ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Hắn cũng không phải nói chuyện giật gân, có một lần Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, hoàn toàn chính xác xuất hiện qua tình huống săn thú cuối cùng thất bại.

- Khương Hạo, đây chính là quyết định của Anh Hùng Thành Khương gia các ngươi?

Mà sau khi Cửu cấp Võ Tôn cường giả kia vừa dứt lời, cường giả nửa bước Võ Thánh Quảng Đào ăn mặc da thú hổ báo, trên lưng vác lấy côn gỗ cực lớn, đồng dạng cũng như Khương Hạo đến từ Đại Khôn quốc, vào lúc đó cũng trầm giọng hỏi.

Bất quá hai vị cường giả nửa bước Võ Thánh khác là Vân Phi Hồng cùng Mai Bằng Phi kia ngược lại là không nói gì.

Vân Phi Hồng với tư cách người có tư cách đoạt giải quán quân nhất, vốn là nhân tuyển làm Dẫn Thú Anh Hùng nóng nhất, tuy không biết trong nội tâm hắn đang suy nghĩ cái gì, nhưng vào lúc này sắc mặt lại bình tĩnh, lộ ra tu dưỡng vô cùng tốt.

Mà Mai Bằng Phi kia vốn chính là thần sắc nghiêm túc, ăn nói có ý tứ, nghe vậy, chỉ là nhàn nhạt liếc nhìn bên Khương Hạo cùng Tần Phàm, sau đó liền lần nữa nhắm mắt lại, tiếp tục trầm mặc không tham gia.

- Chư vị an tâm một chút chớ vội, cái này tự nhiên là quyết định của Anh Hùng Thành Khương gia chúng ta, Khương Hạo ta ngay cả Võ Tôn chi cảnh cũng còn không có đạt tới, tự nhiên là không có quyền đưa ra quyết định kia.

Chứng kiến tình cảm quần chúng bốn phía mãnh liệt, vào lúc này Khương Hạo mỉm cười nói ra.

Hắn thân là một Linh Vũ Sư, ở trước mặt nhiều Võ Tôn cường giả như vậy có thể biểu hiện được bình tĩnh như thế, hoàn toàn chính xác làm cho rất nhiều người đối với hắn lau mắt mà nhìn.

Dù là Tần Phàm đối với Khương Hạo này biểu hiện cũng âm thầm tán thưởng.

- Ha ha, Khương Hạo huynh thật sự ý định để cho tại hạ tới đảm nhiệm Dẫn Thú Anh Hùng này sao? Khương Hạo huynh thật sự tín nhiệm tại hạ như vậy sao?

Kỳ thật Tần Phàm đối với đề nghị này của Khương Hạo cũng cảm giác có chút ngoài ý muốn, hắn vẫn cho là Khương gia là định để cho Vân Phi Hồng tới đảm nhiệm đấy.

Dù sao Vân Phi Hồng này ở ngoài sáng lộ ra nếu so với hắn thì mạnh hơn rất nhiều, lại với tư cách là đệ đệ của đại lục đệ nhất thiên tài Vân Phi Dương, sức nặng lộ ra rất là đầy đủ.

- Đúng vậy, trải qua Anh Hùng Thành Khương gia chúng ta nghĩ kĩ thảo luận, chúng ta cảm thấy Tần Phàm huynh thích hợp làm Dẫn Thú Anh Hùng lần này nhất, còn hi vọng Tần Phàm huynh không nên từ chối.

Vào lúc đó Khương Hạo lộ ra có chút trịnh trọng nói.

Nghe vậy, Tần Phàm cũng có chút nghiêm mặt, một bên tự hỏi, một bên ánh mắt đảo qua trong toàn trường, hắn trông thấy toàn trường, ánh mắt trên trăm tên Võ Tôn cường giả đều đồng loạt rơi ở trên người của mình.

Nhìn ra được, trừ đi một ít người bái kiến Tần Phàm cùng Trì Viễn giao thủ, những người khác, kể cả một ít người nghe qua đồn đãi, đối với Tần Phàm với tư cách Dẫn Thú Anh Hùng đều là thập phần không phục, dù sao tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật.

Những người này với tư cách Võ Tôn cường giả, ở bản địa phần lớn đều là có không ít danh khí, hiện tại tới tham gia Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội, một mặt là vì tôi luyện chính mình, nhưng nguyên nhân càng chủ yếu là muốn tới cầu một cơ hội danh dương đại lục!

Dẫn Thú Anh Hùng, điều này đại biểu lấy vinh quang rất lớn!

Truy cầu danh lợi là thiên tính của nhân loại, ở trên Vũ Thiên đại lục đối với vũ lực càng là sùng bái gần như bệnh trạng!

