Chương 2219: Hổ Vương hiện thân
“Vâng!
Từ Lam Khiết hơi lộ ra vẻ thất vọng, một ngày còn chưa bắt được kẻ địch, thì lại là một ngày cô còn không yên tâm.
Từ Lam Khiết đi vào phòng trong của phòng làm việc, gian trong đó đã được cải tạo lại thành phòng ngủ, Trình Tiểu Vũ và Từ Nam Huyền đã ngủ say từ lâu rồi.
Từ Lam Khiết đi vào phòng nghỉ đi ngủ, sau khi Diệp Huyền Tần xác định độc trong không khí đã tản đi hết rồi, lúc này mới đi tìm Độc Lang tụ họp.
Độc Lang bắt nhân viên dọn dẹp ném vào trong phòng giặt giũ, nhân viên dọn dẹp run rẩy co rúc trong góc, khổ sở rên rỉ.
Thấy Diệp Huyền Tần đi đến, Độc Lang nhíu mày nói với anh: “Anh, vừa nãy em đã tiến hành tra khảo cô ta rồi, nhưng không phát hiện được chỗ nào khả nghi cả.”
“Bà ta trông giống như một người dọn dẹp vệ sinh bình thường vậy.
Diệp Huyền Tần lạnh lùng rít lên: “Một nhân viên vệ sinh bình thường thì làm sao có thể tìm đầu ra được loại khí độc này chứ?”
Cả khuôn mặt Độc Lang đầy vẻ kinh ngạc, nói: “Cái gì, bà ta dùng chất kích thích sao? Chết tiệt, nếu bọn cướp bên kia nắm được thuốc kích thích thì đó chính là mối nguy hại lớn với Đại hạ chúng ta
Diệp Huyền Tần dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn người nhân viên dọn vệ sinh.
Nhìn qua bà ta là một người phụ nữ trung niên khá bình thường, tay chân yếu đuối trói gà không chặt. Nhưng Diệp Huyền Tần nhìn ra, càng là sát thủ bình thường thì sức uy hiếp càng lớn.
Diệp Huyền Tần mở miệng nói: “Bà không hành động một mình! Nói đi, đồng bọn của bà đang ở đâu?”
Bà dì nhân viên dọn vệ sinh sửng sốt: “Đồng bọn? Đồng bọn của tôi ư? Cậu này, cậu nói gì tôi nghe không hiểu gì hết?”
“Có phải cậu đang hỏi những người khác trong công ty chúng tôi hay không? Bọn họ đang dọn dẹp vệ sinh ở những tầng khác mà
Chết tiệt!
Diệp Huyền Tần nghiến răng nói: “Bà đang giỡn mặt với tôi hả? Chuyện đã đến nước này rồi mà bà còn mạnh miệng à?”
“Tôi đang hỏi những tên cướp khác đang ở đâu?”
Bà dì dọn dẹp vệ sinh càng hoang mang, nói: “Cậu này, cậu đang nói cái gì thế, cái gì mà bọn cướp chứ?”
“Có phải cậu muốn cướp tiền không? Bây giờ dì sẽ đưa hết tiền trên người cho cậu, cậu thả tôi đi có được không?”
“Nhà tôi bên dưới còn có cháu trai nhỏ cần người chăm sóc, tôi không thể có chuyện gì xảy ra được.
Há?
Trong lòng Diệp Huyền Tần hơi nghi ngờ, nhìn thái độ của bà dì dọn dẹp vệ sinh thì có vẻ không giống như đang giả vờ, chẳng lẽ bà ta thật sự vô tội sao?
Không thể nào, bà ta đã thả độc với Từ Lam Khiết, làm sao có thể vô tội được chứ?
Hoặc có lẽ, bà ta đã bị người khác lợi dụng, có lẽ bà ta cũng không biết rằng trên cây lau nhà của mình có độc nên mới kéo đến chỗ Từ Lam Khiết, để lại độc tố trong phòng của Từ Lam Khiết.
Diệp Huyền Tần hỏi bà ta: “Tôi hỏi bà, cây lau nhà này của bà có từng bị ai động đến không? Có phải có ai đó đã động tay động chân lên cây lau nhà của bà hay không?”
Bà dì dọn dẹp trả lời: “Cậu đang nói đến cây lau nhà mới của tôi à?”
Diệp Huyền Tần: “Chính là cái cây lau nhà mà bà đã dùng để lau phòng tổng giám đốc đấy
Bà dì dọn dẹp nói: “Cái này là hôm nay có người khác mới tặng cho tôi, đây là lần đầu tôi dùng nó.”
Vừa nghe bà ta nói vậy, lúc này Diệp Huyền Tần đã đưa ra kết luận, có tám đến chín phần vấn đề liên quan đến người đã tặng cây lau nhà này.
Diệp Huyền Tần gấp gáp hỏi: “Là ai đã tặng cây lau nhà mới này cho bà, vì sao lại tặng nó cho bà?”
Bà dị dọn dẹp nói: “Hôm nay có người đã đến tìm tôi, người đó nói anh ta là người phát động phong trào công ích, bọn họ bình chọn tôi là người làm vệ sinh sạch sẽ nhất, phần thưởng cho tôi chính là cây lau nhà này.”
Diệp Huyền Tần lập tức nói: “ Người tặng bà cây lau nhà đang ở đâu?”
Bà dì dọn dẹp nói: “ Đã về nhà rồi.”
Diệp Huyền Tần: “Bà có biết người kia không?” Bà dì dọn dẹp nói: “Tôi không biết.”
Diệp Huyền Tần: “Bà có biết tên nhóm công ích kia là gì không?”
Bà dì dọn dẹp lại lắc đầu: “Tôi không biết, anh ta không nói.
Chết tiệt!
Ánh mắt Diệp Huyền Tần nhìn xa xăm, một chút mạnh mối cũng không có, làm sao truy tìm được tung tích kẻ địch.
Đang lúc đau đầu, Độc Lang đột nhiên mở miệng nói: “Anh, hay là để cho em tra hỏi tung tích đối phương đi Diệp Huyền Tần kỳ quái nhìn Độc Lang: “Cậu có cách gì sao?”
Độc Lang cười thần bí, ngậm hai ngón tay trong miệng, dùng sức huýt sáo một cái.
Theo đó, một tiếng gầm đinh tai nhức óc vang lên.
Diệp Huyền Tần cảm giác cả tòa nhà hơi rung chuyển nhẹ, không bao lâu sau, một con Hổ Vương to cỡ con nghé con xuất hiện trước mặt Diệp Huyền Tần.
Độc Lang cười cười tỏ vẻ xin lỗi với Diệp Huyền Tần: “Anh, em đã đoán được từ trước Hổ Vương sẽ phát huy được tác dụng, cho nên em đã lén đưa nó đến. Anh thấy sao, em dự đoán không sai mà!”