ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Cổ Mặc tiếp tục nói, đã cảm giác dễ dàng hơn rất nhiều.

- Hắc hắc, đã như vầy, ngươi phải tận tâm tận lực mới được.

Tần Phàm cười nói, sau đó bắt đầu tăng nhanh tốc độ.

- Bản Võ Thánh lúc nào không tận tâm tận lực, bất quá là tiểu tử ngươi không biết tôn sư trọng đạo mà thôi.

Cổ Mặc nhếch miệng tức giận nói.

- Hiện tại sắc trời cũng không sớm, không bằng tối nay chúng ta trước ở Càn Kinh nghỉ ngơi một đêm, hiện tại lão đầu ngươi đã đột phá đến Linh Vũ sư, đêm nay để cho ta xem thật kỹ, nhìn ngươi tận tâm tận lực giúp ta luyện chế Hỏa Vân đao như thế nào, hơn nữa ta cũng có thể luyện đan rồi, khẳng định phải hảo hảo thử một chút.

Tần Phàm cười nói, vừa mới nhìn thấy nhiều linh đan như vậy, nhịn không được ngứa tay rồi.

Lúc trời vừa tối, Tần Phàm về tới Càn Kinh.

Đại đô thị phồn hoa này, so với Nam Phong thành tự nhiên là náo nhiệt hơn rất nhiều, nhưng mà Tần Phàm không có tâm tình rãnh rỗi đi thưởng thức, trở lại Càn Kinh, rất nhanh tìm một khách điếm nghỉ ngơi.

Bởi vì ở trong thí luyện chi địa, quá lâu không có ăn uống bình thường, cho nên hắn liền hảo hảo ăn một bữa, sau đó mới trở lại trong phòng của mình, phân phó tiểu nhị không nên quấy rầy mình, liền chăm chú đóng lại cửa.

- Lão đầu, là thời điểm đi ra tận tâm tận lực rồi.

Tần Phàm để Dược đỉnh giới chỉ lên trên mặt đất, chiếc nhẫn kia lần nữa hóa thành một dược đỉnh bốn chân, ẩn ẩn có nhiệt khí bốc lên.

- Hắc hắc, hiện tại tiểu tử ngươi là ăn uống no đủ rồi, nhưng mà bản Võ Thánh là hơn một tháng không có hấp thu qua đan khí, phải hảo hảo hưởng thụ một phen mới có thể làm việc.

Thân ảnh Cổ Mặc chậm rãi phù hiện ở phía trên dược đỉnh, hào quang Dạ Minh Châu trong phòng chiếu rọi xuống, lộ ra vài phần quỷ dị cùng thần bí.

- Dù sao ngươi cũng sẽ không biết đói.

Tần Phàm tức giận nói, sau đó liền trước tiên đem khối Hỏa Vân thiết mà ở đại viện Càn Kinh Tần gia đổi trở về ra.

Khối Hỏa Vân thiết này nằm ở trên tay cảm thấy rất nặng, mà vừa lấy ra, Tần Phàm chỉ cảm thấy phía trên truyền ra nhiệt khí bức nhân, độ ấm trong phòng liền ẩn ẩn tăng lên không ít.

Còn có một ít tài liệu khác, Tần Phàm cũng đều chuẩn bị xong, nhất nhất đặt ở trên mặt bàn. Những tài liệu này, trong đó có một ít là hắn ở trong trữ vật giới chỉ của Triêu Thánh giả khác lấy được, thời điểm ở thí luyện chi địa, hai người Điền Mông cùng Tiết Tuấn lấy Thánh lệnh, tinh hạch, còn hắn thì thu tài liệu cùng linh dược, cho nên hiện tại hắn coi như là có chút tích súc.

- Tài liệu đều chuẩn bị xong, còn có những tài liệu này là ta thêm vào, ngươi nhìn xem còn có cái nào thích hợp không.

Tần Phàm nhếch miệng nói:

- Trước giúp ta luyện chế vũ khí tốt rồi, một hồi ta lại luyện chế đan khí cho ngươi, đan khí của Tiên Thiên đan dược, cam đoan có thể làm cho ngươi hấp thoải mái.

- Hắc hắc, cái kia còn không sai biệt lắm.

Cổ Mặc đắc ý lặng lẽ cười hai tiếng, sau đó liền đi tới, hảo hảo chọn lựa những tài liệu trên mặt bàn kia.

- Hỏa Vân thiết này tự nhiên là chủ tài, mà tài liệu phụ như Hắc Huyền thiết, Đao Phong thạch,… cũng là cần không ít.

Cổ Mặc một bên xem, một bên thay Tần Phàm giảng giải nói:

- Luyện một thanh vũ khí tốt, ngoại trừ phải có kỹ thuật luyện khí, còn nhất định phải có nhãn lực nhận biết tài liệu tốt xấu, giống như mấy khối Đao Phong thạch này, trong đó có một khối bởi vì trường kỳ ngâm trong nước, cho nên tính chất đã trở nên thập phần rời rạc, nếu như dùng cái này luyện chế ra lưỡi đao, sẽ sâu sắc giảm xuống chất lượng vũ khí.

- Ồ? Trong này còn có một khối Ảnh thạch? Thiếu là thiếu một chút, nhưng nếu như tăng thêm một chút trong Hỏa Vân đao, như vậy liền có thể che dấu đao phong, lúc cùng người giao thủ, có thể khiến cho đối thủ của ngươi phán đoán sai lầm.

Cổ Mặc đột nhiên cầm lấy một hòn đá màu tro sắc, bên trong còn mang theo một điểm ngân quang nói ra.

Sau đó Cổ Mặc nhặt một đống lớn tài liệu, đều đặt ở một bên, sau đó nhìn Tần Phàm nói ra:

- Những vật này như vậy là đủ rồi, tài liệu của nó trước tiên có thể cất kỹ.

- Vậy hiện tại ngươi bắt đầu luyện chế?

Tần Phàm đem những vật kia thả lại trong giới chỉ, sau đó hỏi, cũng lộ ra có chút chờ mong.

- Ân, hiện tại ta là linh hồn thể, khống chế hắc hỏa phải thập phần chú tâm, tuyệt đối không thể xảy ra điều gì sai lầm, nếu không một khi dính lửa trên thân, linh hồn của ta cũng có thể tiêu tán.

Cổ Mặc nhẹ gật đầu, sau đó ngưng trọng nói.

- Đã biết.

Tần Phàm đáp, hắn cũng biết Cổ Mặc là rất sợ lửa, nhớ lại thời điểm mình đánh với Cổ Mặc, mình là dùng đan hỏa để đối phó hắn, kết quả hắn phải cầu xin tha thứ.

Tuy hiện tại linh hồn thể của Cổ Mặc so với lúc kia đã ngưng thực rất nhiều, nhưng nếu như Tần Phàm tái sử dụng đan hỏa đến đốt hắn, đoán chừng hắn vẫn là sẽ chết.

- Cái kia xem tốt rồi, thời điểm ta luyện chế ngươi không nên hỏi, có thể học được bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, không nên cưỡng cầu, dù sao dùng cảnh giới bây giờ của ngươi, cũng chưa đủ luyện khí.

Cổ Mặc tiếp tục nói, sau đó hai tay trước dùng một tầng linh hồn lực bao vây lấy, lúc này mới hít sâu một hơi, duỗi tay trái ra.

Thần sắc Cổ Mặc ngưng trọng, năm ngón tay của hắn mở ra, mà ở lòng bàn tay của hắn vốn là xuất hiện hỏa tinh hắc sắc liên tiếp, sau đó hỏa tinh rất nhanh biến thành hỏa hoa, ngay sau đó những hỏa hoa này càng ngày càng nhiều, chậm rãi ngưng tụ lại với nhau, biến thành một ngọn lửa hắc sắc.

Bồng…

Cuối cùng ngọn lửa này lại chậm rãi bốc lên, dần dần biến thành một đống lửa hắc sắc hỏa diễm.

