VƯƠNG PHI BƯỚNG BỈNH LÀ THẦN Y

“Được, đa tạ phụ hoàng.” 

Chỉ cần ông đồng ý là tốt rồi! 

Một trăm vạn lượng bạc này từ “Không hợp pháp” đã biến thành “Hợp pháp”. 

Đến lúc đó mặc kệ dùng biện pháp gì, chỉ cần từ trong tay Mặc Hồi Phong đem một trăm vạn lượng bạc về đến tay là được. 

Nhìn bộ dạng dường như đăm chiêu của nàng, Mặc Tông Nhiên lập tức đoán được, nha đầu này sợ là lại muốn nghĩ ra chủ ý xấu xa gì rồi… 

“Con lại muốn nghĩ ra chủ ý xấu xa gì thế?” 

Ông âm thầm vì Mặc Hồi Phong mà toát mồ hôi. 

Vân Quán Ninh cười mỉa: “Phụ hoàng, coi người nói kìa! Người nghĩ con thành dạng người thế nào chứ? Con có phải là dạng người xấu xa như vậy không?” 

“Con không phải.” 

Vẻ mặt Mặc Tông Nhiên khẳng định: “Mới là lạ.” 

Vân Quán Ninh: “Đa tạ phụ hoàng hiểu rõ con như vậy.” 

Mặc Diệp buồn cười. 

Lúc này đây, chẳng những Tống Tử Ngư lập công lớn. 

Mặc Diệp và Vân Quán Ninh tiến cử hắn ta cũng lập công lớn. 

Vì vậy Mặc Tông Nhiên cố ý khen thưởng phu thê hai người, càng không chút do dự, vung tay quá trán để cho Tổng Tử Ngư làm Khâm Thiên Giám tận nhiệm, cấp bậc so với Lưu Đại Văn lúc trước còn cao hơn hai bậc. 

Nói là Khâm Thiên Giám, thực ra là giống với “Quốc sư”. 

Quan mới nhậm chức như ba bó đuốc (các quan chức mới phải làm một vài việc có ảnh hưởng trước để thể hiện tài năng và lòng dũng cảm của họ). 

Bó đuốc thứ nhất Tống Tử Ngư đã đốt đến trên đầu Mặc Hồi Phong. 

Bây giờ Mặc Tông Nhiên đối với Tống Tử Ngư đã xem như là nói sao nghe vậy. 

Cho nên Tống Tử Ngư muốn đốt lửa bó đuốc này, Mặc Tông Nhiên cũng không ngăn cản, chỉ cần không nháo đến chết người cũng sẽ một mắt nhắm một mắt mở tùy ý bọn họ. 

Suy cho cùng Mặc Hồi Phong ngày hôm nay xem như tự mình tìm đường chết. 

Nếu như chuyện hoa màu đã được giải quyết, như vậy lời đồn liên quan đến Thần Cơ Doanh “đen đủi” cũng đã giải trừ thành công. 

Tống Tử Ngư không phải đã nói, sát tinh thật là có tồn tại hay sao? 

Trước có hoa màu bị hư hại, sau có sát tinh quấy phá. 

Cho nên Mặc Tông Nhiên rất coi trọng chuyện này. 

Tống Tử Ngư vẫn là một câu đó “Tại Tinh từ hướng Tây Bắc trở về, trong tay thấm đẫm vô số tính mạng”, mọi người lập tức tập trung ánh mắt ở Doanh Vương Phủ. 

Hoài nghi là một chuyện, đưa ra được bằng chứng chứng minh lại là chuyện khác. 

Tống Tử Ngư nhìn thì ôn như như ngọc, hành sự sấm rền gió cuốn. 

Mặc Tông Nhiên nổi trận lôi đình, lập tức sai người giam cầm Mặc Hồi Phong trong Doanh Vương Phủ! 

Mặc dù không có nói sẽ xử phạt như thế nào, nhưng chỉ việc giam cầm hắn ta cũng khiến cho kinh thành rung chuyển. 

Mặc Hồi Phong chính là đích tử do chính cung Triệu hoàng hậu sinh ra. 

Tuy rằng Mặc Hồi Diên là đích trưởng tử, nhưng tính cách hắn ta mềm mại, cũng không được Mặc Tông Nhiên và Triệu hoàng hậu coi trọng. 

Trái lại những năm gần đây Mặc Hồi Phong rất được để hậu sủng ái. 

Bản thân hắn ta cũng hăng hái tranh giành, dựa vào bản lĩnh của chính mình từng bước leo lên, cuối cùng nắm được năm quân doanh, trở thành nhân vật lĩnh quân trong vài vị Vương gia. 

Ngay cả các đại thần trong triều cũng có một dạo cho rằng Mặc Tông Nhiên sẽ truyền ngôi vị hoàng đế cho hắn ta. 

Mặc Hồi Phong đột nhiên rơi đài là chuyện các đại thần trong triều không tưởng tượng được. 

Lần này hắn ta bị giam cầm trong Doanh Vương Phủ, bất luận là ở kinh thành hay là ở trong triều đình cũng đã nổi lên trận sóng to gió lớn.

Bình luận

Truyện đang đọc