ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Luyện đan? Là kỳ tích chi tử Tần Phàm đang luyện đan sao?

Nghe vậy Hồng Nghiễm cũng không nhịn được lộ vẻ mặt kinh ngạc, hắn biết Tần Phàm đang tu luyện trong Võ Tông thất của Hồng gia, nhưng không nghĩ tới vị cường giả võ tôn trẻ tuổi kia còn biết luyện chế đan dược!

Nhưng còn luyện chế loại đan dược siêu cấp có thể gợi lên cả động tĩnh khiến cả Thiên Ly Thành đều phải chú ý!

- Phải, không sai, là tiểu tử kia, thật sự làm cho người ta cảm thấy rất kinh ngạc. Cũng không biết hắn đang luyện chế loại đan dược nghịch thiên nào mà khiến cho động tĩnh lớn đến như thế.

Kim Dương võ thánh gật đầu đáp, theo động tĩnh kia càng ngày càng thêm kinh người, hắn cũng không nhịn được xuất hiện vẻ mặt lo lắng.

Hắn biết khi luyện đan cũng có thể xuất hiện ra sự cố, nhưng hắn thật sự không muốn mình vất vả tìm được người kế thừa hoàn mỹ như vậy sẽ xảy ra sự tình gì.

- Oanh!

Mà đúng lúc này, nguyên khí lốc xoáy thật lớn trên bầu trời có lẽ đã hấp thu đủ linh khí, vang lên một tiếng nổ thật lớn, linh khí lưu bàng bạc lúc này ngưng tụ lại trực tiếp hướng Võ Tông thất của Hồng gia rơi xuống.

Mênh mông hạo hãn, cuồn cuộn không ngừng.

Phảng phất như muốn xỏ xuyên cả đỉnh Võ Tông thất!

Nhưng thiên địa linh khí nếu không do chính võ giả ngưng tụ thì sẽ không phát sinh ra lực công kích, cỗ thiên địa nguyên khí kia rất nhanh xuyên qua đỉnh Võ Tông thất, chẳng khác gì ngân hà trút xuống đổ vào trong dược đỉnh trước mặt Tần Phàm.

Lúc này sắc mặt Tần Phàm thật thong dong không hề có bất kỳ vẻ biến hóa nào, đối với chuyện xảy ra bên ngoài hoàn toàn không có cảm giác, chỉ tập trung tinh thần luyện chế đan dược của mình.

Bước tụ linh cuối cùng cũng đã hoàn thành, đã ngưng tụ đầy đủ linh khí, dĩ nhiên là tới giai đoạn chú linh, đem linh khí toàn bộ hóa thành đan khí, sau đó rót vào bên trong viên linh hoàn nho nhỏ kia, đem viên linh hoàn chân chính biến thành Thánh Đan!

Được đan hỏa đỉnh cấp đốt lên, cỗ linh khí lưu không ngừng ngưng tụ lại, được bí pháp tác dụng, dần dần chuyển hóa thành đan khí.

Đan khí linh tính vô cùng, theo thủ ấn trên tay Tần Phàm biến hóa, đan khí diễn hóa ra vạn vật, giống như đem cả tiểu thế giới đều luyện hóa dung nhập vào bên trong viên đan dược kia.

Thần kỳ, huyền bí.

Tới biến hóa sau đó, thậm chí Tần Phàm cũng chưa từng được nhìn thấy, đây là lần đầu tiên hắn luyện chế ra đan dược lợi hại như thế. Nhưng vẻ mặt hắn vẫn không hề có chút biến hóa, chỉ nghiêm túc khống chế đan hỏa, lẳng lặng chờ đợi thời cơ chú linh thích hợp nhất đang đến.

Chú linh xem trọng chính là đan khí cùng đan thể phù hợp hoàn mỹ, nhất định cần thiên thời địa lợi nhân hòa đều đạt tới thích hợp nhất mới có thể tiến hành, nếu không cuối cùng sẽ bị thất bại trong gang tấc. Tóm lại quá trình luyện đan này không thể nào qua loa, một chút khâu nhỏ làm lỗi đều sẽ biến thành thất bại.

- Chú linh!

Rốt cục thời cơ tới, đan khí trong dược đỉnh cũng đã tới thời gian chú linh thích hợp nhất, đồng tử Tần Phàm co rút lại, hai tay vận chuyển bắt thành thủ ấn cực nhanh, đem đan khí vừa ngưng tụ thành hướng viên linh hoàn dung nhập vào.

- Bồng!

Thanh âm cực nhỏ phát ra bên trong Võ Tông thất, sau đó một cỗ khí kình vô hình xuyên thấu qua vách tường tán phát ra bên ngoài, trong phạm vi trăm trượng nhất thời cuồng phong gào thét.

- Tộc trưởng, lão tổ tông, rốt cục là chuyện gì xảy ra!

Mà đúng lúc này một tử bào lão giả đầu tóc có chút rối loạn nổi giận đùng đùng chạy tới, đối mặt với hai đại nhân vật có địa vị cao nhất trong Hồng gia, ngữ khí mang theo vẻ nóng nảy, cũng không có vẻ kính cẩn như những người khác.

- Hồng Hải, bản thân ta muốn hỏi ngươi rốt cục làm sao vậy thì đúng hơn?

Kim Dương võ thánh nhướng mày hỏi, lộ ra vẻ hờn giận, đối với vẻ lỗ mãng của tử bào lão nhân tỏ vẻ bất mãn.

- Lão tổ tông, ngài không biết vừa rồi ta khổ tâm chuẩn bị một lò đan dược đã hoàn toàn bị hủy! Chỉ nói tới tài liệu ta đã phải mất vài năm thời gian thu thập, thật vất vả đợi tới thời gian thích hợp nhất động thủ luyện chế, nhưng sau cùng tới giai đoạn chú linh đột nhiên phát hiện ta không ngưng tụ được linh khí! Không có, hoàn toàn không có! Đến tột cùng là do tên vương bát đản nào giở trò quỷ đây!

Lúc này Hồng Hải tức giận tới mức giậm chân, thiếu chút nữa uất ức tới bật khóc.

- Thậm chí ngay cả việc luyện đan của a Hải ngươi cũng bị nhận lấy ảnh hưởng?

Tộc trưởng Hồng gia Hồng Nghiễm không khỏi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hắn biết huynh đệ này của mình ngày thường tính tình nóng nảy, nhưng kỹ thuật luyện đan nổi danh cả Đại Ly quốc, không ít võ thánh cường giả đều phải tới cửa cầu đan, nhưng không thể tưởng được hiện tại khi hắn luyện chế đan dược lại bị Tần Phàm làm ảnh hưởng mà thất bại.

- Phải đó, mẹ nó, rốt cục là luyện đan đại sư nào đi tới Hồng gia chúng ta luyện đan mà không báo cho ta biết một tiếng!

Lúc này Hồng Hải vẫn đang mắng thầm, vừa rồi hắn nổi giận đùng đùng chạy tới hỏi chuyện gì đã xảy ra, nhưng dù sao hắn vẫn là một luyện đan sư nổi danh, sau khi đi tới Võ Tông thất quan sát một hồi liền hiểu được là chuyện gì đang xảy ra.

- Ha ha, chính là kỳ tích chi tử Tần Phàm, trước đó không phải ngươi từng nói qua tiểu tử kia thật có tiền đồ sao?

Hồng Nghiễm cũng rất ít chứng kiến vẻ mặt ủy khuất của huynh đệ, không khỏi cười nói.

- Là hắn? Ngươi nói là tiểu tử còn chưa đầy hai mươi tuổi đã đạt tới cảnh giới võ tôn? Làm sao có thể, hắn làm sao có được thuật luyện đan lợi hại như vậy? Hắn khi nào đã đến Hồng gia chúng ta?

Nghe vậy Hồng Hải không khỏi mở to mắt, không dám tin hỏi lại.

- Đã đi tới mấy tháng, nhìn thấy ngươi một mực chuẩn bị luyện đan cho nên không thông tri cho ngươi, không nghĩ tới làm hại ngươi luyện đan thất bại.

Hồng Nghiễm lại nói, kỳ thật không ai nghĩ tới thuật luyện đan của Tần Phàm lợi hại như thế, có thể đem Hồng Hải hoàn toàn trấn áp xuống.

- Trời ạ, thật là tiểu tử kia, mẹ nó, luyện đan cũng khiến ra được động tĩnh lớn như vậy, tiểu gia hỏa kia rốt cục đang luyện chế loại đan dược nghịch thiên thế nào!

Hồng Hải âm thầm thở mạnh một hơi, nhìn vào Võ Tông thất, nhất thời chẳng biết làm gì.

- Hồng Hải, ngươi nói nghe một chút, lần này Tần Phàm sẽ không xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn đi?

Lúc này Kim Dương võ thánh kéo Hồng Hải tới gần, trầm giọng hỏi thăm, hắn càng thêm lo lắng cho an nguy của Tần Phàm nhiều hơn.

- Thật khó nói…

Lúc này thần sắc của Hồng Hải cũng ngưng trọng, hắn nhìn lên bầu trời trên Võ Tông thất hồi đáp:

- Nguyên khí lốc xoáy lớn tới như vậy, ngưng tụ cả thiên địa linh khí của Thiên Ly Thành, xem ra luyện chế viên đan dược kia cần linh khí cực kỳ khủng bố, phẩm cấp đan dược khẳng định phải cực cao, ta nghiên cứu luyện đan vài chục năm còn chưa thử nghiệm qua luyện chế đan dược cao cấp như vậy. Nếu như ta không đoán sai, nếu như luyện chế thành công, cũng rất có thể sẽ sinh ra…

- Có thể sẽ sinh ra cái gì?

Kim Dương võ thánh thấy Hồng Hải ngập ngừng không nói hết, nhướng mày tiếp tục hỏi.

Bình luận

Truyện đang đọc