CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Thấy cảnh ông Miêu mới vừa dùng năng lực và thân phận của mình lên mặt với Diệp Lâm, lúc này lại mở miệng gọi sư thúc tổ và quỳ xuống đất…

Một tin tức chấn động khác là Diệp Lâm chính là đồ đệ của Dược Vương!

“Trời ạ! Đúng là khó tin mà! Theo tôi biết thì Dược Vương trong truyền thuyết chính là cao nhân thế hệ ông nội tôi!”

“Nếu Dược Vương có thế sống đến bây giờ, thì chắc cũng hai ba trăm tuổi rồi? Đúng là Bành Tổ chuyến thế đây mà!”

“Ông Miêu là truyền nhân của Dược Vương Cốc, chắc là sẽ không nhận sai! Không ngờ tân gia chủ của chúng ta lại là đồ đệ của Dược Vương Cốc! Xem ra là cậu ta có thể dẫn dắt toàn tộc chúng ta nâng cao một bước!”.

||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||

Sau khi biết thêm một thân phận của Diệp Lâm, người nhà họ Trương đều kính sợ Diệp Lâm hơn nữa, ai nấy cũng khát khao về một tương lai hoàn toàn mới.

“Thảo nào y thuật của sư phụ lại cao siêu đến thế! Hóa ra là đệ tử của Dược Vương!”

Chỉ có Hoàng Tiềm là vừa bất ngờ vừa khó hiểu, thầm nghĩ: Long Vương đại nhân là đồ đệ


của lão Long Vương cơ mà? Sao lại thành đồ đệ của Dược Vương rồi?

Rốt cuộc thì Long Vương đại nhân có bao nhiêu sư phụ vậy?

“Đứng lên đi!” Diệp Lâm nói.

“Cảm ơn sư thúc tổ!” ông Miêu bò dậy từ trên mặt đất, vội vàng sắp xếp: “Mau làm theo lời của sư thúc tổ, dừng hết các dây chuyền sản xuất của Tế Thế Đường để sửa sang lại!”

Diệp Lâm lấy giấy bút ra ghi nhanh ý tưởng của mình.

Mọi thứ về kế hoạch và thiết bị trong suy nghĩ của anh đều được ghi rõ ràng lên giấy.

Tuy rằng anh vẽ tay, nhưng hiệu ứng khi vẽ lại giống như là dùng công cụ chuyên nghiệp trên máy tính đế vẽ.

“Sư thúc tổ ghê gớm quá đi!” ông Miêu đứng bên cạnh xem mà rất là giật mình.

Sau khi vẽ xong toàn bộ dây chuyền sản xuất, Diệp Lâm đưa bản vẽ cho ông Miêu.

Diệp Lâm vốn định đi tìm một nơi xây nhà xưởng, bây giờ thì có sẵn rồi, đỡ phải tốn sức lực và thời gian.

“Ông hãy dựa theo bản vẽ của tôi để quy hoạch lại dây chuyền sản xuất.” Diệp Lâm dặn dò: “Cần phải cải tiến và nâng cấp toàn bộ cơ sở sản xuất!”

Ở truyen.azz.vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung..

Các bạn vào google.com gõ me truyen.azz và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Truyện Azz là ra nhé

“Sửa hết hả?” Nghe vậy, ông Miêu giật mình hỏi: “Chẳng lẽ sau này sẽ dùng hết năm cơ sở sản xuất và các dây chuyền sản xuất đi sản xuất Hỗn Nguyên Đan?”

“Đúng vậy!” Diệp Lâm gật đầu: “Dốc hết sức đi sản xuất Hổn Nguyên Đan, sau đó tung ra thị trường!”


Nghe vậy, ông Miêu lập tức thay đối sắc mặt, vội vàng nhắc nhở: “Sư thúc tố, cậu có biết làm như vậy có ý nghĩa gì không?”

“Đó chính là Hỗn Nguyên Đan có thế chữa mọi bệnh đấy!”

Ông Miêu vốn cho rằng Diệp Lâm nhiều lắm là sửa một cơ sở sản xuất để sản xuất một ít Hỗn Nguyên Đan, đầu cơ kiếm lợi, cung cấp riêng cho một bộ phận người.

Ông ta tuyệt đối không ngờ Diệp Lâm lại muốn dùng toàn bộ dây chuyền sản xuất để sản xuất Hỗn Nguyên Đan, lại còn muốn mở rộng khắp thị trường.

Nếu làm vậy thì chẳng phải là lật đố thế cục dược phấm hiện nay hay sao?

Đây sẽ là một sự thay đổi lớn đối với toàn bộ xã hội, thậm chí là toàn bộ Đại Hạ!

“Đúng vậy! Tôi muốn làm như thế đấy!”

Diệp Lâm đứng dậy, ngạo nghễ nói.

“Đây cũng là ý của sư phụ Dược Vương!”

“Mở rộng Hỗn Nguyên Đan, làm cho thiên hạ không bệnh!”


Thiên hạ không bệnh!

Đây chính là lý tưởng cao nhất của người bác sĩ.

Chỉ là ở trong hiện thực là rất khó đế làm được.

Rào cản cần vượt qua đầu tiên chính là con người.

Thiên hạ nhốn nháo chỉ vì lợi ích.

Chỉ cần ngành y tế vẫn còn có lợi nhuận, thì sẽ không có ai chịu từ bỏ.

Huống chi, Diệp Lâm làm như vậy chẳng khác gì lũng đoạn thị trường, một người có lợi, thiên hạ không đường đi.

“Sư thúc tổ, cậu cũng biết là sẽ rất khó khăn để làm như vậy, đúng không?” ông Miêu buồn râu nói: “Ngay cả Dược Vương đại nhân cũng không làm được nữa mà!”

“Vậy nên ông ấy mới giao phương thuốc cho tôi, đế tôi tiếp tục hoàn thành hoài bão lớn lao mà năm xưa ông ấy không thế hoàn thành!”


Bình luận

Truyện đang đọc