Hơn nữa từng Võ Tôn cường giả đều có được tự tin của mình, có thể nói, trừ đi một tí người thiên tính cẩn thận, rất nhiều Võ Tôn cường giả thậm chí muốn để mình làm Dẫn Thú Anh Hùng này.

Lời nói khó nghe, dù là trong quá trình dẫn thú chết rồi, nhưng chỉ cần có thể trước khi chết biểu hiện ra năng lực của mình, như vậy cũng sẽ lan truyền uy danh, xem như chết có ý nghĩa.

- Tần Phàm, ngươi thật sự là một thiên tài, nhưng ngươi quá trẻ tuổi, ngày sau còn có cơ hội rất lớn đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, nếu như không cẩn thận chết trong lần dẫn thú này, như vậy sẽ thập phần không đáng, ta khuyên ngươi vẫn là muốn lượng sức mà đi cho thỏa đáng.

Lúc này Quảng Đào lưng vác trường côn cực lớn kia liếc nhìn Tần Phàm, trong miệng có chút âm dương quái khí nói.

- Ha ha, Khương Hạo huynh, ngươi xem, cũng không phải tại hạ không muốn giúp ngươi, nhưng xem ra rất nhiều người đối với ta làm cái Dẫn Thú Anh Hùng này không phục ah.

Tần Phàm nghe vậy, chỉ là khẽ cười nói. Trên thực tế, hắn mặc dù có tự tin của mình, nhưng thật không có nghĩ qua sẽ đi ra làm chim đầu đàn như vậy, kia chỉ có kẻ ngu xuẩn, vì chút danh tiếng mà không tiếc mạng của mình.

Bất quá kỳ thật hắn đối với lúc này đảm nhiệm việc Dẫn Thú Anh Hùng cũng không thể nói là không có hứng thú, hứng thú của hắn cũng không phải vì làm Dẫn Thú Anh Hùng có thể bạo xuất danh tiếng mà không ngừng theo đuổi, mà là vì hắn biết rõ trong sào huyệt của Xích Viêm Lôi Viên kia, có thể sẽ có Xích Lôi Thảo.

Xích Lôi Thảo chính là một loại Linh Dược thập phần trân quý, chỉ sinh trưởng ở nơi phụ cận sào huyệt của Xích Viêm Lôi Viên, quý hiếm vô cùng, sẽ cực nhỏ lưu thông ở trên thị trường, bất quá nó lại có thể luyện chế ra Xích Lôi đan, có thể cho người tạm thời có được Xích Lôi chi lực!

Lôi nguyên khí cùng Phong Nguyên khí đồng dạng đều không ở bên trong Ngũ Hành, hơn nữa cực ít người có thể chất tu luyện Lôi chi lực, tu sĩ như Phong Bạch Vũ có thể tu luyện Phong hệ nguyên khí cũng đã rất ít rồi, mà người có thể tu luyện Lôi nguyên khí, so với tu luyện Phong Nguyên khí càng thiếu!

Cho dù có thể tu luyện Lôi nguyên khí, đều là yêu thú chiếm đa số!

Cái Lôi nguyên khí này so với Hỏa nguyên khí thì càng thêm Cuồng Bạo, so với Kim nguyên khí có được công kích càng mạnh hơn nữa, nếu có thể tạm thời ở bên trong vũ kỹ gia nhập Xích Lôi chi lực này, cái kia định có thể đem uy lực vũ kỹ đề cao trên diện rộng!

Cũng là bởi vì nguyên nhân Xích Lôi Thảo này, cho nên vào lúc này Tần Phàm đối với làm Dẫn Thú Anh Hùng mới có một ít động tâm.

- Tần Phàm huynh xin chờ một chút, để cho ta hướng chư vị giải thích thoáng một phát.

Nghe được Tần Phàm nói, lúc này Khương Hạo vội vàng nói, sau đó liền xoay người nhìn về phía cường giả nửa bước Võ Thánh Quảng Đào, biểu hiện tự nhiên nói:

- Không biết Quảng Đào Tôn Giả các hạ cho rằng, ngươi so sánh với hai vị Võ Tôn cường giả Phong Bạch Vũ và Trì Viễn này như thế nào?

- Ngươi có ý tứ gì? Mặc dù ta không có cùng tỷ thí qua cùng hai người bọn hắn, nhưng ta tự tin tuyệt đối sẽ không kém bọn hắn.

Quảng Đào nhướng mày nói ra.

- Cái kia chính là Quảng Đào Tôn Giả các hạ cũng không dám cam đoan nhất định có thể đánh bại hai người bọn họ a?

Khương Hạo tiếp tục nói:

- Không còn nói rất nhiều người ở đây cũng biết, hai người bọn họ đều đã từng giao thủ cùng Tần Phàm Tôn Giả... nhưng Liệp Thú Anh Hùng Đại Hội lần này, hai người bọn họ đã không thể tới tham gia săn thú chiến cuối cùng này rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc