ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Người này xem bất quá là chừng ba mươi tuổi, sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt hung ác, trên mặt có một vết sẹo hẹp dài, xem qua làm cho người ta sợ hãi. Hình tượng như vậy, liếc mắt nhìn liền sẽ không quên. Không phải người khác, đúng là Xích Huyết Lang Tâm Hồ Sở lúc trước Tần Phàm vừa mới đoạt được Bạch Hổ châu, sau đó không lâu liền truy tung tới!

Nhớ lúc ấy Tần Phàm còn không có đột phá đến Bán Thần chi cảnh, bị Hồ Sở này lợi dụng sủng thú Huyết Lang của hắn truy tung tới, dùng thực lực của hắn căn bản không cách nào đối kháng. Nếu không phải Tiểu Chiến bộc phát ra thực lực làm cho người bất ngờ, xuất kỳ bất ý đánh thương nặng đầu cự lang Quỷ Giao kia, chỉ sợ hắn cũng không có cơ hội sống đến bây giờ.

Mà hôm nay nghe tới, tựa hồ đầu Quỷ Giao cự lang kia là vì trọng thương mà bỏ mình.

- Tốt, Tần Phàm, không thể tưởng được không quá một năm thời gian, ngươi đã có được thực lực như vậy rồi! Ta biết rõ thực lực của ngươi không kém, bất quá, hôm nay cho dù ta liều mạng cũng phải báo thù cho Quỷ Giao!

Trên mặt Hồ Sở kia lộ ra vô cùng âm hàn, sát khí khôn cùng vào lúc này tựa hồ là mãnh liệt ở trên mặt hắn phát ra.

Ngay cả không khí cũng trở nên có chút kinh hãi.

- Thật là xảo, ta vẫn muốn báo đuổi giết chi thù ngày đó, hơn nữa loại người thí sư như ngươi, ta là khinh thường nhất, hôm nay liền triệt để giải quyết ngươi a.

Lúc này thần sắc Tần Phàm cũng trở nên cực lạnh, nắm đấm nắm chặt, đồng dạng là sát khí lẫm lẫm.

Kỳ thật sở dĩ ấn tượng của hắn đối với Hồ Sở khắc sâu như vậy, là còn có một nguyên nhân khác. Cái kia chính là người này tâm ngoan thủ lạt, ngoại trừ đầu Huyết Lang bên người kia thì có thể nói lục thân không nhận, thậm chí ngay cả sư phụ một tay dạy bảo mình ba mươi năm cũng có thể nhẫn tâm giết chết.

Hắn vốn tôn trọng tôn sư, cho nên đối với người như vậy thập phần chán ghét, hận không thể giết chết.

Kỳ thật thời điểm ở quảng trường, hắn đã cảm thấy khí tức người này, chỉ là không có nghĩ tới sẽ nhanh ở chỗ này đụng phải mà thôi.

- Ha ha, ta thí sư? Lão gia hỏa kia vốn không coi ta là đồ đệ, hắn thu dưỡng ta bất quá là muốn lợi dụng ta, cuối cùng còn muốn biến ta thành Khôi Lỗi, nếu không phải có Quỷ Giao liều mình báo tin, ta sớm đã chết ở trên tay hắn rồi! Bất quá những chuyện này, ta cũng không cần phải giải thích thêm với ngươi. Dù sao hôm nay, không phải ngươi chết chính là ta vong!

Trên mặt Hồ Sở kia nổi lên một loại thống khổ dữ tợn, nghe được ra hắn cùng với Quỷ Giao cự lang kia cảm tình đích thật là thập phần thâm hậu.

- Ồ?

Nghe vậy, Tần Phàm không khỏi nhướng mày, không thể tưởng được người này sẽ có câu chuyện như vậy, trước kia hắn xem như đã hiểu lầm. Cũng trách không được người này sẽ lệ khí lớn như vậy, nguyên lai là bởi vì có chuyện cũ đau buồn.

Nhưng mà hắn còn chưa kịp đa tưởng, ở đằng kia Hồ Sở đã mạnh mẽ đạp mạnh, sau đó tốc độ cả người vô cùng nhanh, như là hóa thành một đầu Hắc Lang vô hung ác lao đến.

Lần trước thời điểm cùng Tần Phàm chiến một trận là tứ kiếp Bán Thần, mà hôm nay, Hồ Sở này dĩ nhiên đã đột phá đến Ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh, vô luận là tốc độ hay là thanh thế so với lúc trước đều là mạnh hơn không ít.

Một đoạn khoảng cách, đảo mắt liền xẹt qua, hơn nữa rất nhanh liền đi tới trước mặt Tần Phàm.

