CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

ồ..

Diệp Lâm vừa ra tay, hiện trường lập tức trở nên xôn xao.

Trên mặt mọi người xung quanh tràn đầy vẻ không thể tin nổi. Không biết là vì lời nói mới vừa rồi của Diệp Lâm, hay là vì Diệp Lâm dám đánh em trai Diệp Trạch cùng cha khác mẹ ngay trước mặt mọi người.

“Có chuyện gì vậy? Sao đột nhiên lại đánh rồi?”

“Vị đại công tử nhà họ Diệp này không phải là ngồi tù ngồi đến ngu luôn rồi chứ hả?”

“Anh ta như vậy mà còn mơ tưởng trở về gia tộc? Nếu tôi là chủ một nhà, tôi sẽ không để cho anh ta trở về!”

“Anh ta còn dám nói là mình sắp trở thành chủ nhà nhà họ Diệp nữa kìa! Ha ha, nếu anh ta thật sự trở thành chủ nhà, thì tôi đây chính là nhà giàu số một thế giới!

Trong nháy mắt, mọi người đều chỉ trỏ Diệp Lâm, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường và bài xích, không muốn qua lại với Diệp Lâm.


“Hừ, anh ta đánh Diệp thiếu, để xem anh ta nói thế nào cho xong! Hôm nay là trường hợp quan trọng, nhà họ Diệp sẽ không bỏ qua cho anh tal”

Lúc này, Diệp Trạch vừa bất ngờ vừa tức giận, chật vật đứng dậy từ trên mặt đất.

“Anh... anh dám đánh tôi hả?”

Diệp Trạch tức điên lên rồi.

Tính ra thì đây đã là lần thứ ba Diệp Lâm đánh mình. Đúng là coi trời bằng vung mà!

Rõ ràng người bị đuổi khỏi gia tộc là Diệp Lâm, sao người nhiều lần bị đánh lại là mình vậy?

Anh ta dựa vào cái gì mà kiêu ngạo như thế?


Diệp Trạch suy nghĩ lần này không thể dễ dàng bỏ qua cho người anh trai cùng cha khác mẹ này của mình nữa.

“Hôm nay là một ngày quan trọng của nhà họ Diệp chúng tôi, thế mà anh còn dám đến gây chuyện, để xem tôi dám đánh gấy chân của anh không!”

Dứt lời, Diệp Trạch gọi bảo vệ đi bắt Diệp Lâm, sau đó từ từ trả thù. “Dừng tay!”

“Hai đứa mày ầm ï đủ chưa vậy?”

Lúc này, một người đàn ông mặc tây trang đi ra từ bên trong hội trường. “Cha!” Diệp Trạch gọi một tiếng.

Anh ta muốn mách lẻo với cha mình. Nhưng ngay trước mặt nhiều người, anh †a ngại ngùng mở miệng, cứ muốn nói lại thôi.

“Cha...” Diệp Lâm khó khăn mà gọi một tiếng cha.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy cha mình Diệp Nguyên Cát kể từ khi anh ra tù.

“Phong Nhị, con trở lại rồi hả?” Thấy Diệp Lâm, thái độ của Diệp Nguyên Cát cực kì bình thản.


Bình luận

Truyện đang đọc