Lăng Hàn trở lại trong phòng, bắt đầu bế quan khổ tu, dung hợp sáu pháp, lấy trùng kích cực hạn Phá Hư Cảnh.
Hắn đã có một ít manh mối, lập tức mất ăn mất ngủ nghiên cứu. Hoàn hảo, Phá Hư Cảnh mấy ngày mấy đêm không ăn không uống cũng không có quan hệ gì, hơn nữa hắn còn trẻ, khí huyết tràn đầy, vậy thì càng không có chuyện cảm giác mệt nhọc.
Lại 4 ngày đi qua, hắn đã có thành quả bước đầu, cũng làm mèo mập gấp đến độ xoay quanh, chúng ta không phải đã nói tốt, ngươi phải cung ứng Bản Vương ăn uống sao? Lại 4 ngày không thấy, đùa giỡn Bản Vương có đúng hay không?
Bởi vậy, khi Lăng Hàn xuất hiện, mèo mập lập tức nhào tới, dương nanh múa vuốt.
Con mèo yêu này, phải nói là Hổ Yêu, nhưng thấy thế nào cũng giống như là mèo, tốc độ nhanh kinh người, có thể sánh ngang Hổ Nữu, móng vuốt huy vũ, ngay cả Lăng Hàn cũng trúng chiêu, may mắn da hắn dày, hơn nữa mèo mập cũng chỉ là phát giận, không thật muốn thương tổn hắn, tự nhiên không có khả năng tạo thành tổn thương gì.
Lăng Hàn cũng nổi lên chiến ý, muốn biết mèo mập này đến tột cùng có bao nhiêu lợi hại, liền cùng mèo mập đánh nhau.
Mèo mập rất cường đại, chỉ nói lực lượng thì đạt tới trình độ mười bốn tinh, chiến lực dễ dàng phá hai mươi tinh, không hổ là Thần Thú di chủng mà tiểu Tháp nói. Nếu Lăng Hàn khống chế lực lượng ở trình độ tương đương, sẽ bị đối phương lợi dụng tốc độ cứng rắn đánh, nhiều lần trúng chiêu.
Nhưng nếu Lăng Hàn đề thăng lực lượng tới mười lăm tinh, một kích đánh ra, lực lượng kinh khủng đè ép không gian, mèo mập căn bản không thể gần người, bị không khí chấn văng ra, khó chịu không gì sánh được.
Phá Hư Cảnh, một tinh tức một thiên địa, chiến lực càng cao, chênh lệch này lại càng lớn.
Lăng Hàn tin tưởng nếu hắn toàn lực bạo phát, vậy căn bản không cần đánh ra công kích, chỉ cần chấn động không khí, mèo mập có khả năng tứ phân ngũ liệt.
Điều này làm cho hắn càng thêm chờ mong lực lượng Phá Hư hai mươi tinh.
Sau khi cho mèo mập ăn no, Lăng Hàn cũng ăn một bữa, hảo hảo ngủ một giấc, vô luận lúc nào, giấc ngủ luôn là cách khôi phục tinh lực tốt nhất.
Lại đến thời gian đi học, Lăng Hàn không có trốn học, ở trên khóa lãnh giáo Thủy Nhạn Ngọc.
Mặc dù ngộ tính của Thủy Nhạn Ngọc không cao bằng hắn, nhưng dù sao cũng là cường giả Sơn Hà Cảnh, có thể đứng ở tầng thứ cao hơn nhìn vấn đề, chải vuốt một ít cực hạn mà Lăng Hàn nhìn không thấy, đồng thời cũng khen Lăng Hàn không dứt miệng.
Gặp phải người thông minh như vậy, để cho nàng thật có xung động muốn làm lão sư, mà không phải kiêm chức giống như bây giờ.
- Tử đầu gỗ này, rõ ràng là người của bản tiểu thư, lại dám câu tam đáp tứ!
Lệ Vi Vi nhìn ở trong mắt, không khỏi hận hận nhéo nhéo quả đấm nhỏ.
- Hơn nữa, lại còn là Thủy tỷ tỷ, thực sự là con cóc muốn ăn thiên nga!
- Vi Vi, ngươi không phải ghen đó chứ?
Quý Vân Nhi cười nói.
Lệ Vi Vi nhất thời cười nhạo, nàng quả thực kinh ngạc với các loại biểu hiện của Lăng Hàn, nhưng nàng đường đường là nữ nhi của Tả Tướng, nhãn giới cao bậc nào, sẽ bị đả động đơn giản như vậy sao? Nàng hai tay ôm ngực nói:
- Ta chỉ là sợ Thủy tỷ tỷ chịu thiệt, ngươi xem đầu gỗ, vẻ mặt đắm đuối, nhìn chằm chằm vào ngực của Thủy tỷ tỷ!