Xuy xuy…

Thực lực của Hồ Sở tăng lên không ít, bất quá thực lực của Tần Phàm bây giờ so với lần trước giao chiến không phải là một cấp, thậm chí hắn tăng lên so với người phía trước còn muốn lớn hơn rất nhiều. Cái quyền phong này công tới, hắn dưới chân đạp mạnh, rất nhanh liền tránh lui một khoảng cách.

Chỉ là kình khí sắc bén cùng Nguyên Giới phòng ngự hộ thân của hắn ma sát mà qua, vẫn để cho Tần Phàm cảm thấy một loại hàn khí bức người.

Tránh đi một kích, Tần Phàm lập tức oanh ra một quyền.

Ô…

Lực lượng của hắn cũng là tương đối cường hãn, trực tiếp phá vỡ không khí, tạo thành mảng lớn không gian như là lõm đi, kình lực của hắn thu liễm tập trung, nhưng lại vô cùng cường hoành.

Nhưng mà, làm cho Tần Phàm ngoài ý muốn chính là, Hồ Sở này dĩ nhiên là không chỉ có không tránh, ngược lại là một bước tiến lên trước, Nguyên Giới chi lực cường hoành từ trong cơ thể hắn gào thét mà ra, cuối cùng quanh thân có từng đạo duệ kình sắc bén bá đạo ngưng kết đến trên nắm tay, đột nhiên hướng về nắm đấm của Tần Phàm nghênh tiếp!

Hắn là trực tiếp cùng Tần Phàm dốc sức liều mạng!

- Tần Phàm, hôm nay ngươi vô luận như thế nào cũng phải nợ máu trả bằng máu!

Hồ Sở điên cuồng thúc dục lấy Nguyên Giới chi lực quanh thân của mình, giống như là núi lửa bộc phát phóng tới Tần Phàm, trong miệng thô bạo giận dữ hét.

- Hừ, nợ máu trả bằng máu? Ngày đó chính là ngươi lòng mang ý xấu, muốn đoạt Bạch Hổ châu của ta trước, mới đưa đến Quỷ Giao cự lang của ngươi bị giết, ngươi có tư cách gì nói với ta nợ máu trả bằng máu?

Lúc này Tần Phàm lại hừ lạnh một tiếng nói ra:

- Bất quá ngươi muốn liều, ta liền liều với ngươi!

Không sai, Tần Phàm đối với tao ngộ của Hồ Sở này trong lòng là hơi có chút đồng tình, dù sao bởi vì lúc trước hắn trách lầm người này thí sư, trong nội tâm hơi có chút áy náy. Nhưng hắn cũng không phải Thánh Nhân, cái này cũng không đại biểu đối phương muốn giết hắn, hắn sẽ bỏ qua đối phương.

Trên thế giới này vốn là như vậy, mạnh được yếu thua, ngươi không giết người, người sẽ giết ngươi!

Loại tình huống này, hắn cũng không cần do dự, lập tức cũng thúc dục Nguyên Giới chi lực trong cơ thể, không né tránh, trực tiếp tới cứng đối cứng.

Nói đến dốc sức liều mạng, hắn lại là người trong nghề, cho tới bây giờ cũng không sợ qua ai. Huống chi Hồ Sở này nhất định là liều không qua hắn đấy.

Oanh!

Chỉ chốc lát, hai nắm đấm mang theo Nguyên Giới chi lực mãnh liệt ở trong không khí gặp nhau cùng một chỗ, tùy theo liền bộc phát ra một cổ chấn động cường đại, toàn bộ mặt đất vô cùng cứng rắn ở thời khắc này đều nhao nhao bắt đầu rạn nứt, khe hở ở trên mặt đất như là dây leo tản ra, mảng lớn rừng rậm cây cối ở phía sau thì toàn bộ lập tức hóa thành nát bấy.

Loại trình độ so đấu này, mặc dù chỉ là kình khí ngưng tụ đụng nhau, cũng không phải thời điểm thi triển vũ kỹ đại khai đại hợp kia, nhưng uy lực cùng ảnh hưởng của nó khẳng định cũng là thập phần khủng bố.

PHỐC!

Mà sau khi giao đụng, rất nhanh liền có một đạo nhân ảnh bay ngược mà đi, trọn vẹn tầm hơn mười trượng mới đứng vững thân thể. Trên người hắn khắp nơi là máu và vết thương, cả người như là một huyết nhân.

Không có gì bất ngờ, trọng thương bay ngược mà đi tự nhiên là Hồ Sở.

Trên thực tế, Tần Phàm sử dụng Đoạt Thần Linh Sáo vẫn chưa một quyền giết chết hắn, cái kia đã để cho Tần Phàm thập phần ngoài ý muốn rồi, hắn đoán chừng thực lực của Hồ Sở này so với Đại Hán áo đỏ vừa rồi bị hắn giết chết kia còn phải mạnh hơn một ít.

Bình luận

Truyện đang đọc