CHIẾN THẦN Ở RỂ

Chương 2657:

Dứt lời, căn phòng rộng lớn lập tức tìm vào yên tĩnh. Dương Thanh và Thượng Quan Hoàng nhìn nhau, không ai nói gì.

Chừng hai phút sau, Thượng Quan Hoàng mới bật cười nói: “Không hổ là cậu Thanh, nói chuyện kín kẽ không lọt nổi một giọt nước. Nếu cậu không muốn nói ra, tôi cứ coi như võ công của cậu đã hồi phục. Dù thế nào cậu vẫn là vị khách tôn quý nhất của Hoàng tộc Thượng Quan”.

Nói rồi, lão ta đứng dậy: “Mai là ngày vui của Thượng Quan Nhu, nhà họ Lý muốn mời cậu Thanh làm người chứng hôn. Cậu có hứng thú thì hãy tới tham dự”.

Dương Thanh cười nhạt nói: “Tôi với công chúa là bạn bè, đương nhiên phải tới tham dự ngày vui của cô ấy”.

“Vậy tôi không làm phiền cậu Thanh tu luyện nữa, ngày mai gặp lại!”

Thượng Quan Hoàng dẫn theo Thượng Quan Phó rời đi.

Đợi hai người họ đi khỏi, Dương Thanh mới thầm thở phào một hơi. Nhớ lại cuộc trò chuyện vừa rồi, anh không khỏi cảm thấy may mắn.

Anh biết Thượng Quan Hoàng không ra tay với anh không phải vì thật sự tôn kính mà là kiêng kị anh đã khôi phục võ công.

“Ngày mai là ngày cưới của Thượng Quan Nhu. Nếu hôm nay mình vẫn không thể khôi phục lại Siêu Phàm Cảnh, sợ là mai sẽ nguy hiểm tới tính mạng”, Dương Thanh trầm giọng nói.

Anh cứ nghĩ Lý Thái Bạch do Thượng Quan Hoàng phái tới giết mình, bây giờ xem ra là không phải. Mà là nhà họ Lý muốn diệt cỏ tận gốc trước ngày cưới.

Chỉ là nhà họ Lý không ngờ hiện giờ anh sở hữu thể xác của cao phủ Siêu Phàm Tam Cảnh, cũng không nghĩ tới Lý Thái Bạch nhát gan nên mới cho Dương Thanh cơ hội đoạt mạng.

Cùng lúc đó, Thượng Quan Hoàng và Thượng Quan Phó đã trở về phòng.

“Chú có cảm giác được cảnh giới hiện giờ của Dương Thanh không?”, Thượng Quan Hoàng lo lắng hỏi.

Thượng Quan Phó đã tháo mặt nạ xuống, vẻ mặt cũng tràn ngập lo lâu: “Trên người cậu ta có điều kỳ quái. Đến cả chú đứng gần như vậy cũng không nhìn ra được”.

“Vậy thì chỉ có hai loại khả năng. Một là cậu ta thực sự bị phế võ công nên mới không còn khí tức gì. Hai là lúc này thực lực của cậu ta vô cùng mạnh mẽ, đến cả chú cũng không phải đối thủ”.

Thượng Quan Hoàng không khỏi khiếp sợ: “Nếu thật sự là khả năng thứ hai, e rằng Hoàng tộc Thượng Quan đã làm mất lòng cậu ta”.

Tuy lão ta không hề nhằm vào Dương Thanh, cũng tiếp đón trịnh trọng nhưng lão ta biết anh không phải kẻ ngu. Chắc chắn anh biết lão ta không chắc anh đã khôi phục võ thuật hay chưa nên mới làm vậy.

Thượng Quan Phó nhìn Thượng Quan Hoàng an ủi: “Cháu cũng không cần quá lo lắng. Mặc dù chú đoán ra hai khả năng nhưng hầu như không thể xảy ra khả năng thứ hai. Dù có cũng là hi vọng xa vời. Chú tìm hiểu được thực lực thật sự của cậu ta chỉ có Siêu Phàm Tam Cảnh, mạnh hơn nữa cũng chỉ phát huy được thực lực Siêu Phàm Lục Cảnh là cùng”.

“Trừ phi hiện giờ cậu ta đã có thực lực Siêu Phàm Thất Cảnh, nếu không không thể khiến cả chú cũng không phát hiện ra khí tức võ thuật trên người cậu ta”.

“Cháu nghĩ cậu ta vừa mới đấu với người bảo vệ Hoàng tộc họ Diệp, còn bị thương nặng, hôn mê ba ngày ba đêm mà vẫn có thể tăng cảnh giới được sao?”

Nghe vậy, sắc mặt của Thượng Quan Hoàng mới tốt hơn nhiều: “Hi vọng là khả năng thứ nhất!”

“Bây giờ điều cháu cần lo lắng nhất không phải Dương Thanh mà là nhà họ Lý!”, Thượng Quan Phó đột nhiên nói.

Thượng Quan Hoàng giật mình hỏi: “Chú nghĩ nhà họ Lý sẽ gây ra uy hiếp với chúng ta sao?”

Trong mắt Thượng Quan Hoàng, Lý Trọng mạnh nhất nhà họ Lý mới chỉ có thực lực Siêu Phàm Tứ Cảnh. Dù Thượng Quan Phó chưa từng nói cho Thượng Quan Hoàng biết thực sự thật sự của mình nhưng Thượng Quan Hoàng đoán ít nhất cũng phải là Siêu Phàm Lục Cảnh, thậm chí là Thất Cảnh.

Bây giờ Thượng Quan Phó lại nói cần lo lắng nhà họ Lý hơn.

Thượng Quan Phó gật đầu: “Cháu đừng khinh thường nhà họ Lý. Hơn năm mươi năm trước Lý Trọng đã đột phá Siêu Phàm Cảnh, trong năm mươi năm ngắn ngủi vươn lên Siêu Phàm Tứ Cảnh. Thiên phú võ thuật của ông ta rất mạnh”.

Bình luận

Truyện đang đọc