ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Tần Phàm muốn xông qua Đại Phong Thành trước tiên phải đi qua cửa ải này!

Mọi người thậm chí nghe được thanh âm tiếng gió rít vì tốc độ quá nhanh, trong trận gió lớn thổi tung mà vẫn có thể nghe được tiếng gió rít, thật giống như có đầu mãnh thú bỗng nhiên từ trong thâm sơn phóng vọt ra.

Thân hình chưa đến nhưng khí thế đã không khỏi làm người chấn động, cả người rét lạnh.

Thấy vậy trong lòng Tần Phàm cũng trở nên ngưng trọng, hắn cũng không ngờ thành chủ Đại Phong Thành có được thực lực mạnh như vậy.

Đại Phong Thành, nói dễ nghe là quan ải giữa Kiền Khôn Đới cùng Đại Khôn quốc, trên thực tế chính là vật hi sinh. Không chỉ nói tòa thành này xây dựng trong hoàn cảnh vô cùng tồi tệ, quanh năm gió to càn quét, dân cư cực ít, hơn nữa nằm ngay cửa ải này cũng nói rõ nếu phát sinh xung đột với Đại Khôn quốc thì thừa nhận đả kích đầu tiên chính là nó! Hơn nữa đối diện Hỗn Loạn Hoang Nguyên, yêu thú thường xuyên ẩn hiện, nếu làm thành chủ Đại Phong Thành nhất định sẽ gặp phiền toái không ngừng!

Cho nên Tần Phàm vốn nghĩ tại Đại Phong Thành cũng sẽ không có được bao nhiêu cường giả nguyện ý tới tranh đoạt địa phương này, vừa rồi nhìn thấy bát cấp võ tôn còn tưởng rằng là người mạnh nhất, nhưng không nghĩ ra thành chủ Đại Phong Thành còn cường đại hơn rất nhiều.

Tuyệt đối đã siêu việt bát cấp võ tôn, vô cùng có khả năng đã đạt tới cửu cấp võ tôn.

Cảm giác được võ đạo khí tràng cường đại, Tần Phàm đã có thể khẳng định tu vi thực lực của đối phương.

Nhưng vào lúc này biểu hiện của hắn bình tĩnh hơn mọi người tưởng tượng rất nhiều, hắn vẫn đứng vững vàng nơi cửa thành, nhìn thân ảnh đang xông tới, thần sắc thản nhiên bình thường.

Tuy rằng hắn cũng cảm nhận được cỗ khí thế kia không tầm thường, nhưng chỉ cần không đạt tới mức đăng phong tạo cực như Mộc Thiên Hùng, đã nửa bước võ thánh, Tần Phàm vẫn đủ tin tưởng mình có thể đối chiến với hắn.

Lúc ở Hắc Hỏa Thành hắn đã có thể dựa vào Bá Đạo Địa Đao chém giết bát cấp võ tôn, tuy rằng chẳng qua đó chỉ là bát cấp võ tôn mới đột phá không lâu, nhưng trên đoạn đường từ Hắc Hỏa Thành đi tới Đại Phong Thành, theo sự lĩnh ngộ trong lúc phá rồi lại lập, mỗi ngày hắn đều có tiến bộ, thực lực đều gia tăng mỗi ngày.

Cho tới khi hắn luyện hóa xong ma chủng lần thứ hai trong Lôi Thần Miếu, khí lực cùng thực lực của hắn lại lần nữa đột phá, cũng vô tình phá tan cảnh giới tứ cấp võ tôn, chỉ còn một bước đã lên tới ngũ cấp võ tôn.

Vừa rồi tử bào võ tôn phỏng chừng đã đạt tới bát cấp võ tôn, thực lực còn mạnh hơn Phong Thiên Hùng rất nhiều, nhưng Tần Phàm vẫn có thể đánh lui, có thể nói đã hoàn toàn khẳng định lòng tin tưởng của chính hắn.

- Oanh!

Sau một thoáng một đạo thân ảnh uy vũ như chiến thần phủ xuống bắn vọt ra khỏi thành, vững vàng hạ xuống trên tường thành có chút rách nát, từ trên cao nhìn xuống thanh y thiếu niên.

- Thành chủ, người kia chính là Tần Phàm.

Tử bào võ tôn tới gần thưa bẩm.

- Ngươi chính là Tần Phàm?

Nghe vậy thành chủ Đại Phong Thành Đồ Chính Long liền nhìn thẳng xuống dưới, ánh mắt sắc bén xuyên thấu hư không, khí thế ngập trời chẳng khác gì núi lửa nổ bạo, nương theo tiếng gió rít mãnh liệt đột nhiên dừng trên người Tần Phàm!

Vừa mới xuất hiện cũng không nhiều lời, không đợi Tần Phàm trả lời đã lập tức tiến hành khí thế áp bách cùng thăm dò thực lực Tần Phàm.

Bá đạo như vậy, mạnh mẽ như thế!

Tần Phàm ở trong mắt hắn thật chẳng khác gì một con kiến!

Đồ Chính Long biểu hiện hành vi của một thượng vị giả ngạo nghễ, hoàn toàn mang theo tư thái của một vương giả.

Khí tràng võ đạo cường đại, khí thế cao cao tại thượng vì có đủ tự tin võ đạo cường đại, người có được lòng tự tin này, khí phách vô cùng, vô luận đối mặt đối thủ nào cũng dốc hết sức phá vỡ.

Người như thế biểu hiện ra ngoài chính là luôn chiến thắng, vĩnh không chấp nhận thất bại! Nguồn tại http://Truyện FULL

Nhưng lúc này Tần Phàm vẫn ngang nhiên đứng thẳng, đối mặt với khí thế cường đại, không chỉ không thối lui một bước, ngược lại còn tiến về phía trước một bước!

- Ta chính là Tần Phàm!

Thanh âm trung khí mười phần, giống như đem khí thế của Đồ Chính Long hoàn toàn đả bại, chẳng khác gì thanh âm tiếng chuông vang rền trong nháy mắt vang dội trong tai mọi người.

Hành động này đã chứng minh thực lực của hắn, khí thế của Đồ Chính Long không hề ép được hắn.

- Tiểu nhi vô tri, ỷ có vài phần danh khí đã dám xông vào Đại Phong Thành của ta, thật cả gan!

Đồ Chính Long nhìn thấy thanh y thiếu niên dưới khí thế áp bách của mình vẫn còn có thể tiến về phía trước một bước, trong lòng đã khẳng định thực lực của người này, nhưng tính cách hắn trời sinh bá đạo vô song, cường ngạnh vô cùng, ngay lập tức lại tiếp tục phát ra khí thế áp bách lần nữa.

Lúc này khí thế cửu cấp võ tôn toàn lực bức tới, không ngờ đem cả không trung như quấy lên, một đạo long quyển cực lớn trực tiếp hướng Tần Phàm đổ xuống.

Khí thế biến hóa!

Tu vi võ đạo cực kỳ cường đại, võ tôn bình thường sẽ không cách nào làm được.

- Là thứ gì vậy, chỉ bằng vào chút thực lực liền dám ngăn cản đường đi của ta, thật đáng buồn cười!

Tần Phàm cười to một tiếng, bay lên không, khí thế của hắn nhất thời ngưng tụ, bắt đầu huyễn tưởng ra hình ảnh của ma tôn thủy kỳ lân, trấn áp khí tràng toàn trường!

Hư ảnh Thủy Kỳ Lân hiện giữa không trung, như một tồn tại cao cao tại thượng, liếc nhìn xuống thế gian, cảnh tượng này làm tâm linh mọi người nổi lên cảm giác rung động chấn đãng.

Kỳ lân vừa ra, chư thần lui nhường!

Long quyển phong cơ hồ trong nháy mắt liền biến mất vô tung, khí thế công kích Tần Phàm cũng biến mất vô tung.

Khí thế toàn lực cửu cấp võ tôn của Đồ Chính Long dù bộc phát vẫn không thể tạo thành nửa phần ảnh hưởng với Tần Phàm!

Giao đấu khí thế tuyệt đối không thể thua, nếu không rất dễ dàng bị đối phương đặt xuống hạ phong, bởi vì cảnh giới của Tần Phàm thấp hơn đối phương, một khi rơi xuống hạ phong cho dù thực lực có mạnh mẽ cũng khó thể hoàn toàn bộc phát, muốn xoay người khó khăn cực kỳ!

Cho nên hắn không tiếc triệu ra hư ảnh Thủy Kỳ Lân tăng cường khí thế của mình.

Chứng kiến hư ảnh kỳ lân, mỗi người có mặt đều sinh ra cảm giác nhỏ bé, trong lòng chấn động, có người thực lực thấp kém cơ hồ muốn té ngã trên đất.

- Tốt, tiểu tử vô tri, xem như ngươi có vài phần bổn sự bừa bãi! Nhưng hôm nay tuy ngươi là kỳ tích chi tử, Đồ Chính Long này cũng làm người tiêu diệt kỳ tích chi tử một lần!

Đồ Chính Long ngạo nghễ đứng trên tường thành, tuy rằng trên khí thế không ép được Tần Phàm, nhưng vẫn mạnh mẽ vô cùng, không hề có chút dao động.

Nhưng lúc này trong lòng Đồ Chính Long đã dao động, đã thực sự đem đối phương xem như đối thủ cùng cấp bậc, nhưng tinh thần võ đạo của hắn cực kỳ kiên định, tuyệt đối sẽ không dễ dàng sinh ý thối lui, mặc dù trên khí thế không áp bức được thiếu niên kia nhưng ý chí chiến đấu vẫn cao ngang, trong lòng vẫn mang theo tin tưởng tất thắng.

Nhìn thấy biểu hiện của Đồ Chính Long, Tần Phàm không khỏi càng thêm ngưng trọng, tuy rằng hắn có thể khẳng định thực lực của Đồ Chính Long không sánh bằng Mộc Thiên Hùng, nhưng loại đối thủ này tuyệt đối sẽ không dễ dàng đối phó.

Bình luận

Truyện đang đọc