CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Chẳng lẽ thực lực của cậu ta mạnh hơn cả mình?

Sau cơn nghỉ ngờ, Tử Long Vương buộc phải xem kỹ người trước mắt, cẩn thận mà nói: “Chúng ta cùng nhau lên!”

Trong nhất thời, hai người không còn vẻ ung dung bình tĩnh lúc mới tới, ngược lại chỉ còn cẩn thận bất an.

Thậm chí hai người còn muốn hợp tác với nhau, tạo nên đội hình dễ tấn công dễ phòng thủ.

“Bạch Long Vương?” Sau khi nghe thấy cái tên này, Diệp Lâm liền hiểu ra vấn đề. Anh lại nhìn về phía bọn họ, lập tức biết được thân phận của bọn họ.

Hóa ra hai người bọn họ chính là Bạch Long và Tử Long, thuộc hạ của Thất sư phụ.

Chỉ là khi lão Long Vương mất tích, chín người thuộc hạ đều tự lập mình là vương.

Sau khi biết rõ thân phận của hai người họ, Diệp Lâm không nhịn được bật cười.


Anh thầm nghĩ nhà họ Hứa lại xui xẻo tới mức đi tìm cấp dưới của mình để đối phó với mình.

Một gã Hắc Long còn chưa đủ, thế mà lại đi tìm thêm một Bạch Long. Đúng là phải đâm cho vỡ đầu chảy máu mới chịu thôi đây mà!

“Dùng chiêu kia đi!” Tử Long Vương đề nghị.

“ỪI" Bạch Long Vương gật đầu, quyết định dùng một chiêu mạnh nhất. Đánh nhanh thắng nhanh!

Bạch Long Vương mở đầu một chiêu, vung nắm đấm lên, lập tức có tiếng rồng ngâm vang lên.

Ngay sau đó, lực lượng tràn đầy uy áp, giống như núi lở sóng thần trút mạnh xuống đầu.

“Long Chiến Vu DãI” Bạch Long Vương dùng chiêu Long Chiến Vu Dã trong chín thức của Long Quyền để huyết chiến bát hoang.

Cùng lúc đó, Tử Long Vương cũng ra chiêu, tiếng rồng ngâm nổi lên xung quanh, uy lực bất phàm.

“Kiến Long Tại Điền!”

Tử Long Vương dùng chiêu Kiến Long Tại Điền trong Long Quyền để quét ngang càn khôn.

Thấy hai người họ dùng Long Quyền, Diệp Lâm đã chắc chắn được thân phận của hai người họ.

“Hay lắm!” Diệp Lâm cũng định dùng chiêu thức tương tự đánh trả hai người họ.

Ngay sau đó, quanh thân Diệp Lâm mơ hồ có tiếng rồng ngâm, còn chưa ra tay đã có khí thế giao long ra biển, quét ngang tất cả.

Sau khi chuẩn bị xong, Diệp Lâm một tay “Long Chiến Vu Dã” một tay “Kiến Long Tại Điền”.


Song quyền xuất hiện, gióng như là song long phá không, đánh ra ngoài. “Sao có thể chứ?”

Thấy đối phương dùng chiêu thức tương tự mình, còn là một người dùng cả hai chiêu thức, hai người Bạch và Tử đều giật mình hô lên.

Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh.

Trong khoảnh khắc chớp nhoáng, từng quyền đấm vào nhau, giống như là sao hỏa đâm địa cầu, uy lực va chạm phát ra tiếng vang vọng khắp đất trời.

Ngay sau đó, hai người Bạch và Tử rên rỉ một tiếng, bị một luồng lực lượng vô hình đánh bay ra ngoài, bay ra xa tới mấy chục mét.

Lúc ngồi dậy, máu tươi trong miệng liên tục trào ra, trong bụng giống như sông cuộn biển gầm, khó có thể yên ả.

Điều khiến hai người họ khó có thể tin chính là Diệp Lâm cũng biết chín thức của Long Quyền!

“Cậu...” Hai người dường như quên mất vết thương trên người mình, ngẩn ngơ mà nhìn về phía Diệp Lâm, không hiểu sao cảm thấy hoảng hốt.

“Đúng như lời nói của lão Long Vương” Diệp Lâm đi đến gần từng bước, nhàn nhã ung dung nói: “Chín đứa con nuôi của ông ấy đều có thiên phú hơn người, mỗi người trời sinh nắm giữ một loại bí thuật.”


“Bạch Long sở trường truy tung, Tử Long sở trường mị thuật, hôm nay được thấy thì đúng là như thế!”

Thấy Diệp Lâm nói thẳng ra bí pháp của mình, hai người họ càng thêm chấn động, vì người bình thường không thể biết được bí mật này.

Cũng chính vì bọn họ trời sinh năm giữ một loại lực lượng không bình thường nào đó, nên lão Long Vương mới nhận bọn họ làm con nuôi, dốc lòng bồi dưỡng bọn họ.

Ví dụ như Bạch Long trời sinh có ngũ cảm mạnh hơn người thường, có thể ở trong biển người mênh mang, lần theo âm thanh theo dõi từ vạn dặm.

Và ví dụ như Tử Long trời sinh mị cốt, phong tình vạn chủng, có thể khống chế đàn ông sống chết vì mình.

“Cậu... cậu rốt cuộc là ai?”

Bạch Long Vương lớn tiếng hỏi. Diệp Lâm lấy Long Vương lệnh ra, lạnh lùng nói: “Long Vương lệnh tại đây!”

“Thấy Long Vương rồi, còn không mau bái!”


Bình luận

Truyện đang đọc