- Nếu như lão đầu dùng hắc hỏa này đến công kích, chắc hẳn lực sát thương cũng thập phần khủng bố a.

Tần Phàm không nháy mắt nhìn động tác của Cổ Mặc, hắn có thể cảm giác được độ ấm kinh người bên trên hắc sắc hỏa diễm này, thậm chí so với đan hỏa của mình còn cao hơn rất nhiều, dù sao đan hỏa của mình chỉ dùng để luyện đốt linh dược mà thôi, còn hắc hỏa này lại dùng để hòa tan Thiết Thạch

Lập tức đột nhiên Tần Phàm nhớ tới Thủy nguyên Ma chủng thời điểm ở Yêu Thú hoang nguyên, Cổ Mặc đã từng tiêu hao đại bộ phận linh hồn chi lực bản thân, để ình tạm thời khôi phục cảnh giới Võ Thánh, khi đó lão nhân này sử dụng hắc hỏa, ngay cả Tiên Thiên Võ sư cũng vô pháp chống cự hóa thành tro tàn

Hái hắc hỏa này đến tột cùng có bao nhiêu khủng bố, Tần Phàm thập phần tinh tường.

- Hắc hỏa này chính là tụ tập Hỏa nguyên khí bên trong thiên địa linh khí mà thành, mà đan hỏa của ta thì là thông qua võ khí trong cơ thể chuyển đổi mà thành, võ khí tự nhiên là không bằng Nguyên khí, chẳng qua hiện nay ta đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên, phải áp dụng Tiên Thiên luyện dược, ngược lại là cần hảo hảo vận dụng nguyên khí này.

Trong nội tâm Tần Phàm nghĩ, hắn biết rõ luyện chế Tiên Thiên đan dược so với luyện chế đan dược trước kia còn khó hơn nhiều. Nguồn tại http://Truyện FULL

Lúc này Cổ Mặc đã bắt đầu ném Hỏa Vân thiết vào trong lửa, vừa bị hắc hỏa đốt cháy, Hỏa Vân thiết kia tựa như mãng xà, chậm rãi đứng thẳng, sau đó lơ lửng ở trong lòng bàn tay Cổ Mặc, như là hổ mang dưới sự khống chế của người, càng không ngừng múa lấy.

Trông thấy một màn này, Tần Phàm biết rõ luyện khí còn cần cảnh giới Tiên Thiên nắm giữ năng lực khống vật, hơn nữa năng lực khống vật này còn phải rất mạnh, nếu không tự nhiên là không cách nào diễn sinh ra hình dạng một thanh trường đao.

Ngay sau đó còn lại một loại tài liệu cũng bị Cổ Mặc đầu nhập vào trong hắc hỏa, những tài liệu phụ trợ này giống như là bạn nhảy nhiệt tình, vừa vào liền cùng một chỗ giãy dụa vòng eo, cuối cùng áp sát vào Hỏa Vân thiết, dần dần dung làm một thể.

Thời gian chậm rãi đi qua, ở dưới lực khống chế rất mạnh của Cổ Mặc, những tài liệu kia đã dung hóa toàn bộ thành một hình trụ đen đỏ giao nhau, nhưng lại đang không ngừng giãy dụa, dần dần hóa thành hình dạng một thanh trường đao.

Ánh mắt Tần Phàm nóng rực, nhìn xem thanh trường đao ở trong lòng bàn tay Cổ Mặc kia, bắt đầu chậm rãi thành hình, hắn biết rõ lần luyện khí này đã tiến vào giai đoạn cuối cùng, cảm giác kỳ diệu do hết thảy đều bằng mình sáng tạo, hắn cũng là thập phần hướng tới.

- Dùng máu của ngươi tế luyện, như thế sau này ngươi sử dụng có thể thuận buồm xuôi gió.

Lúc này thanh âm trầm thấp của Cổ Mặc truyền vào trong tai Tần Phàm.

Tần Phàm vốn là khẽ giật mình, sau đó từ tín nhiệm đối với Cổ Mặc, không nói hai lời, trực tiếp cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một ngụm máu tươi lên thân đao.

Máu tươi vừa phun đến trên thân đao, lập tức phát ra thanh âm xoẹt xoẹt, sau đó máu tươi chậm rãi dung nhập vào trên trường đao, cuối cùng chỉ có thể chứng kiến một hồng ảnh nhàn nhạt.

- Thu…

Sau một lát, Cổ Mặc quát nhẹ một tiếng, hắc hỏa ở lòng bàn tay của hắn dần dần biến mất, mà trường đao kia thì ở trên không trung không ngừng xoay tròn, trận trận ánh sáng lạnh từ Dạ Minh Châu chiếu rọi cả gian phòng, nhưng đồng thời lại có trận trận nhiệt khí từ trong phòng bắn ra, rất là kỳ dị.

- Tốt rồi, Hỏa Vân đao đã luyện chế xong, ngươi cầm đi.

Cổ Mặc nhàn nhạt nói.

Tần Phàm tinh tế đánh giá thanh trường đao lơ lửng ở giữa không trung kia, phát hiện nó có lưu tuyến hoàn mỹ, lưỡi đao trơn nhẵn, mà mặt ngoài thân đao là hắc sắc, nhưng bên trong lại có một cỗ lửa nóng đỏ sậm bắt đầu khởi động, thoạt nhìn giống như có một đầu Hỏa Long bị vây ở trong đao, rất là kỳ dị.

Chỉ là xem bề ngoài, Tần Phàm cũng đã cảm giác được thanh trường đao này so với trường đao trước kia hắn sử dụng thì tốt hơn rất nhiều, trong lòng của hắn mừng thầm, vội vàng tiến tới một bước nắm trong tay.

- Ah…

Nhưng lập tức Tần Phàm liền phát ra một tiếng thét kinh hãi, phát hiện trên trường đao kia truyền đến nhiệt lực kinh người, khiến cho hắn không khỏi buông lỏng tay, trường đao lập tức rơi trên mặt đất.

- Hắc hắc.

Lúc này truyền đến tiếng cười trêu tức của Cổ Mặc:

- Nhiệt độ Hắc hỏa cao như thế, vừa mới luyện chế hoàn tất ngươi liền dám thò tay đi bắt, bản Võ Thánh cũng là rất bội phục dũng khí của ngươi.

- Lão gia hỏa chết tiệt, như thế nào không nói sớm.

Tần Phàm tức giận trừng mắt nhìn Cổ Mặc.

- Tự mình không thấy sao?

Cổ Mặc trợn trắng mắt nói.

- Ai biết ngươi đã làm lạnh hay chưa chứ.

Tần Phàm chỉ phải bất đắc dĩ nói, sau đó liền lần nữa đi qua nhặt trường đao lên, lúc này hắn dùng võ khí bao vây bàn tay, ngăn cách nhiệt khí từ chuôi đao truyền đến.

- Đây chính là vũ khí do Hỏa Vân thiết luyện thành, vừa rồi thời điểm mới luyện thành là không thể dính nước, ngươi muốn ta làm lạnh như thế nào? Tri thức luyện khí bình thường này cũng không hiểu.

Cổ Mặc tức giận nói.

- Chưa từng nghe qua thuật nghiệp có chuyên sao? Ta nói với ngươi chuyện luyện đan ngươi cũng không hiểu.

Tần Phàm nhếch miệng nói, sau đó hắn liền không hề để ý tới Cổ Mặc, chỉ là lần nữa nhìn kỹ lấy trường đao trong tay, quả nhiên chính như Cổ Mặc nói, thanh trường đao này dung nhập máu tươi của mình, liền ẩn ẩn sinh ra cảm giác huyết nhục tương liên cùng mình, tựa hồ vốn là nhất thể với mình.

- Uông…

Tần Phàm thử rót nguyên khí cùng Hỏa diễm Ma chủng vào trong trường đao, thanh trường đao này lập tức phát ra một tiếng "Ông" chấn động, sau đó toàn thân trở nên đỏ bừng, giống như là Hỏa Vân trên bầu trời bắt đầu khởi động.

- Quả nhiên phẩm chất tốt lên rất nhiều.

Mặt Tần Phàm lộ ra hỉ sắc, hắn cảm giác được cho dù trường đao này được mình quán chú nguyên khí cùng năng lượng hỏa diễm, đều sẽ không báo hỏng, hơn nữa hoàn toàn không có cảm giác bài xích như trước kia.

- Nói nhảm, tuy bản Võ Thánh còn không có khôi phục đến thời kỳ toàn thịnh, nhưng luyện chế một thanh Hỏa Vân đao như vậy, chỉ là đơn giản mà thôi.

Cổ Mặc tự tin nói, sau đó liền cười hắc hắc:

- Tốt rồi, nhiệm vụ của bản Võ Thánh đã hoàn thành, nên đến phiên tiểu tử ngươi lên sân khấu rồi. Hắc hắc, bản Võ Thánh cũng là thập phần chờ mong ngươi luyện chế Tiên Thiên đan khí.

- Đã có thanh Hỏa Vân đao này, vậy sau này thời điểm ta sử dụng Phá Nguyệt trục vân cũng không cần lo lắng vũ khí chịu không được mà vỡ tan rồi, còn có thể gia tăng ba thành uy lực.

Ngón tay của Tần Phàm ở trên thân đao nóng rực sõ mấy cái, trên mặt lộ ra thoả mãn chi sắc, vừa rồi hắn thử thanh Hỏa Vân đao mới luyện chế này một chút, phát hiện nó quả nhiên không phải một cấp bậc với hai cây trường đao mình sử dụng trước kia.

Hái hai thanh trường đao kia trong tiệm binh khí xem như phẩm chất không tệ, nhưng so sánh với thanh Hỏa Vân đao này, quả thực có thể nói là sắt vụn, dùng Cổ Mặc mà nói, không nên đem vũ khí ta luyện chế so sánh với những sắt thường kia, đây là vũ nhục.

Tiên Thiên là thoát phàm, thực lực Cổ Mặc đã khôi phục Linh Vũ sư, vũ khí hắn luyện chế ra hoàn toàn chính xác là không phải sắt thường rồi.

- Hỏa Vân đao này, tương đương với Linh Khí kia của ta sao?

Tần Phàm nhìn Cổ Mặc hỏi.

- Khục khục, Linh Hàn quyền sáo kia chính là vũ khí còn sót lại của thượng cổ đại năng, hiện tại ta luyện chế không được, nhưng nếu quả thật cùng với những sắt thường kia phân chia ra, Hỏa Vân đao này xem như bán Linh Khí a.

Cổ Mặc nhẹ ho hai tiếng nói, hơi có chút xấu hổ.

Tần Phàm biểu thị lý giải, cũng không đi nói móc Cổ Mặc, chỉ là thu Hỏa Vân đao vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó liền lấy linh dược cần luyện chế đan dược ra.

- Hắc hắc, tiểu tử, tiếp theo ngươi là muốn luyện chế linh đan gì?

Cổ Mặc nhìn Tần Phàm chuẩn bị, có chút chờ mong hỏi thăm.

- Hiện tại ta đã đột phá đến Tiên Thiên cảnh giới, những đan dược giống như Hồi Khí Hoàn, Sinh Cơ Thông Huyết Hoàn,… này, đại bộ phận đối với ta đều không có bao nhiêu tác dụng rồi, hiện tại ta muốn luyện chế linh đan mới.

Tần Phàm nghĩ nghĩ nói ra:

- Còn nữa, hiện tại khí lực của ta còn có thể đề thăng hai Tiểu cảnh giới, cho nên ta còn cần luyện chế một ít Chân Vũ đan thích hợp Tiên Thiên Võ sư sử dụng.

Bình luận

Truyện đang đọc