TỔNG TÀI MỸ NHÂN YÊU CẬN VỆ

CHƯƠNG 530: CẦU HÔN (9)

Diệp Lăng Thiên chỉ cười, anh biết Hứa Hiểu Tinh đang nói đùa, có điều anh cũng cảm thấy Hứa Hiểu Tinh nói rất đúng, chuyện tình cảm của anh quả thật có hơi giống một bộ phim thần tượng, rất máu chó. Đầu tiên là loại tình cảm yêu mà không yêu với Hứa Hiểu Tinh, sau đó ở giữa xuất hiện một Lý Vũ Hân, phản bội gì đó cũng có, sau đó rời xa Hứa Hiểu Tinh ở bên Lý Vũ Hân, sau đó nữa hai người rõ ràng yêu nhau, đều chuẩn bị kết hôn rồi, lại chia tay, cảm giác huyễn hoặc không thôi.

“Tôi cảm thấy giữa hai người vẫn là nên suy nghĩ thêm, suy nghĩ cho rõ, chuyện tình cảm không phải là trò đùa, không thể nói chia tay thì chia tay, hai người như này, lẽ nào nói chia tay thì thật sự chia tay sao? Dù sao tôi không tin. Suy nghĩ kỹ đi, xem thử còn có thể ở bên nhau không.” Hứa Hiểu Tinh sau khi thở dài một tiếng thì nói.

Diệp Lăng Thiên khẽ lắc đầu, sau đó nói: “Có vài thứ không thể thay đổi được, ví dụ như tính cách của tôi, cho nên, đây chính là điều không thích hợp mà người bình thường hay nói. Được rồi, không nói chuyện này nữa, cô thì sao, công việc như thế nào? Không có bởi vì từ thành phố B trở về trước mà chịu ảnh hưởng gì chứ?”

“Có thể ảnh hưởng gì chứ, vẫn không phải là như cũ sao. Trường học qua vài ngày nữa thì sắp nghỉ lễ rồi, tôi phải về thành phố B đón tết rồi, bên phía Vũ Hân anh vẫn là tới thăm nhiều vào, chăm sóc cô ấy, cô ấy như này tóm lại không thể khiến người khác yên tâm được. Thời gian cũng không sớm rồi, tôi đi trước đây, có chuyện gì thì gọi điện cho tôi.” Hứa Hiểu Tinh đứng dậy nói.

“Ừm, được.” Diệp Lăng Thiên tính ngày, quả thật sắp đến ngày nghỉ đông rồi.

“Chuyện giữa hai người tôi chỉ là một người ngoài, cho nên tôi cũng không muốn tham gia quá nhiều, tôi tham gia ngược lại sẽ thành hỏng chuyện, có điều tôi vẫn là thật lòng hy vọng hai người có thể ở bên nhau. Mặc kệ như thế nào, nếu như hai người thật sự chắc chắn không ở bên nhau rồi, cũng vẫn hy vọng anh có thể giúp chăm sóc Vũ Hân, cô ấy một năm nay đã trải qua quá nhiều chuyện rồi.” Hứa Hiểu Tinh khi ở cửa nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó xuống lầu.

Diệp Lăng Thiên an tâm ở nhà ngây ngốc hai ngày, đâu cũng không có, sáng thứ hai lái xe đi làm. Đầu tiên là tới công ty cung cấp dịch vụ ăn uống, bởi vì khoảng thời gian anh nằm viện này, hai công ty đều do một mình Lý Vũ Hân quản lý, cho nên, anh đầu tiên muốn tới tìm Lý Vũ Hân để hiểu được tình hình phát triển của hai công ty.

Khi Diệp Lăng Thiên đi vào phòng làm việc của Lý Vũ Hân mới phát hiện Lý Vũ Hân đã tới công ty trước anh, đã bắt đầu ở trước bàn làm việc bắt đầu làm việc rồi.

Lý Vũ Hân ngẩng đầu nhìn Diệp Lăng Thiên bước vào, hai người đều trầm mặc nhìn đối phương, sau đó Lý Vũ Hân mới nói: “Anh tới rồi.”

“Ừm.”

“Uống trà không?”

“Không cần đâu, em có việc thì làm trước đi.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.

“Không có chuyện gì, vốn dĩ dự tính rồi, sáng nay sẽ báo cáo tình hình với anh, em chủ yếu là báo cáo với anh tình hình bên công ty cung cấp dịch vụ ăn uống đồ ăn về một số kế hoạch đã được em triển khai bước phát triển tiếp theo, bên phía công ty bảo vệ khoảng thời gian này tuy em có quản lý, nhưng em chỉ thỉnh thoảng tới phụ trách một ít, trên cơ bản mọi chuyện đều là Vương Lực phụ trách, em qua cũng chỉ thương lượng phân chia một số việc với Vương Lực và Trần Tuấn Lương thôi, cho nên, chuyện của công ty bảo vệ để Vương Lực báo cáo với anh khả năng sẽ càng chi tiết hơn.” Lý Vũ Hân từ từ nói.

“Được!” Diệp Lăng Thiên ngồi đối diện bàn làm việc của Lý Vũ Hân từ từ nói, sau đó châm một điếu thuốc.

Lý Vũ Hân nhìn thấy Diệp Lăng Thiên bắt đầu hút thuốc, từ dưới bàn làm việc lấy ra một chiếc gạt tàn để ở trước mặt Diệp Lăng Thiên, chiếc gạt tàn này là chuyên môn chuẩn bị cho Diệp Lăng Thiên, bởi vì, ở công ty này cũng chỉ có một mình Diệp Lăng Thiên ở trong phòng làm việc của cô hút thuốc.

