CHƯƠNG 394: NGƯỜI CHUYÊN NGHIỆP (1)
Lý Vũ Hân sững sờ, sau đó mới phản ứng lại, trừng Diệp Lăng Thiên nói: “Con người anh từ khi nào cũng học nói xạo rồi? Rốt cuộc là bao nhiêu tiền? Chuyện nào ra chuyện đó, hai chuyện này căn bản không phải cùng một chuyện, OK?”
“Tôi nói rồi, vừa vặn 2 tỷ mốt, không nhiều không ít. Được rồi, tôi đi tắm trước đây.” Diệp Lăng Thiên không nói nhiều, trực tiếp đi ra khỏi phòng của Lý Vũ Hân.
Quả nhiên, có sự giúp đỡ của thư ký bí thư Hàn, sau khi Diệp Lăng Thiên qua đó vào ngày hôm sau thì đã thuận lợi hơn rất nhiều, gần như là đi đường tắt, bật đèn xanh. Tuần trước Diệp Lăng Thiên chạy cả một tuần cũng làm không xong, còn bên này, chỉ dùng ba ngày để làm xong tất cả thủ tục, sau đây chỉ cần đợi cho đến khi thủ tục kết thúc để phê duyệt mọi thứ là xong. Sau khi làm xong thủ tục, Diệp Lăng Thiên đã đích thân gọi điện cho người phụ trách quân đội, nói thẳng rằng anh cần khoảng 350 người, còn trẻ và sức khỏe tốt, thời gian rất gấp.
Mấy ngày sau, Diệp Lăng Thiên vừa về đến nhà, nhìn thấy Diệp Sương đang ngồi ở đó xem TV, trong nhà bếp có tiếng xào rau, nhìn một cái, không ngoài dự đoán, chính là Lý Vũ Hân đang nấu ăn.
“Con bé này sao lại không hiểu chuyện như vậy chứ? Mình ngồi ở đây xem TV, để chị Vũ Hân của em ở đó nấu cơm, từ khi nào mà em trở nên lười như vậy rồi hả?”
“Anh, cái này anh không thể trách em được, không phải em kêu chị Vũ Hân làm đâu, mà chị ấy đòi làm đó, em căn bản không tranh được. Em nói anh nha, anh cũng quá là thiên vị rồi đúng chứ? Em là em gái anh đó, chị Vũ Hân còn chưa gả vào cửa nữa mà anh đã thiên vị như vậy rồi, em ghen rồi đó.” Diệp Sương chu chu cái miệng mà nói.
“Đừng có nói bậy nữa, được rồi, em xem TV tiếp đi.” Diệp Lăng Thiên cười cười mắng, sau đó cất túi vào trong phòng ngủ, sau khi ra ngoài cũng bắt đầu ăn cơm rồi, không thể không nói, đồ ăn mà Lý Vũ Hân nấu bây giờ càng lúc càng ra hồn rồi, tuy đồ ăn phức tạp vẫn chưa biết làm, nhưng ít nhất thứ nấu ra cũng ăn được rồi, hơn nữa mùi vị cũng không tồi.
Vừa ăn xơm xong, Diệp Sương tranh giành công việc thu dọn chén đũa trước Lý Vũ Hân, Lý Vũ Hân cười mắng, sau đó nói với Diệp Lăng Thiên: “Không có việc gì chứ? Không có việc gì thì đến phòng tôi.”
Diệp Lăng Thiên gật đầu, vừa chuẩn bị đi thì Lý Vũ Hân lại thêm một câu: “Tự đem gạt tàn theo đi.”
Diệp Lăng Thiên cạn lời mà cười, sau đó thật sự mang theo gạt tàn đi vào.
“Mấy ngày này anh cũng không có đến công ty, công ty có một số chuyện tôi phải báo cáo với anh một chút.” Lý Vũ Hân ngồi trên ghế của mình nói với Diệp Lăng Thiên.
Lý Vũ Hân dựa vào tường ngồi ở mép bàn, gật đầu, sau đó hỏi: “Chuyện gì?”
“Đầu tiên, việc nghiên cứu thị trường sơ bộ của bốn tiệm đã hoàn thành, báo cáo khả thi đã được giao cho tôi, tổng hợp nghiên cứu cho thấy vị trí này hoàn toàn khả thi. Bước tiếp theo là bắt đầu triển khai cụ thể. Vị trí của tiệm vẫn đang tìm, hẳn cũng không khó. Bên ngân hàng thì tôi đang bàn, nếu sử dụng tài sản cố định hiện có làm tài sản thế chấp, thì có thể vay khoảng 9 tỷ, cộng với vốn duy nhất của công ty, về cơ bản không có vấn đề gì. Tôi đã hỏi bộ phận nhân sự về nhân viên, tôi mới biết hóa ra việc tuyển người trong công ty được thực hiện thông qua cách này, nhưng lần này cần rất nhiều nhân viên, phải hơn hai trăm người, anh cảm thấy đối phương có thể cung cấp nhiều người như vậy không? ” Lý Vũ Hân có chút lo lắng.
