ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Ngay cả ta thập thành khí thế đều không ảnh hưởng được ngươi, Tần Phàm hiền đệ, ngươi quả nhiên là không làm ta thất vọng!

Thấy vậy, Vân Phi Dương lại càng vui không tả xiết, trước đó hắn đã từng nhìn là trên người Tần Phàm có diều bất phàm, hiện giờ thử một lần, quả nhiên là không giống bình thường.

Khí thế mười thành của hắn ngay cả đệ đệ nửa bước Võ thánh Vân Phi Hồng cũng không chịu nổi, nhưng Tần Phàm cũng có thể ổn lập đương trường.

- Tiếp theo, chúng ta thả lỏng gân cốt một chút đi! Tần Phàm, ta nhìn ra được khí lực của ngươi tương đối cường hãn, ta cũng rất muốn nhìn một chút đến tột cùng là mạnh tới trình độ nào.

Tiếp theo Vân Phi Dương thu khí thế lại không để khí thế áp bách Tần Phàm Tần Phàm nữa.

Cảm giác được khí thế trầm trọng như núi biến mất, Tần Phàm không khỏi am thầm thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Khí thế áp bách của Võ thánh đích xác là không phải bình thường, đặc biệt Vân Phi Dương toàn lực thi triển, uy lực kia chỉ cần nhìn mặt đất dưới chân hắn là đủ. Nếu không phải hư ảnh cuối cùng tam đại Ma Tôn xuất hiện, hắn quả thực cơ hồ sắp bị đè bẹp lên mặt đất.

Môt khi bị cỗ khí thế đè sập, như vậy hắn sẽ không còn dũng khí động tay chân, miễn cưỡng động thủ cũng không phát huy ra một nửa thực lực.

Mà hắn tuy rằng có thể bằng vào hư ảnh tam đại Ma Tôn miễn cưỡng duy trì cỗ khí thế áp bách, nhưng khẳng định cũng cảm thấy có chút chịu khổ sở, thậm chí hô hấp cũng khó khăn.

Hiện tại khí thế áp bách triệt hồi, hắn mới cảm giác được toàn thân buông lỏng xuống.

- Thả lỏng gân cốt một chút? Hảo, lúc này để ta ra tay trước.

Tần Phàm nghe thấy Vân Phi Dương kế tiếp muốn thử khí lực của mình liền lên tiếng. Tiếp theo hắn bước ra một bước bắn về phía trước.

Hiện tại tâm tình của Tần Phàm rất thoải mái.

Hắn đã biết Vân Phi Dương không có sát ý, như vậy hắn có thể buông lỏng mà so chiêu cùng cường giả Võ Thánh.

Đây chính là cơ hội khó có được, bởi vì một khi tiến nhập trong Cửu Long cốc, vì tranh đoạt bảo vật, có lẽ hắn sẽ phát sinh mâu thuẫn cùng cường giả Võ Thánh, đến lúc đó những cường giả Võ Thánh chưa hẳn đều hạ thủ lưu tình như Vân Phi Dương.

Chân đạp đại địa, ảnh tùy thân đi, Tần Phàm dùng một loại tốc độ cực nhanh xẹt qua khoảng cách giữa mình và Vân Phi Dương, đảo mắt đã tới trước mặt đối phương.

- Trong cấp độ Võ Tôn, tốc độ này của Tần Phàm không coi là đạt trình độ cao nhất, nhưng ngược lại cũng không tệ.

Thấy vậy, một ít siêu cấp cường giả Võ Thánh âm thầm gật đầu, mà một ít cường giả Võ Tôn thì là cảm thấy không bằng ....

Trên thực tế, tốc độ của Tần Phàm kỳ thật còn có thể nhanh hơn một chút nữa, thí dụ như lúc cùng Vân Phi Hồng cướp đoạt bát cấp Yêu Tinh Hạch,, hắn đã từng là lĩnh ngộ năng lực thuấn di một khoảng cách lực, bất quá bây giờ Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhiều, hắn tự nhiên không sẽ thể hiện mọi sát chiêu ẩn giấu của mình.

- Tới hay lắm, Tần Phàm ngươi thử đấu khí lực với ta một quyền xem sao?

Thấy nắm đấm của Tần Phàm sắp đến trước mắt, dưới chân Vân Phi Dương Vân Phi Dương thi triển vân bộ phong hành không chút hoang mang nói.

- Một quyền tới!

Hai mắt Tần Phàm ngưng tụ, cơ bắp toàn thân vào lúc này phảng phất đều là chấn động, khí lực phập phồng, lực lượng toàn thân giống như sống lớn tuôn về phía tay phải của hắn.

- Không tệ!

Vân Phi Dương tiếp tục lên tiếng khen ngợi, sau đó liền thấy hắn cũng nhẹ nhàng lui về phía sau một bước, chân đạp một cái, thân hình bắn về phía trước.

Hai đạo thân ảnh bắn lại gần nhau, trong đêm tối như hai điểm sao băng va vào nhau khiến cho hư không bạo phá những chuỗi thanh âm rền rĩ.

- Bành!

Hai người đồng loạt bước ra một bước cuối cùng, lập tức đại địa bị hai người đạp xuống xuất hiện một cái hố sâu thật, ánh mắt của mọi người có thể nhìn thấy một khe hở như dây leo đang lan ra. Dựa vào lực lượng thân thể có thể một cước đạp đất nát thành bột, đá vỡ vụn.

Tần Phàm xuất quyền.

Man ngưu xuất chiến, một cỗ khí tức cuồng bạo quấn lấy không khí, Tần Phàm trực tiếp bằng vào lực lượng thân thể phát ra những tiếng xé gió chói tai, lực lượng cực hạn khiến cho không khí không chịu nổi trọng áp.

Nắm đấm của Vân Phi Dương cũng bóp lại, hắn đánh mạnh một quyền về phía trước.

Quyền thế như phong long thăng thiên, phảng phất như muốn quyền hám tinh đấu. Một quyền này của Vân Phi Dương trực tiếp làm cho không khí trở nên ngưng kết, sau đó rung động như gợn sóng tràn ra khiến mặt kính tan vỡ.

Hai người đều không có sử dụng kình khí, nhưng vào lúc này có hai cỗ khí tức mạnh mẽ lan tràn ra bốn phía khiến cho trên đất trống cát bay đá chạy.

Lúc này khoảng cách giữa hai người là một thước, bốn mắt đối nhau trong không khí.

Đồng dạng chân đạp Hoàng Tuyền, quyền hám thiên đấu!

Hắc Long ra biển, Man Ngưu xuất chuồng!

Từng cơn quyền phong giống như là gió lốc trong sa mạc đập vào mặt, mặt đất run rẩy nhè nhẹ tựa như không chịu nổi lực lượng của hai người muốn sụp xuống xuống dưới.

Bằng vào thân thể lực lượng đã đạt tới trình độ này!

Mọi người xa xa đang xem cuộc chiến, vô luận là cường giả Võ Tôn hay là siêu cấp Võ Thánh đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Đặc biệt là đối với Tần Phàm, mọi người phát ra cảm giác khó tin nổi. Chỉ là lục cấp Võ Tôn mà thôi! Lực lượng thân thể đã cường hãn đến trình độ này.

Trông thấy nắm đấm của hai người là chân chính giao kích cùng một chỗ, từng ánh mắt trong sân đều không hề chớp mắt quan sát.


Tất cả mọi người biết chắc là Vân Phi Dương sẽ mạnh hơn một bậc, nhưng những người này muốn biết Tần Phàm đến tột cùng có thể đạt tới trình độ nào. Có thể chịu đựng được một quyền này của Vân Phi Dương, sau đó có thể còn lực lượng đánh một trận hay không?

XÍU...UU!

Quyền phong của Tần Phàm cùng Vân Phi Dương phát ra tiếng ma sát bén nhọn vô cùng trong không khí, cơ hồ là bằng lực lượng thân thể tóe ra hoa lửa.

Oanh!!!

Trong nháy mắt sau đó, nắm đấm của hai người mang theo xu thế bài sơn đảo hải như trâu như rồng, động cửu thiên, chấn cửu u, như thiên thạch cực lớn từ thiên ngoại đụng vào nhau.

Dùng lực lượng bản thân đã trực tiếp rung chuyển Thiên Địa!

Không khí bị hai cổ quyền phong dẫn dắt ngưng tụ, sau đó lại bị áp súc đến mức tận cùng, sau đó đột nhiên bạo phá chấn không khí chung quanh phát ra những thanh âm lôi đình.

Phanh!!!

Sau một lát, dưới ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hai đạo thân ảnh trong sân đồng thời bay ngược về phía sau.

Điều bất đồng là Tần Phàm bay ngược vài chục trượng mới ngã xuống mặt đấy mà Vân Phi Dương chỉ lui lại vài bước đã đứng vững.

Tuy nhiên điều này đã khiến cho mọi người kinh ngạc.

Một gã Võ Tôn cùng một gã Võ Thánh đối quyền, mọi người vốn cho rằng sẽ nghiên hẳn về một bên, nhưng Tần Phàm lại có thể đạt tới trình độ này, hắn bức lui được Vân Phi Dương. Quả thực là làm cho người ta không thể tin được!

Đặc biệt là một ít cường giả Võ Thánh, biết rõ khí lực của Võ Thánh lợi hại như thế nào thì trên mặt đều xuất hiện vẻ động dung.

Bình luận

Truyện đang đọc