ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Đi thôi!

Nghe được thanh âm của Mạc Thiên Dương bên ngoài, Tần Phàm đứng lên nói với Kỷ Huyên Nhi.

Tối hôm qua hai người cũng không nói chuyện nhiều, nhưng chỉ cần im lặng làm bạn bên cạnh đã có thể cho hắn lực lượng, hiện tại hắn đã thức tỉnh trở lại. Hắn biết con đường phía trước không chút bằng phẳng, nhưng hắn vẫn càng thêm kiên định chính mình.

Tiểu Chiến gia nhập Yêu Thần đảo, điều này đả kích hắn không nhỏ, nhưng cũng không làm dao động quyết tâm đặt chân lên Yêu Thần đảo của hắn.

Hắn đã đáp ứng Tử Hà trưởng lão, hắn cùng Yêu Thần sớm muộn gì cũng sẽ có một trận chiến.

Nhưng khi hắn nhớ tới hôm qua gặp được hắc bào trung niên có thực lực sâu không lường được, trong lòng mơ hồ có chút kiêng kỵ, đồng thời điều này cũng kích thích hắn phải càng nhanh tăng lên thực lực của chính mình.

Hắn nhớ rõ Mạc Thiên Dương từng nói qua, lần này cuộc chiến thiên tài thần đảo nếu có thể tiến vào trước mười danh sẽ có ban thưởng đặc thù, như vậy sẽ là cơ hội tốt cho hắn tăng lên thực lực của chính mình.

Cho nên cuộc chiến thiên tài thần đảo lần này bất kể như thế nào hắn cũng phải đem ra hết toàn lực.

Ngoài ra, duy nhất làm cho hắn cảm giác có chút thất vọng chính là ban đầu khi hắn mới đi tới khu vực gần Thiên Tài Đảo đã cảm nhận được khí tức của Tần Li, nhưng hiện tại hoàn toàn không có chút cảm giác.

- Huynh nhớ tỷ tỷ sao?

Thấy thần sắc đột nhiên ảm đạm của Tần Phàm, Kỷ Huyên Nhi nhẹ giọng hỏi.

- Phải, hiện tại ta hoàn toàn không cảm giác được nàng, muội còn có thể cảm giác được không? Bạn đang đọc chuyện tại

Tần Phàm gật gật đầu, sau đó nhìn Kỷ Huyên Nhi hỏi.

- Muội có thể cảm giác được một chút, nhưng thập phần mỏng manh, rất có thể là do chính tỷ tỷ hay người nào khác đem khí tức của nàng che giấu xuống dưới.

Kỷ Huyên Nhi nghĩ nghĩ nói, cho tới nay nàng cùng Tần Li đều có loại cảm giác liên hệ thật vi diệu khó hiểu.

- Chỉ cần có thể cảm giác được khí tức của nàng, vậy chứng minh nàng còn chưa hoàn toàn tiêu tán, vậy thì đủ rồi!

Tần Phàm siết chặt nắm tay cắn răng nói. Tử Hà trưởng lão có nói qua, Tần Li có được thể chất đặc thù của Mộng Điệp bộ tộc, cho dù linh hồn hóa bướm vẫn còn cơ hội sống lại.

Hắn biết rõ hiện tại có nghĩ nhiều chỉ vô dụng, hết thảy còn cần đợi hắn có đủ thực lực mới có thể đi tìm Yêu Thần tra xét chân tướng.

- Tần Phàm huynh!

Đúng lúc này, bên ngoài lại truyền ra thanh âm thúc giục của Mạc Thiên Dương.

- Đi thôi, trước sau gì chúng ta cũng sẽ tìm được nàng!

Tiếp theo Tần Phàm kéo tay Kỷ Huyên Nhi, dặn dò:

- Cuộc thi đấu thiên tài thần đảo lần này muội nhất định phải chú ý an toàn, hết thảy không nên liều lĩnh. Nếu muội xảy ra chuyện gì ta cũng sẽ thập phần đau lòng. Ta không thể tiếp tục chịu đựng nổi mất thêm cả muội lần nữa!

- Ân, muội đã biết!

Nghe được lời bày tỏ của Tần Phàm, trên mặt Kỷ Huyên Nhi hiện lên vẻ đỏ ửng, sau đó nàng ngẩng đầu lên nói:

- Nhưng hiện tại muội đã đạt tới cảnh giới ngũ kiếp bán thần, còn có Vạn Long Chiến Giáp hộ thân, hơn nữa huynh đã luyện chế ra Thủy Hỏa Cực Đan, muội nghĩ muốn tiến vào trước năm trăm cũng không thành vấn đề!

- Vậy cũng phải!

Nghe vậy Tần Phàm mỉm cười, có được Vạn Long Chiến Giáp hộ thể, hắn tin tưởng Kỷ Huyên Nhi vẫn đủ năng lực tự bảo vệ mình. Uy lực của Vạn Long Chiến Giáp hắn từng cảm thụ qua, có thể nói hắn có thể thoát được tính mạng trong tay Vân Chi Hạo cũng không thể bỏ qua công lao của Vạn Long Chiến Giáp, uy lực thế nào liền có thể nghĩ.

