VƯƠNG PHI BƯỚNG BỈNH LÀ THẦN Y

Chương 1133

 

Không lâu sau đó, cái làm cho người ta bất ngờ chính là người của Tân Nguyên lại tìm được Bạch Tú Ngưng ở nhà mẹ đẻ Bạch thị.

 

Bạch gia này chính là nhà mẹ đẻ của vị tiền phu nhân đã chết kia – Bạch Tú Yên. Dựa theo đạo lý mà nói, Bạch Tú Ngưng này là người kế tục của Chu thị. Mà Bạch Tú Yên lại là phu nhân trước, Bạch gia hẳn là đối với Bạch Tú Ngưng có chút phàn nàn, dù sao vẫn không đến mức gần gũi như vậy. Nhưng cũng không biết Bạch Tú Ngưng lấy cái gì ra để chắc chản với Bạch gia, thật sự là bọn họ vô cùng nghe lời, đối với nàng ta coi như người trong nhà.

 

Khi các quan binh Kinh Triệu Phủ tìm được Bạch Tú Ngưng, ở trong biệt viện Bạch gia, nàng ta đang vô cùng thanh thản cùng Bạch lão phu nhân bơi hồ cho cá ăn. Bởi vì biệt viện này ở ngoại ô kinh thành, cách kinh thành có chút xa xôi cho nên không có nhiều thông tin về nó. Bởi vậy, Bạch Tú Ngưng còn chưa biết trong kinh đã xảy ra chuyện lớn, người của Chu phủ đã bị bắt đi điều tra thẩm vấn. Đợi đến khi nàng ta bị bắt, nàng ta vừa xấu hổ vừa tức giận, hết lần này tới lần khác mạnh mẽ tự an ủi bản thân.

 

Bạch Tú Ngưng trầm giọng chất vấn: “Quan binh các người muốn làm cái gì? Tại sao lại đột nhập vào nhà dân? Có còn vương pháp nữa không?

 

Tân Nguyên cũng không nói dài dòng với nàng ta: “Chu phu nhân, bản quan tới nơi này có hai chuyện cần phải xác minh với người, nhưng bất luận là chuyện nào, hành vi đều hết sức xấu xa, bởi vậy người phải theo bản quan trở về Kinh Triệu Phủ tiếp nhận thẩm vấn”

 

Bạch lão phu nhân ngồi bên cạnh, nghe xong lời này vẻ mặt lo lắng: “Đại nhân, có phải đã phạm sai lầm hay không? Đứa nhỏ Tú Ngưng này tâm địa luôn tiện bụng, làm sao có thể làm ra chuyện chọc phá vào quan phủ được chứ? Có phải quan phủ bắt nhầm người, phải không?”

 

Tân Nguyên có chút đồng tình nhìn bà ấy: “Bạch lão phu nhân, chúng ta cũng không bắt nhầm người. Chuyện này nói ra rất dài, có lẽ là chờ đến sau khi tra ra manh mối, Bạch gia các người sẽ không cảm thấy nàng ta là người vô tội”

 

Sau khi Bạch Tú Ngưng bị bắt đi, lập tức sợ đến hoảng hồn. Tuy rằng nàng ta làm không ít chuyện ác, lại cảm thấy chưa bao giờ lộ ra sơ hở, không nghĩ quan phủ sẽ tìm ra được chứng cứ của mình. Nhất là nàng ta có một chuyện năm xưa vô cùng bí mật. Cuối cùng không phải vì chuyện đó chứt Đợi đến Kinh Triệu Phủ, Bạch Tú Ngưng nhìn thấy một đám người hầu Chu gia đã ở trong phòng thẩm vấn, càng sợ tới mức mặt không có chút máu nào. Nhưng suy cho cùng nàng ta đã là đại phu nhân mấy năm nay, cũng không phải chưa từng gặp qua chuyện như thế này. Lúc này còn có thể miễn cưỡng đứng thẳng không ngừng ổn định tâm lý của mình.

 

Tân Nguyên đặt thủy ngưng hương ở trước mặt nàng: “Ngươi biết thứ này chứ?”

 

Bạch Tú Ngưng nheo mắt, không lập tức tiếp lời.

 

“Căn cứ vào lời mà thương nhân trên chợ nói, những nhà cung cấp loại hương này đều là Chu gia các ngươi, điểm này ngươi không thể phủ nhận, đúng chứ?”

 

Bạch Tú Ngưng tự biết phủ nhận cũng sẽ không thoát, để lại một câu nhận: “Không sai, là như thế nào?”

 

Tân Nguyên cười lạnh: “Nếu ngươi là cao thủ chế hương, chắc hẳn biết hương này là độc hại, sử dụng lâu dài có thể gây nghiện, gây nhầm lẫn và làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trí của người dùng. Những thương nhân này rõ ràng nói bọn họ biết nó có thể dùng làm thú vui khuê phòng, điều này chứng minh lúc trước ngươi bán cho thương nhân, nên biết rõ nó có tác dụng gì”

 

Bạch Tú Ngưng nắm chặt ngón tay, ngửa cằm nói: “Cái gì là độc, cái gì là gây nghiện? Lời này của đại nhân, tiểu nữ tử nghe không rõ. Cho dù nó có thể dùng làm thú vui khuê phòng thì nó cũng chỉ là công cụ hỗ trợ thôi, trên thị trường này cũng không phải chỉ có một loại thủy ngưng hương có thể có tác dụng này, còn có rất nhiều loại hương tương tự khác, đại nhân ngài chỉ cần lấy ra thủy ngưng hương để nói chuyện, chất vấn chúng ta như vậy thật sự là quá không công bằng”

 

Tân Nguyên vỗ bàn: “Bạch Tú Ngưng, ngươi không cần phải trốn tránh trách nhiệm! Bản quan vừa mới nói là ngươi biết rõ thứ này có độc tính mạnh, đối với thân thể con người có thương tổn rất lớn, vì sao còn dám để nó lưu thông trên thị trường!”

 

Bình luận

Truyện đang đọc