“Trước mắt tình hình của công ty rất tốt, tính là gia đoạn phát triển tốt nhất của chúng ta, đây là bản tổng kết thành tích doanh thu của công ty mấy tháng nay, tháng trước đã đạt tới 93 tỷ, lợi nhuận ròng đạt tới 25.5 tỷ, mấy tháng nay đều trong đà tăng ổn định, em nghĩ, tháng này khả năng có thể đạt tới khoảng 105 tỷ.” Lý Vũ Hân đưa bản báo cáo cho Diệp Lăng Thiên.

“Sao tăng trưởng nhanh như vậy?” Diệp Lăng Thiên có hơi ngạc nhiên.

“Có vài nguyên nhân, đầu tiên là sự quay lại của nhân khí, việc phát sóng của tiết mục Mỹ thực thiên hạ, cộng thêm tác dụng duy trì quảng bá của chúng ta là rất lớn, độ nổi tiếng đã hoàn toàn trở lại, hơn nữa sức ảnh hưởng, hiệu quả thương hiệu đã tăng mạnh. Còn có một nguyên nhân quan trọng nữa, sự tăng lên của định mức doanh nghiệp có liên quan rất lớn với việc kinh doanh toàn diện của dịch vụ đồ ăn nhẹ, có thể nói như này, mảnh đồ ăn nhẹ này bây giờ đã chiếm một phần tư tổng định mức doanh nghiệp, hơn nữa, lợi nhuận của đồ ăn nhẹ so với lợi nhuận của đồ nướng vốn có cao hơn cùng càng được mọi người đón nhận hơn, đây cũng chính là nguyên nhân chính định mức doanh nghiệp của chúng ta tăng ổn định và có lợi nhuận tăng cao như vậy. Qua phân tích của chúng em, chúng em cảm thấy, định mức doanh nghiệp mỗi tháng vào 120 tỷ, lợi nhuận mỗi tháng vào khoảng 33 tỷ là con số cao nhất mà bảy cửa hàng của chúng ta hiện nay có thể đạt tới, không thể tiếp tục tăng nữa, theo ước tính, có thể đạt tới lợi nhuận ròng khoảng 30 tỷ mỗi tháng là trạng thái lý tưởng nhất, nhiều hơn nữa cơ bản là không thể, đã bão hòa rồi.”

“Lợi nhuận ròng 30 tỷ đã rất nhiều rồi, con số này đã vượt xa ước tính ban đầu của chúng ta.”

“Quả thật là như vậy, lúc đầu chúng em quả thật không có nghĩ tới có thể có được thành tích như hiện nay, chủ yếu vẫn là hiệu quả của tiết mục ẩm thực, tiêu tốn theo chế độ ăn uống toàn diện luôn có sức cạnh tranh hơn là việc tiêu tốn theo chế độ ăn uống đơn lẻ, nhưng ở đây đã không còn bao nhiêu thị trường tiềm năng có thể khai thác rồi, công ty muốn phát triển hơn, ở đó trên cơ bản là không thể. Còn nhớ mấy điểm trong kế hoạch phát triển mà lúc đầu em đưa ra không? Đầu tiên là thành phố A mở 10 cửa hàng, sau đó kinh doanh đồ ăn nhẹ, thứ ba là mở rộng sang thành phố khác, điểm thứ tư là đi theo con đường sản xuất đồ ăn vặt đóng gói. Thông qua phân tích và phán đoán của thị trường, thị trường của thành phố A đã gần chạm tới mức bão hòa rồi, bởi vì không chỉ có chúng ta đang làm, người đang làm theo chúng ta cũng bắt đầu nhiều hơn, cho nên chúng em cảm thấy thành phố A đã không có giá trị để tiếp tục mở cửa hàng mới nữa, chúng ta đã bỏ lỡ thời gian mở ba cửa hàng cuối cùng, cho nên, em cảm thấy trước mắt duy trì quy mô bảy cửa hàng ở thành phố A là ổn rồi.”

Diệp Lăng Thiên sau khi nghe những lời của Lý Vũ Hân nói thì gật đầu, anh chưa từng điều tra thị trường, cũng không phải là người có chuyên môn, hơn nữa còn nằm ở viện mấy tháng, hoàn toàn không biết tình hình của công ty, cho nên cũng không có quyền khua tay múa chân. Chỉ yên lặng ngồi đó hút thuốc, nghe Lý Vũ Hân tiếp tục nói về tình hình của công ty.

“Liên quan tới điểm thứ hai, mở kinh doanh dịch vụ đồ ăn nhẹ này, chúng ta đã làm được rồi, hơn nữa hiệu quả rất tốt, có thể nói hoàn toàn chính xác, hiệu quả còn vượt xa dự tính lúc đầu của chúng ta, về sau, lợi nhuận ròng mà mảnh dịch vụ đồ ăn nhẹ này mang lại sẽ chiếm 1/3 tổng lợi nhuận của chúng ta, hơn nữa vốn đầu tư ban đầu của nó không tính là lớn, có thể nói đây là một dịch vụ được mở rộng rất thành công.” Lý Vũ Hân rất công thức hóa giới thiệu cho Diệp Lăng Thiên.

Bình luận

Truyện đang đọc