Huống chi nếu hắn vẫn còn ngừng lại ở thực lực lúc tham gia vòng loại, có lẽ còn có chút không bằng Kỷ Huyên Nhi hiện tại, cực hạn lãnh nhiệt chi đạo sau khi tăng lên tới ngũ kiếp bán thần đúng là cực kỳ to lớn.

Đương nhiên, sau cuộc thi vòng loại Tần Phàm còn tăng thêm thực lực vài lần, đã hoàn toàn khác hẳn dĩ vãng.

Dặn dò xong, Tần Phàm mở cửa phòng, cả hai cùng nhau đi ra ngoài.

- Mạc huynh đợi lâu!

Tần Phàm thấy Mạc Thiên Dương đang đứng chờ bên ngoài, liền áy náy nói.

- Ha ha, không có việc gì, trải qua một đêm thoạt nhìn Tần huynh tựa hồ tăng tiến không ít. Đi thôi, đảo chủ đang chờ bên ngoài!

Mạc Thiên Dương nhìn thấy Tần Phàm, hai mắt sáng ngời nói, mơ hồ cảm giác được khí chất của Tần Phàm càng thêm thâm thúy.

Ba người đi ra khỏi tòa nhà.

Lăng Cầm cùng Mộ Thanh Thánh đều đang ở bên ngoài, mà Mạc Lợi đảo chủ đang trò chuyện cùng Thái Hư đảo chủ.

- Đảo chủ, Tần Phàm đã đến!

Mạc Thiên Dương đi tới gần Mạc Lợi đảo chủ nói.

- Vị này chính là Thái Hư đảo chủ!

Mạc Lợi đảo chủ nhìn Tần Phàm, hắn biết Tần Phàm còn chưa nhận thức qua Thái Hư đảo chủ, liền giới thiệu.

- Gặp qua đảo chủ!

Tần Phàm thoáng khom mình thi lễ, nhớ tới mình từng luyện chế qua Thái Hư Chân Đan, hắn lại tăng thêm một phần tôn kính vị chân nhân trước mắt này.

- Ngươi chính là Tần Phàm, tốt lắm!

Thái Hư đảo chủ nhìn Tần Phàm, mỉm cười gật đầu, sau đó hắn lại giới thiệu một nam tử cao hơn ba thước đứng sau lưng nói:

- Đây là Diệp Nhâm của Thái Hư thần đảo chúng ta, các ngươi nhận thức một chút.

- Di?

Nghe được Thái Hư đảo chủ giới thiệu, trong lòng Tần Phàm không khỏi kinh ngạc, sau đó hắn ngẩng đầu đánh giá đại hán kia.

Người kia mặc một bộ da thú, thoạt nhì cao hơn hắn tới nửa người, hình thể to lớn, gương mặt to cuồng, nhưng đôi mắt thoạt nhìn cực kỳ hữu thần, giống như ánh mắt liệp báo săn đêm, làm người bình thường căn bản không dám cùng hắn đối diện.

- Xin chào, Tần Phàm, ngươi gọi ta là Dã Nhân là được. Ngươi mới đi tới dãy kiến trúc mà đã cảm ngộ được tới ba ngày hai đêm, ngươi rất lợi hại!

Diệp Nhâm bước tới chìa bàn tay to tướng muốn bắt tay với Tần Phàm.

- Xin chào!

Tần Phàm mỉm cười, cũng vươn tay ra.

Hai tay nắm chặt, hắn lập tức cảm nhận được trên tay đối phương truyền ra lực lượng thật lớn, đó là lực lượng đơn thuần, nhưng đủ nắm vỡ cả sắt thép.

- Ha ha, lễ nghi này cũng thật đặc biệt!

Tần Phàm biết đối phương cũng không sử dụng lực lượng nguyên giới, vì thế hắn cũng chỉ sử dụng lực lượng thân thể bắt tay người kia.

Mạc Lợi đảo chủ cùng Thái Hư đảo chủ đều thấy được hai người đang âm thầm so đấu, nhưng không ngăn cản, chỉ nhìn hai người bắt tay nhau, nhưng vừa nhìn liền hoảng sợ.

Đặc biệt là Thái Hư đảo chủ, hắn đối với Diệp Nhâm hiểu thật rõ ràng, biết người này đến từ Cự Nhân tộc, trời sinh mạnh mẽ, thậm chí chỉ bằng vào lực lượng thân thể đã có thể so sánh với nhị kiếp bán thần.

Mà lúc này hắn chợt phát hiện bàn tay Diệp Nhâm hiện lên vẻ đỏ hồng, mà trên mặt thoáng có chút vặn vẹo, rõ ràng là đang cảm thấy đau đớn.

- Lực lượng thân thể của Tần Phàm còn khủng bố hơn cả Diệp Nhâm sao?

Trên mặt Thái Hư đảo chủ không khỏi dao động.

Ý cười trên mặt Mạc Lợi đảo chủ càng đậm, Tần Phàm càng mạnh hắn tự nhiên càng thêm thể diện, nhưng hắn cùng Thái Hư đảo chủ là bằng hữu, cũng không muốn biến thành mâu thuẫn, vì vậy đi ra hòa giải nói:

- Tốt lắm, hai bên nhận thức nhau là được rồi. Tần Phàm, Mạc Lợi thần đảo cùng Thái Hư thần đảo vốn là đồng minh, nếu trong cuộc chiến mọi người gặp gỡ thì nên giúp đỡ cho nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc