trong sân, Hắc Ám sa trường rất xem trọng trận đấu này, cũng thanh lý khu vực chiến đấu, Lăng Hàn cùng Hàn Đế có thể buông tay buông chân chiến đấu với nhau.
Thời điểm Hàn Đế ra trận, đám người toàn trường hoan hô như thủy triều.
Đã thật lâu không nhìn thấy Hàn Đế ra tay, những người đụng phải Hàn Đế trước đó, tất cả đều lập tức nhận thua, mà Lăng Hàn đã dám chủ động khiêu khích, tin tưởng hắn sẽ không sợ.
Hàn Đế chắp tay sau lưng, hắn bước đi thong thả tiến vào sa trường, dáng vẻ tùy ý không gì sánh bằng.
Với hắn mà nói, đây chỉ chỉ là việc đi ngang qua sân khấu mà thôi.
Cảm hứng mới