“Để bộ phận nhân sự liên hệ với đối phương trước, xem xem bọn họ có bao nhiêu người, không có người thì chiêu mộ ngoài xã hội.” Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói.
“Vậy được, chỉ cần anh không nhất định cưỡng ép chỉ yêu cầu tuyển người từ bên bọn họ là được. Còn có chuyện thứ hai, đợi sau khi bốn tiệm khai trương, tôi tạm thời không định mở tiệm mới nữa, tôi phân tích, nhiều nhất là tám đến chín tiệm là đủ, hơn nữa khoảng tám tiệm là tốt nhất, như vậy rủi ro sẽ tối thiểu. Trước tiên hãy mở bảy tiệm, xem xét tình hình rồi hẵng quyết định có nên tiếp tục mở tiệm thứ tám hay thứ chín không. Trong bước tiếp theo, tôi chuẩn bị sẽ mở rộng hoạt động kinh doanh của công ty và thực hiện một số hướng đi, đầu tiên, tăng cường đầu tư vào lĩnh vực giao đồ ăn của chúng ta, tôi nhận thấy doanh số kinh doanh của mảng giao đồ ăn tăng rất ổn định khi xem báo cáo kinh doanh của công ty trong những tháng gần đây, điều này cho thấy việc giao đồ ăn rất có cơ hội để nâng cao, nhu cầu cũng lớn, hơn nữa chi phí mua đồ ăn bên ngoài khá nhỏ, vì vậy cần tăng cường đầu tư cho việc bán take away và quảng cáo tuyên truyền. Thứ hai là mở rộng phạm vi kinh doanh của chúng ta. Chúng ta chỉ làm đồ nướng, khó tránh quá ít. Tôi đã cho người nghiên cứu thị trường rồi, mặc dù kết quả cuối cùng chưa có nhưng nó đã phản ánh một số vấn đề. Tôi quyết định rằng trong tương lai chúng ta sẽ kinh doanh toàn bộ nhà hàng đặc sản thay vì một nhà hàng thịt nướng đơn thuần, tôi sẽ dần dần cải tiến các món ăn nhẹ đặc sản, món tráng miệng, bánh ngọt, v.v. và ban đầu quyết định thử nghiệm ở tiệm Giải Phóng, vì tiệm Giải Phóng có diện tích rộng, lượng người đông đúc và đủ tiềm năng, có thể phản ánh vấn đề một cách tốt nhất. Cần rất nhiều thời gian và đầu tư để mở rộng các lĩnh vực kinh doanh này, đương nhiên tôi nghĩ rằng việc đầu tư là hoàn toàn cần thiết, sau khi thực hiện một dịch vụ ăn uống đặc sản tổng hợp, nó có thể tạo ra hiệu ứng liên đới, dự kiến sẽ tăng từ 30% đến 40% trên doanh số cơ sở hiện có, hơn nữa lợi nhuận sẽ lớn hơn, vì vậy tôi ước tính sơ bộ rằng sau khi thực hiện đầy đủ, lợi nhuận sẽ tăng hơn 35%. Tất nhiên, báo cáo phân tích hoàn chỉnh hiện tại vẫn chưa có, nhưng cũng xêm xêm rồi. Đây là những kế hoạch của tôi cho sự phát triển tiếp theo của công ty. Anh có ý kiến nào khác không?” Lý Vũ Hân hỏi Diệp Lăng Thiên một cách rất công thức.
Diệp Lăng Thiên có chút kinh ngạc mà nhìn Lý Vũ Hân, Lý Vũ Hân là một quản lý rất chuyên nghiệp, chắc chắn không phải là người mà anh có thể so sánh được, đây là những điều mà Diệp Lăng Thiên chưa từng nghĩ đến trước đây.
“Tôi không có ý kiến, tôi đã nói rồi, chuyện của công ty toàn bộ đều do em làm chủ.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.
“Đây là kế hoạch phát triển ngắn hạn. Tôi cũng có kế hoạch phát triển dài hạn cho công ty, nhưng vẫn chưa có kế hoạch chi tiết, trước mắt thì đó vẫn là ý tưởng cá nhân của tôi. Có hai ý tưởng, thứ nhất chính là khiến tiệm của tôi ra khỏi biển Đông, mở rộng đến các thành phố khác, nếu chúng ta đã có thể thành công ở thành phố A, điều đó có nghĩa là chúng ta cũng có thể thành công ở các thành phố lớn khác, hơn nữa rủi ro là rất nhỏ, bởi vì chúng ta có mô hình và kinh nghiệm thành công. Điều này không thành vấn đề, chỉ cần chúng ta có đủ vốn thì có thể thực hiện được, kế hoạch ban đầu của tôi là mở một cửa hàng ở thành phố Y và tỉnh Quảng Đông để tiến hành dự án thử nghiệm, nếu chứng minh được không có vấn đề gì, chúng ta sẽ thực hiện mở rộng toàn diện, cá nhân tôi nghĩ rằng mô hình này có tính khả thi hơn 90%, và rủi ro là rất nhỏ.” Lý Vũ Hân tiếp tục chậm rãi nói.