Quý Vân Nhi không khỏi bật cười, nhãn thần của Lăng Hàn rất trong suốt, hơn nữa tuy không nghe được hai người đang nói cái gì, nhưng rõ ràng không quan hệ tới tình yêu nam nữ.
- Không được, lần này bản tiểu thư phải chỉnh đầu gỗ kia sợ mới thôi!
Lệ Vi Vi chớp chớp đôi mắt đẹp, hiện lên một ý nỉệm đùa dai trong đầu.
- Vi Vi…
Quý Vân Nhi vội vàng nói, bây giờ ba người là đồng minh buôn bán, tuy không thể nói là tài nguyên vô tận, nhưng theo nguồn tiêu thụ mở rộng, thu nhập cũng trở nên tương đối khả quan.
Tuy cô gái nhỏ này không có ác ý gì, nhưng nghìn vạn lần đừng quá giới hạn.
- Vân tỷ tỷ, yên tâm, chỉ là để hắn ăn chút đau khổ, sẽ không như thế nào, ngươi cũng đừng lo lắng tiểu tình lang của ngươi!
Lệ Vi Vi miệng không sợ gì nói.
- Ngươi cái nha đầu này!
Quý Vân Nhi làm bộ muốn đánh, Lệ Vi Vi vội vã tránh, hai nàng nhất thời nháo thành một đoàn, để người thấy nóng mắt, ảo tưởng mình cũng theo vào.
Cánh tay ngọc quấn quít, ngọn núi cao vót, mê người cỡ nào a!
Lăng Hàn cảm khái liên tục, cái gọi là một người kỹ ngắn, hai người kỹ dài, thảo luận với đối phương như thế hắn lấy được ích lợi rất nhiều, cảm giác ở trên con đường này có tiến bộ rất lớn. Mà Thủy Nhạn Ngọc cũng thương lượng, nếu như hắn có thể chân chính thành công, thì truyền thụ tâm đắc cho mọi người, phát dương quang đại.
Dĩ nhiên, học viện nhất định sẽ ban ban thưởng Lăng Hàn.
Lăng Hàn cũng không sao cả, hắn có thể dung hợp sáu môn công pháp, không có nghĩa là người khác cũng được, đây không phải truyền thụ tâm đắc là được, mà là cần ngộ tính, ngộ tính không đủ, thì nói như thế nào đi nữa cũng uổng phí.
Bất quá nếu ngộ tính đầy đủ, này có thể vì đối phương mở ra một cánh cửa mới tinh, trợ giúp thật lớn.
Sau khi tan học, Lăng Hàn lại bắt đầu khổ tu, không để ý đến chuyện bên ngoài.
Tính cách của hắn chính là như vậy, trước đây vì nghiên cứu thấu triệt đan phương, hai ba tháng một thân một mình đau khổ nghiên cứu. Cũng chính vì có tinh thần như vậy, hắn mới có thể trở thành Đan đạo Đế Vương.
Hiện tại, hắn ở võ đạo cũng điên cuồng như vậy.
Ba ngày sau, Lăng Hàn cuối cùng thu được đột phá, hắn có thể đồng thời vận chuyển sáu loại công pháp, về sau lại dung hợp chúng nó, chỉ là hiệu suất tương đối thấp, mỗi ngày tốc độ tăng lên rất chậm.
Nếu như chiếu tốc độ như vậy, hắn phải ba mươi năm mới có thể đạt đến trạng thái viên mãn.
Này kỳ thực không chậm, nhưng Lăng Hàn lại muốn sớm một chút đi tìm thân nhân, vợ, bằng hữu, cũng muốn sớm ngày cải biến thân phận bản thân. Bất quá, hắn vừa mới khởi bước, còn có thể cải tiến công pháp, có không gian đề thăng rất lớn.
- Đầu gỗ! Thối đầu gỗ!
Lệ Vi Vi tìm tới, Lăng Hàn vừa vặn ngừng tu luyện, từ trong Hắc Tháp đi ra mở cửa.
- Lại có chuyện gì?
Hỏi hắn.
- Tin tức tốt, tin tức tốt!
Lệ Vi Vi ném qua một tấm lệnh bài màu trắng, tựa như ngọc lại không phải ngọc.
- Đây là lệnh bài tiến nhập Hắc Ngọc Trì, ngày mai ngươi có thể vào. Bất quá, chỉ có thể sử dụng bốn canh giờ, quá thời gian sẽ tổn thương thần hồn và thân thể.
- Còn có, trước nửa đêm phải ly khai, vì sau đêm là thời gian nữ sinh sử dụng Hắc Ngọc Trì, ngươi muốn ở lại không ra, hắc hắc, đến lúc đó sẽ bị đánh chết!
- Nga, thời gian trôi qua nhanh như vậy!
---------------
Bộ này đầu truyện bth mà về sau lại hay,nói chung khá nhiều bất ngờ,cốt truyện về sau khó đoán. Bộ truyện tui thích nhất hiện nay và sau này chưa chắc có bộ vượt đc.