XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Ngọt
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh.
Nơi đây là một thành phố hoang vắng. Đường sá không còn vẻ nhộn nhịp chen chúc, công viên giải trí vắng tiếng cười con trẻ, mỗi một góc xó đều là đổ nát.
Bầu trời xám xịt, người ta đã không nhớ rõ lần gần nhất trông thấy mặt trời là khi nào. Cả mặt đất bị phủ thêm một lớp gì đó xám đen không quét đi được.
Ban ngày thì im lặng đến đáng sợ, nhưng về đêm lại ầm ĩ đến độ khiến người ta sởn cả tóc gáy. Nguyên nhân là vừa vào đêm, khắp nơi sẽ vang lên âm thanh giống như tiếng dã thú gầm rú…
Lúc này đã là giữa trưa nhưng thành phố vẫn có sương mù. Tại căn phòng nào đó trong một tòa nhà cao tầng đổ nát, mặt sàn ướt dầm dề, thỉnh thoảng lại có tiếng giọt nước rơi tí tách truyền đến.
Trong phòng tắm, một cô gái trần truồng đang nằm trong bồn tắm mãi không nhúc nhích. Một lát sau, cô bất thình lình mở mắt, trong con ngươi thoáng hiện lên ánh đỏ.

Nguyễn Tiểu Ly ngây ngẩn nhìn lướt qua bốn phía, rồi nhìn tới thân thể trơn bóng của mình.
"Tiểu Ác, nhắm mắt lại."
Tiểu Ác: "Nhắm nãy giờ rồi."
Nguyễn Tiểu Ly đứng lên khỏi bồn nước lạnh như băng. Cơ thể này của cô thật sự rất gầy yếu, hơn nữa lại còn rất trắng, trắng đến mức như thể xác chết vậy… Trước đây cô chưa từng thấy làn da của ai có thể trắng đến độ lộ ra màu xanh lá như thế này.
Nguyễn Tiểu Ly thản nhiên đưa mắt nhìn quanh, sau đó nhanh nhẹn kéo một chiếc khăn tắm bên cạnh để bọc lấy thân thể của mình, đồng thời đưa tay sờ đến chóp mũi. Cô đột nhiên sững người lại.
"Tiểu Ác, ta không có hơi thở."
Trong không gian đen nhánh, Tiểu Ác đang đọc thông tin trên màn hình, đáp lại: "Đương nhiên là cô không có hơi thở rồi, vì hiện tại cô vốn không phải là người sống. Cô đã chết."
Đã chết? Nếu đã chết thì vì sao cô còn có thể cử động chứ? Nhìn cách bày trí ở quanh đây nào là bồn tắm, phòng tắm thì rành rành là ở thời hiện đại mà. Đây là thế giới tương lai sao, nên người chết rồi vẫn có thể cử động được?
Tiểu Ác đã đọc sơ qua hết mọi thông tin về thế giới này rồi mới nói: "Cô tìm một bộ quần áo mặc vào đi rồi ta kể cho cô nghe về thế giới này."
Ký chủ luôn khoác khăn tắm thì không ổn, nhỡ đâu cái khăn hơi tụt xuống một chút thì thật là… Dù sao nó cũng là con trai, thật sự không dám nhìn.

Nguyễn Tiểu Ly ra khỏi phòng tắm xong mới phát hiện căn nhà này dơ bẩn đến không chịu nổi. Mặt đất phủ một lớp bụi dày, trên thảm còn có một đống lớn màu nâu đen thoạt nhìn rất ghê tởm giống như là cái gì đang thối rữa vậy.
Nguyễn Tiểu Ly đi tới tủ quần áo, chọn ngẫu nhiên một chiếc váy rồi mặc vào. Cô là người chết nên không sợ lạnh, thế nhưng lại cảm thấy rất nóng, thật quái lạ.
Tiểu Ác thấy cô đã mặc xong quần áo, nó mở miệng: "Đây là mạt thế."
Vừa nghe Tiểu Ác đề cập đến mạt thế, mí mắt của Nguyễn Tiểu Ly khẽ rung động. Nếu như đây là mạt thế thì quả thật mọi chuyện nãy giờ đều có thể được lý giải thông suốt.
Tiểu Ác: "Vai phản diện lớn nhất ở mạt thế đương nhiên là zombie. Cô chính là vua zombie."
"Bởi vì nhân loại đã hủy hoại Trái Đất nên tự nhiên bắt đầu trả thù con người. Chỉ trong vòng mấy chục năm ngắn ngủi mà đã xảy ra đủ loại thiên tai khiến cho nhiều loài sinh vật tuyệt chủng, hệ sinh thái bị mất cân bằng, từ đó dẫn đến một cơn đại dịch bùng phát và cuối cùng là xuất hiện zombie, mở ra thời kỳ tận thế.
Giống như những bộ tiểu thuyết mạt thế mà con người vẫn đọc, khi tận thế đến, có một số người trở thành zombie, một số vẫn còn sống, hơn nữa còn có được dị năng. Zombie cũng đang không ngừng tiến hóa để có thêm nhiều năng lực đặc biệt. Trong giới nhân loại hay zombie đều tồn tại các cá thể đặc biệt có năng lực mạnh xuất chúng, đó là vai chính và phản diện.
Cô chính là zombie đặc biệt nhất trong giới zombie. Những zombie bình thường sẽ tỏa ra mùi hôi tanh, cử động bị hạn chế, không thể nói chuyện, dị năng đơn điệu. Còn cô thì ngoại trừ làn da xanh xám và tạm thời không thể nói chuyện thì những đặc điểm khác của cô đều giống hệt người sống, thậm chí cô còn có năng lực điều khiển hàng vạn zombie."
Từ khi tiến vào thế giới này, Nguyễn Tiểu Ly vẫn luôn dùng tiếng lòng đối thoại với hệ thống. Cô xác nhận đúng là bây giờ mình không thể phát ra tiếng nói.

Tiểu Ác: "Da của cô có màu như thế này và việc cô không thể nói chuyện đều chỉ là tạm thời, đợi đến khi tiến hóa xong thì cô sẽ không khác gì người sống."
Nguyễn Tiểu Ly: "Nói cách khác, hiện tại ta chưa phải là đại boss lợi hại đã trưởng thành mà còn đang trong quá trình tiến hóa?"
Tiểu Ác: "Đúng thế, bây giờ cô mới vừa thức tỉnh thôi, không có gì gọi là mạnh mẽ, dị năng cũng rất yếu. Tuy nhiên, chuyện các zombie khác đều sợ cô đã ăn sâu bén rễ trong tiềm thức của chúng, dù sao cô vẫn là vua zombie mà."
"Nhưng không phải chỉ có cô mới đang rất yếu, hiện tại nhân vật chính cũng vừa mới khai phá dị năng nên vẫn chưa mạnh đâu."
Trong phòng cực kỳ yên ắng, từ nãy giờ Nguyễn Tiểu Ly đều dùng tiếng lòng để giao tiếp với Tiểu Ác. Đến lúc này, cô mới khẽ gật đầu xem như là đã hiểu hết mọi thứ.
Tiểu Ác: "Được rồi, vậy bây giờ ta thông báo nhiệm vụ của nhân vật phản diện cho cô đây. Nhiệm vụ của thế giới này không quá vụn vặt nên ta chỉ cần nói cho cô một lần là đủ."
Có đôi khi nhiệm vụ phản diện rất riêng lẻ nên phải đến đúng thời điểm mới thông báo được, lại có những nhiệm vụ rất chung chung, nói mấy câu là có thể tóm lược toàn bộ.
Tiểu Ác: "Cô có tổng cộng bốn nhiệm vụ khi vào vai vua zombie. Giai đoạn đầu cô phải du đãng  khắp nơi bởi vua zombie phải có tính lưu động. Cô cũng phải ăn tinh hạch của zombie khác để nâng cấp dị năng, làm cho bản thân cường đại lên để trở thành boss cuối. Một nhiệm vụ khác đó là giết người. Làm vua zombie đương nhiên là phải giết người rồi."
Tiểu Ác tự ngẫm một chút: "Vì cô vẫn còn giữ nhân tính, hay nói cách khác cô là một cá thể độc lập có khả năng tự vấn nên cô muốn giết người nào thì có thể giết người đó. Chẳng hạn như cô có thể giết mấy kẻ giả dối nè, ở mạt thế thì thứ không thiếu nhất chính là loại người này, miễn sao hoàn thành nhiệm vụ giết người là được."
Nguyễn Tiểu Ly: "Ừ, hiểu rồi."
Tiểu Ác: "Chờ đến khi đủ cường đại rồi thì cô phải trà trộn vào thành phố An Toàn của nhân loại. Cô ở đâu thì bọn zombie sẽ theo tới đó, lúc ấy cô sẽ dẫn dắt zombie bao vây thành.

Nhiệm vụ cuối cùng chính là cô bị tiêu diệt bởi thuốc đặc hiệu do nam chính nghiên cứu và phát minh ra là xong. Vai phản diện của cô cũng có thể công thành thân lui được rồi."
Nguyễn Tiểu Ly nhanh chóng sắp xếp lại các nhiệm vụ trong đầu mình. Di chuyển khắp nơi, ăn tinh hạch, giết người, trà trộn vào thành phố An Toàn và dẫn zombie vây thành, sau cùng là bị nam chính tiêu diệt.
Tiểu Ác: "Cô hình dung được hết các nhiệm vụ chưa?"
"Xong rồi."
Tiểu chính thái mặc tây trang ở trong không gian ngáp một cái, lười biếng nói: "Nếu hiểu rõ rồi thì mau đi làm nhiệm vụ của cô đi, ta đi ngủ."
Nguyễn Tiểu Ly: "..."
Ngủ? Hệ thống cũng cần phải ngủ sao? Nguyễn Tiểu Ly lại có thêm hiểu biết khác về Tiểu Ác.
Hệ thống thì đương nhiên không cần ngủ, nhưng Tiểu Ác sẽ tự tắt máy theo định kỳ coi như là ngủ.
Tiểu Ác tắt máy, Nguyễn Tiểu Ly liền cảm thấy chỉ có một mình cô thế này rất không hay… đặc biệt là khi thế giới này lại im ắng như thế, haiz…
Vậy bây giờ đi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên đi. Làm một vua zombie, cô muốn du đãng khắp nơi!
Tuy bản thân không cần phải ăn uống và vệ sinh, nhưng khi đi ra ngoài Nguyễn Tiểu Ly vẫn muốn mang theo quần áo sạch để tắm rửa. Cô không muốn trong mấy chục ngày tới sẽ chỉ mặc một bộ quần áo duy nhất, khiến cho người ngợm bẩn thỉu…


Bình luận

Truyện đang đọc