VƯƠNG PHI BƯỚNG BỈNH LÀ THẦN Y

Chương 1096

 

Biết được nàng không sao thì thôi, nhưng lại xảy ra chuyện kia, hận không thể sắp xếp chăn gối chạy vào cung tìm nàng.

 

Sương Nhi thơm vào cằm nàng: “Thẩm thẩm đừng xảy ra chuyện gì đó”

 

Triệu Khương Lan nhẹ nhàng vuốt ve vành tai đứa bé: “Phải gọi là cô cô cơ.”

 

“Nhưng Sương Nhi không muốn gọi người khác là thẩm thẩm”

 

“Hai đứa không thích nàng ấy sao?”

 

“Không thích! Nàng ta không tốt chút nào”

 

Dường như sợ Triệu Khương Lan không tin, Sương Nhi còn bổ sung thêm: “Không phải do con với ca ca không nghe lời, tứ thúc cũng không thích nàng ta”

 

Triệu Khương Lan nâng mày.

 

Tịnh Sở gật đầu: “Tiểu điện hạ thực sự không nói sai đâu ạ. Rất nhiều lần vị vương phi mới này muốn thân mật với vương gia nhưng đều bị vương gia từ chối, hơn nữa vương gia còn chê tẩm điện của người không được thoải mái, đặc biệt chuyển đến ở Tịch Chiếu các. Cho nên bây giờ vương gia vẫn ở phòng người ở lúc trước”

 

Triệu Khương Lan nghe những lời này, trong chốc lát không biết nên vui vẻ hay nên cảm thấy đau xót nữa.

 

Không có nữ nhân nào bằng lòng hai tay dâng người mình yêu cho.

 

người khác, bởi vậy chuyện Mộ Dung Bắc Uyên không thích Triệu Thanh Nghị, đối với nàng mà nói là chuyện may mắn.

 

Nhưng sau này thì làm sao đây, cũng không thể không có ai bên cạnh hắn lúc tuổi già sức yếu.

 

Lẽ nào để hắn cô độc cả đời sao, nàng không đành lòng.

 

“Đúng rồi, công chúa. Lúc trước vương gia cứ luôn hỏi chúng nô tỳ về chuyện có liên quan tới “Khương Lan”. Vương gia nói, nó là cái tên do một người nào đó khắc lên vai của người, lại càng nghi ngờ thêm về sự tôn tại của nàng ấy, ngoài việc nghi ngờ vị vương phi mới kia ra. Chu quản gia vì để vương gia tin đã chế ra một câu chuyện, nói Khương Lan cô nương là người được vương gia đem về từ bên ngoài, thân phận không rõ, là người trong lòng của vương gia…”

 

Triệu Khương Lan đỡ trán: “Vương gia tin không?”

 

“Tin ạ”

 

Nàng cười khổ: “Chàng không cảm thấy có gì kì lạ sao, một bên có một Triệu Thanh Nghỉ mà chàng không nhớ rõ, một bên còn một nữ nhân khác.”

 

“Hình như vương gia cho rằng người cùng một lúc thích cả hai người. Nhưng đối với vị vương phi mới kia thực sự không sinh ra chút cảm tình nào cả, theo những gì nô tỳ thấy thì vương gia bây giờ khổ sở và bối rối hơn bất cứ ai”

 

Chuyện này muốn trách cũng chỉ có thể trách Chiêu Vũ đế, nhưng trước mắt cũng không thể đổi người được nữa rồi.

 

Sương Nhi thay y phục xong thì muốn đi ngủ trưa, Tịnh Sở đưa Sương Nhi đi ngủ trưa, còn Mai Hương thì cùng Triệu Khương Lan đi loanh quanh.

 

Lúc đi ngang qua Khúc Thủy đình, Mai Hương í lên một tiếng, kéo kéo ống tay áo của Triệu Khương Lan: “Công chúa, hình như phía bên đó có tiếng cãi nhau”

 

Triệu Khương Lan ngẩng đầu nhìn qua đó, hình như là Chu Khiết và Triệu Thanh Nghi.

 

Mai Hương nhắc nhở: “Nô tỳ nghe thấy tiếng tân vương phi trách mắng Chu quản gia”

 

Từ trước tới nay Chu Khiết vẫn luôn chăm sóc cho nàng, nàng không thể ngồi yên không quan tâm tới, bèn bước chân đi qua bên đó.

 

Vừa mới bước tới phía dưới đình Triệu Khương Lan đã nghe thấy Triệu Thanh Nghi phun ra những lời cay nghiệt: “Ngươi đừng có giảo biện, bổn cung cảm thấy nhất định là do ngươi cố ý! Nếu không sao tất cả mọi người đều biết, chỉ có mình bổn cung không biết”

 

Chu Khiết âm thầm thở dài, hắn thực sự không toàn tâm toàn ý bàn tới chuyện này với những người ở Tê Quang Các.

 

Nên nếu Triệu Thanh Nghi muốn tính toán chuyện này, hắn cũng không thể hoàn toàn chối bỏ trách nhiệm.

 

“Do thuộc hạ thất trách”

 

“Được, nếu ngươi đã thừa nhận là do ngươi thất trách, thì phải chịu phạt đúng không, nếu không thì bổn cung ở cái phủ này còn gì là uy nghiêm nữa?”

 

Bởi vì Triệu Thanh Nghi ngồi xoay lưng về phía Triệu Khương Lan, nên nàng ta không biết phía sau có người tới.

 

Nàng ta giận dữ nhìn Chu Khiết: “Thế này đi, bổn cung cũng không làm khó ngươi, ngươi tự vả miệng mấy cái, xem như nhận giáo huấn là được.”

 

Triệu Khương Lan nghe thấy vậy bèn nhăn mày, đi về phía trước: “Không được”

 

Triệu Thanh Nghỉ giật mình quay đầu lại, nhìn thấy Triệu Khương Lan, sắc mặt của nàng càng khó coi hơn.

 

“Là công chúa Nhã Lan sao, sao công chúa lại tới đây vậy?”

 

“Không biết Chu quản gia làm sai chuyện gì mà vương phi lại phạt hắn như vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc