CUỒNG LONG VƯỢT NGỤC

Đúng là oan gia ngõ hẹp!

Ngay khi Diệp Lâm rời khỏi tòa nhà Long Môn thì đã bị Kim Lũ Y chặn lại.

“Bảo sao sau khi ra tù anh lại không làm gì, cũng không tìm một công việc nghiêm túc.”

"Hóa ra là anh đã tham gia tổ chức ngầm Long Môn?"

"Đúng là đã từng vào tù thì vẫn chỉ có thể lựa chọn con đường phạm tội mà thôi!"

Kim Lũ Y trừng mắt nhìn Diệp Lâm, chợt cảm thấy một cảm giác quen thuộc. Cứ như thể họ đã gặp nhau và trò chuyện cách đây không lâu vậy.

Thế nhưng, Kim Lũ Y nhớ rõ rằng lần cuối cùng cô gặp Diệp Lâm là ngày anh được ra tù.

Chớp mắt đã gần một tuần rồi. Tại sao người trước mặt này lại cho cô cảm giác quen thuộc vậy nhỉ?

Thậm chí sau khi nhìn vào đôi mắt trong trẻo của Diệp Lâm, phần lớn sự tức. giận không tên trong lòng Kim Lũ Y đã tiêu tan.

Kim Lũ Y khế giật mình, cảm thấy rất ngạc nhiên. "Là cô à?" Diệp Lâm không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy Kim Lũ Y.

Bởi vì đêm qua, dưới chân núi Phong Hoa, hai người đã có một cuộc trao đổi ngắn ngủi.


Tuy nhiên, khi đó Diệp Lâm lại sử dụng một thân phận khác tên là Diệp Côn Luân.

Lúc đó, Kim Lũ Y không hề hay biết, thậm chí còn cảm ơn và mời anh đến nhà chơi.

Haiz, bây giờ trở lại thân phận thật.

Kim Lũ Y lại tỏ vẻ hung dữ với anh, thậm chí còn cố tình gây chuyện, mong đưa anh trở lại nhà tù.

Nếu biết tối qua Diệp Côn Luân chính là Diệp Lâm thì cô sẽ nghĩ thế nào nhỉ? "Diệp Lâm!"

"Tôi hỏi anh một lần nữa!"

Kim Lũ Y nghiêm khắc hỏi.

“Anh đã gia nhập Long Môn hay chưa?"

"Nói!"

Gia nhập Long Môn?

Nói vậy thì cũng không sai.


"Nếu tôi gia nhập rồi thì sao? Mà nếu không gia nhập thì sao?"

Diệp Lâm thầm nghĩ, tôi không chỉ gia nhập Long Môn, thậm chí còn chỉ huy toàn bộ Long Môn đấy.

“Chúng tôi vừa nhận được báo cáo.”

"Người của Long Môn và liên minh võ đạo đang tụ tập đánh nhau."

"Nếu anh là người Long Môn thì không thể tùy tiện rời đi nơi này, phải phối hợp chúng tôi điều tra!"

Không phải Kim Lũ Y cố tình gây khó dễ, mà là cảnh vệ của phủ Thuận Thiên đang ở bên trong Long Môn, còn cận vệ Yến Kinh đang phối hợp bên ngoài tòa nhà để duy trì trật tự.

Tòa nhà Long Môn đã tạm thời bị phong tỏa, không ai được phép ra vào.

Diệp Lâm đang định nói.

Lúc này, điện thoại chợt rung lên.

Là một dấy số lạ.

Diệp Lâm không muốn trả lời.

Nhưng vừa cúp máy, anh lập tức nhận được một cuộc gọi khác từ Susan.

Thấy vậy, Diệp Lâm khẽ nhíu mày, mơ hồ có dự cảm gì đó.

Đường dây được kết nối.

Quả nhiên, bên kia có giọng nói u ám của một người đàn ông.


Bình luận

Truyện đang đọc