CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Năm gia tộc mới của Yến Kinh, Triệu, Thôi, Cát, Đàm, Thường.

Họ cũng nổi lên theo sự trỗi dậy của nhà họ Bạch, chỉ trong một đêm đã có thể theo kịp năm đại gia tộc cũ, sau đó được gọi chung là mười đại gia tộc đứng đầu Yến Kinh.

Nếu chỉ chọn ra một gia tộc, có lẽ nhà họ Diệp sẽ không quan tâm.

Nhưng nếu năm gia tộc này gộp lại, ngay cả một gia tộc lâu đời như nhà họ Diệp cũng không thể coi thường.

Hơn nữa, hiện giờ năm gia tộc này đã hợp tác với nhà họ Bạch để mua lại cổ phiếu của nhà họ Diệp, trở thành cổ đông lớn nhất của tập đoàn Diệp Thị.

Nhà họ Diệp càng không dám lơ là. Yến tiệc hôm nay cũng chủ yếu là để chiêu đãi năm đại gia tộc này. Hy vọng rằng cả hai bên có thể biến thù thành bạn.

"Hoành tráng thật! Năm đại gia tộc đều có mặt! Xem ra họ cũng rất nể mặt nhà họ Diệp đấy chứ!"

"Đương nhiên rồi! Lạc đà dù gầy những vẫn lớn hơn ngựa! Mặc dù nhà họ. Diệp gần đây gặp khó khăn vì vấn đề thuế má, nhưng sau khi phục hồi vẫn sẽ nằm trong mười gia giàu có nhất! Nếu năm gia tộc này thông minh thì cũng nên nhân cơ hội này kiếm chút lợi ích, không cần thiết phải đắc tội với nhà họ Diệp!”


"Hình như người đứng đầu của năm gia tộc đều rất coi trọng cuộc gặp gỡ này. Nếu đúng như dự đoán thì nhà họ Diệp sẽ hình thành mối quan hệ tốt đẹp với năm gia tộc lớn, đạt được thỏa thuận đôi bên cùng có lợi."

Các vị khách phân tích tình hình hiện tại, tất cả đều kết luận rằng tộc trưởng của năm gia tộc lớn đang đích thân ra mặt vì coi trọng nhà họ Diệp, mặt khác là

đang cố gắng đàm phán hòa bình với nhà họ Diệp để thu được nhiều lợi ích hơn.

"Ồ2 Cuối cùng họ cũng đến rồi à?" Diệp Lâm đang bị mọi người nhắm tới, cuối cùng cũng nhìn thấy người của mình đến.

Anh đứng chắp tay sau lưng, kiên nhẫn chờ đợi họ đến gặp mình.

"Ông Triệu, ông Thôi, ông Cát, ông Đàm, ông Thường!"

"Các ông khỏe chứ!”

Ông Diệp đích thân đón tiếp và chắp tay chào hỏi.


"Ông Diệp, không cần khách khít"

Tộc trưởng của ngũ đại gia tộc cũng chắp tay đáp lại.

Cùng lúc đó, họ cũng đang tìm kiếm Diệp Lâm ở trong đám người.

Tuy nhiên, ông Diệp đã dẫn đầu đám đông và tiến về phía trước, chặn mất †ầm nhìn của họ.

Trong lúc nhất thời, mọi người chen chúc ở cửa, không thấy Diệp Lâm đâu. "Mời vào, mời vào! Hôm nay các vị đến đây, hân hạnh cho tôi quá!” Ông Diệp bước vào hội trường cùng với tộc trưởng của năm gia tộc.

"Trạch Nhi!" Lúc này, Hứa Như Vân thấp giọng hỏi: "Thế nào? Con đã làm quen với người của năm đại gia tộc chưa?”

Mục đích sắp xếp Diệp Trạch đón khách ở bên ngoài là để cậu ta có cơ hội ra mặt trước những nhân vật lớn này, tạo mối quan hệ.

"Dạ..." Diệp Trạch xấu hổ gãi đầu, cậu ta không thể nói những người này đều không thèm nhìn mình được: "Rồi.. ạ..."

Diệp Trạch đáp lại một cách chiếu lệ, sau đó lại hỏi mẹ mình. “Mọi người xử lý tên kia thế nào rồi?”

Nghe vậy, Hứa Như Vân mỉm cười đắc ý: "Yên tâm, ông nội của con đã đuổi nó ra khỏi nhà rồi, sẽ không bao giờ cho nó bước vào cửa nữa!"


Bình luận

Truyện đang đọc