CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

“Tỉnh rồi!”

Lúc vợ của Hàn Sơn Hà từ từ tỉnh dậy, cả người biếng nhác, giống như là mới ngủ một giấc thức dậy, làm gì có chút dấu hiệu bệnh hoạn nào?

“Hết bệnh thật hả?” “Đúng là thần dược có thể chữa mọi bệnh tật mà!”

Thấy cái cảnh kỳ tích kia, Hàn Sơn Hà và con gái Hàn Anh vui mừng đến mức ôm nhau khóc.

“Sơn Hà... em đang nằm mơ hả?” Người vợ tỉnh táo lại, chợt nhật ra rằng mình vốn bị bệnh nặng, thế mà như có kỳ tích rồi khỏi hẳn.

Đây không phải là nằm mơ! Đây là hiện thực! Rốt cuộc vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? “Ơ kìa...

Bên kia, giám đốc bệnh viện trung ương là Khang Thành Đan trợn to mắt ra nhìn, giống như là gặp quỷ vậy.

Cái thứ đan dược không rõ lai lịch kia thế mà lại chữa khỏi chứng bệnh kỳ lạ của vợ Hàn chiến thần?


Ông ta vốn định nhân cơ hội kéo Bộ Tài chính vào để chia sẻ trách nhiệm!

Không ngờ lại bị Bộ Tài chính đoạt hết công lao, khiến cho bệnh viện trung ương bọn họ có vẻ vô dụng.

“Haizz...” Giám đốc Khang Thành Đan cảm thấy hối hận.

Nếu sớm biết như thế thì lúc nãy Bộ Tài chính đưa đan dược đến, ông ta đã không la lên rồi.

Vậy thì công lao chữa khỏi bệnh cho vợ của Hàn chiến thần sẽ bị bệnh viện trung ương bọn họ giành hết.

Thấy vợ mình không sao, thậm chí còn có thể xuống giường đi lại và ăn cơm, Hàn Sơn Hà dặn dò: “Anh Nhi, con ở đây chăm sóc mẹ, cha đi một lát rồi quay lại ngay!”

“Cha muốn đi đâu vậy?” Hàn Anh buồn bực hỏi.


“Đương nhiên là đi Bộ Tài chính gặp anh bạn cũ, nhân tiện cảm ơn bọn họ kịp thời đưa thần dược chữa khỏi bệnh lạ của mẹ con.”

Hàn Sơn Hà tâm trạng vui vẻ đi ra khỏi phòng bệnh.

Một đám bác sĩ đang chờ ở bên ngoài chưa biết tình hình bên trong, thấy vậy thì lập tức giật mình, lo lắng có phải là người bệnh đã chết rồi hay không.

Gã nhân viên Bộ Tài chính đứng bên kia sợ tới mức cả người run rẩy. Có điều, sợ cái gì thì cái đó đến.

Hàn Sơn Hà đi qua đám đông, đi thẳng về phía gã.

Thấy vậy, gã sợ tới mức sắp tiểu tại chỗ.

“Hàn chiến thần... tôi... Gã sắp khóc luôn rồi. Gã chỉ là một tên chạy chân thôi mà, có muốn báo thù thì cũng đừng đến tìm gã chứ?

“Dẫn tôi đi Bộ Tài chính!” Hàn Sơn Hà kéo gã nhân viên Bộ Tài chính kia đi ra ngoài.

“Hàn chiến thần, đan dược không có liên quan gì đến Bộ Tài chính chúng tôi cả!” Gã nhân viên vội vàng giải thích, muốn phủi sạch quan hệ cho Bộ Tài chính.


Bình luận

Truyện đang đọc