TỔNG TÀI MỸ NHÂN YÊU CẬN VỆ

CHƯƠNG 304: NỮ CẢNH SÁT LÝ YẾN (9)

Hơn hai trăm lẻ bốn triệu. Khi Diệp Lăng Thiên nhìn đồng hồ trên điện thoại, biết bây giờ hơn mười giờ đã được nhiều như vậy thì rất hài lòng. Anh lại dặn dò Vương Lực chú ý tình hình trong quán hơn, nói mình có chút việc có lẽ tạm thời không thể quay về.

Trước mười giờ đã được hai trăm lẻ bốn triệu. Phải biết rằng, bây giờ mới thật sự là giờ cao điểm ăn đồ nướng. Hôm nay là thứ sáu, ít nhất còn thời gian gần ba tiếng kinh doanh cao điểm nữa. Diệp Lăng Thiên nghĩ, hôm nay chắc hẳn có thể vượt qua mốc ba trăm triệu.

Không bao lâu, chỉ thấy Lý Yến đi đến, ném thẳng một bao thuốc lá tới trước mặt Diệp Lăng Thiên, mắng: “Hút đi, cho anh hút, hút chết anh đi.”

Diệp Lăng Thiên cũng không khách sáo, mở bao thuốc lá và lấy ra một điếu, châm lửa.

“Tôi mua cho ít đồ ăn với mấy chai bia đi, bên kia chắc phải xem video rất lâu. Uống chút đi. Bất kể nói thế nào, hôm nay cũng đặc biệt cảm ơn anh.” Lý Yến vừa loay hoay đặt rau trộn và bia mới mua trong tay xuống, vừa mở một lon đưa cho Diệp Lăng Thiên.

Diệp Lăng Thiên không thích uống bia, nhưng thấy dáng vẻ của Lý Yến thì vẫn nhận lấy.

“Cám ơn anh, thật đấy. Con người anh đúng là khiến người ta đặc biệt chán ghét, nhưng con người anh cũng rất tốt.” Lý Yến cầm bia chạm lon với Diệp Lăng Thiên một cái, sau đó ngửa cổ uống.

Diệp Lăng Thiên không ngờ Lý Yến uống bia lại thoải mái như vậy, anh cũng uống một ngụm.

“Nhưng cho dù tôi biết con người anh rất tốt, nhưng tôi vẫn rất ghét. Bởi vì thái độ anh nói chuyện làm tôi thật sự hận không thể bóp chết anh.” Sau khi Lý Yến uống bia xong, lại nói với Diệp Lăng Thiên, xem như bổ cho Diệp Lăng Thiên một đao nặng nề.

“Bây giờ anh có thể nói cho tôi biết, sao anh lại bố trí như vậy không? Anh bảo chúng tôi qua điều tra video gần hiện trường xảy ra vụ án mấy ngày hôm trước. Cái này thì tôi biết. Trước khi hung thủ chuẩn bị gây án, chắc chắn phải điều tra nghiên cứu địa hình, thăm dò tình hình. Trên thực tế, lúc trước chúng tôi cũng đã làm chuyện này, chỉ là vẫn không có hiệu quả gì. Dù sao chúng tôi xem, chỉ có thể là tìm loạn chứ không có mục tiêu cụ thể. Cách duy nhất chính là xem, để có thể tìm được một vài người có khả nghi trong đó. Nhưng anh cũng thấy đấy, với bản lĩnh ngụy trang của người này, chúng tôi căn bản không thể phát hiện ra được.”

“Anh nói phải điều tra mối liên hệ chung giữa ba người bọn họ. Vừa rồi khi tôi ra ngoài vẫn luôn suy nghĩ, sau đó lại cảm thấy anh nói rất đúng. Tại sao hung thủ lại muốn giết ba người này? Điều này chứng tỏ giữa ba người này và hung thủ chắc chắn tồn tại mối liên hệ nào đó. Cho dù hung thủ chỉ là tâm lý ghét giàu đơn giản, nhưng thành phố A có nhiều kẻ lắm tiền như vậy, vì sao chỉ giết ba người bọn họ? Điều này đã nói lên, ba người bọn họ nhất định có liên hệ gì đó hoặc là điểm gì đó giống nhau. Nếu không tại sao hung thủ lại muốn giết ba người bọn họ? Chỉ cần có thể tìm ra được điểm này, như vậy lại có thêm một manh mối, có lẽ cũng có thể tìm ra được động cơ giết người của hung thủ. Tôi đã thu xếp cho chuyên gia đi làm chuyện này.”

“Anh nói, bảo người qua tìm xem hung thủ làm cách nào biết được địa chỉ gia đình của người chết. Về điểm ấy, tôi cũng hiểu dụng ý của anh. Hung thủ rất có khả năng không quen biết với người chết, ít nhất chắc hẳn không phải là người quen của người chết. Vậy anh ta làm sao biết được địa chỉ của gia đình người chết chứ? Trước đó tôi đã chú ý tới điểm này, nhưng không biết điều tra từ đâu. Điều tôi có thể làm chính là điều tra tất cả người thân, bạn bè và nhân viên của người chết, nhưng không thu hoạch được gì.”

“Anh vừa mới nói đến theo dõi. Tôi nghĩ, hung thủ nhất định đã theo dõi người chết, mới biết được địa chỉ gia đình cũng như quy luật sống của người chết. Tôi đoán muốn, trước khi hung thủ giết nạn nhân, chắc hẳn vẫn luôn theo dõi nạn nhân. Nếu không, không thể nào giết người mà không hề có sơ hở nào. Tôi nghĩ, đó là một điểm đột phá. Tôi vừa thu xếp cho bọn họ đặc biệt lấy ra video giám sát của ba nạn nhân trước khi chết. Xem có thể tìm được người và xe nghi ngờ theo dõi bọn họ không. Nếu có thể tìm được, không chỉ xác định những phán đoán của anh là đúng, cũng là một điểm đột phá rất lớn.” Lý Yến vừa uống bia vừa chậm rãi nói với Diệp Lăng Thiên.

Nghe Lý Yến nói vậy, Diệp Lăng Thiên gật đầu. Lý Yến tuyệt đối không phải là kẻ ăn không ngồi rồi. Cô ta còn trẻ như vậy đã có thể ngồi trên vị trí này, chứng tỏ cô ta có tài năng thật sự. Từ phân tích và phán đoán của cô ta, Diệp Lăng Thiên cũng không thể không tin, Lý Yến thật sự rất thông minh.

“Nhưng có vài điểm tôi không rõ. Sao anh phải lấy ra danh sách quân nhân đã xuất ngũ? Sao anh có thể xác định được anh ta nhất định là quân nhân à?” Lý Yến hỏi.

“Tôi không xác định anh ta là quân nhân, tôi chỉ có thể xác định anh ta nhất định là một người được huấn luyện chuyên nghiệp, ít nhất ở trên phương diện súng ống, ám sát, theo dõi và phản theo dõi này tuyệt đối là được huấn luyện chuyên nghiệp. Anh ta có thể đã từng là quân nhân, lính đánh thuê hoặc một ít vài người trong tổ chức sát thủ của thế giới ngầm. Tất cả đều có khả năng. Nhưng các cô có thể điều tra ra được, cũng chỉ có thể là danh sách quân nhân xuất ngũ. Các cô có năng lực điều tra lính đánh thuê nước ngoài và người trong một vài tổ chức ngầm sao?” Diệp Lăng Thiên hờ hững hỏi.

“Tổ chức sát thủ à? Anh xem quá nhiều tiểu thuyết rồi. Tôi biết lính đánh thuê. Có vài nước cho phép lính đánh thuê tồn tại, nhưng tổ chức sát thủ à? Anh nói vậy khó tránh khỏi quá giật gân rồi. Tôi làm cảnh sát nhiều năm như vậy, từ trước đến nay chưa nghe nói qua.” Lý Yến lộ vẻ không tin.

“Còn có nhiều chuyện mà cô chưa từng nghe qua lắm. So với phần lớn các nước trên thế giới, nước chúng ta tính là một nơi yên vui, trị an rất tốt. Ở rất nhiều nơi tại nước ngoài, lính đánh thuê là rất thông thường. Tôi nói lính đánh thuê không chỉ đơn giản là lính đánh thuê được tuyển trên phương diện quốc gia. Trên thực tế, rất nhiều nơi đều có tổ chức lính đánh thuê với tư cách cá nhân. Trong những tổ chức lính đánh thuê này sẽ tiếp nhận nhiệm vụ trên cả thế giới, có thể là giết người, cũng có thể là cướp hàng. Cũng có thể là bảo vệ. Chỉ cần có tiền, cái gì bọn họ cũng có thể làm. Mà những trong tổ chức này cũng không thiếu một số cao thủ, thậm chí là cao thủ trong cao thủ.”

“Về phần tổ chức sát thủ lại rất thần bí, đặc biệt vô cùng thần bí. Bọn họ thông qua con đường giao dịch đặc biệt, hoàn thành ám sát. Có người bỏ tiền ra thuê, chỉ cần bọn họ cảm thấy giá cả hợp lý sẽ tiếp nhận. Sau khi ám sát xong lại có thể nhận được tiền thuê. Trong những người này cũng có vài người là cao thủ. Đương nhiên, những người này đều là chuyện rất xa vời đối với dân chúng bình thường. Công tác bảo vệ trị an trong nước, bảo vệ an toàn lãnh thổ của nước chúng ta được làm rất tốt, cho nên nói như vậy, những người và tổ chức này không dám thò tay vào nước chúng ta.” Diệp Lăng Thiên thản nhiên nói, sau đó uống một lon bia.

Lý Yến vẫn luôn há hốc miệng, không dám tin nhìn Diệp Lăng Thiên. Đối với cô ta, những lời Diệp Lăng Thiên nói đều là một vài chuyện giật gân, ít nhất thì cô ta mới nghe thấy lần đầu.

“Anh nói người này có thể là người trong tổ chức sát thủ à?” Một lúc sau. Lý Yến mới lên tiếng.

“Không phải, anh ta không tính là gì cả. Anh ta còn chưa có năng lực trở thành người trong tổ chức sát thủ. Anh ta phần nhiều có thể là một người quân nhân đã xuất ngũ, từng được huấn luyện chuyên nghiệp mà thôi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.

Bình luận

Truyện đang đọc