ĐAN VŨ CÀN KHÔN

Tần Phàm nhìn xem đầu Sa Mạc Thiên Lang kia liều lĩnh đánh tới lần nữa, trong nội tâm của hắn không khỏi có chút nghiêm nghị:

- Lực phòng ngự mạnh mẽ như vậy, coi như là Phong Vô Cực đạt tới Lục cấp Võ Thánh cũng không có khả năng giết chết được a.

Trên thực tế, hắn nhìn ra được uy lực một chiêu Thanh Long Thám Trảo này của mình, so với lúc trước hắn ở tầng thứ tư giết chết Bát cấp trung giai yêu thú, uy lực đã tăng lên không ít, nhưng thực lực của Bát cấp hậu kỳ yêu thú này lại đồng dạng là so với Bát cấp trung giai yêu thú mạnh hơn rất nhiều, muốn giết chết nó đoán chừng sẽ phí chút sức lực.

- Tuy uy lực của Thanh Long Thám Trảo kia cũng có chỗ tăng lên, nhưng dù sao chỉ có vận dụng một loại nguyên khí, xem ra lực công kích thủy chung vẫn là không bằng Chu Thiên Tinh La quyền cùng Vạn Ngưu Xông có bốn nguyên khí hợp nhất a.

Chứng kiến uy lực một quyền này, trong nội tâm Tần Phàm lại thầm suy nghĩ nói.

Hiện tại hắn thường dùng đều là vũ kỹ quyền hệ, chủ yếu là Thanh Long Thám Trảo, Chu Thiên Tinh La quyền cùng Vạn Ngưu Xông ba loại này, trong đó lại dùng uy lực của Thanh Long Thám Trảo là thấp nhất, về phần Chu Thiên Tinh La quyền cùng Vạn Ngưu Xông bốn nguyên khí hợp nhất, loại nào uy lực mạnh hơn thì còn phải thử một lần mới biết được.

Mà vào lúc này gặp được đầu Sa Mạc Thiên Lang kia đã sắp nhào tới trước mặt, Tần Phàm liền trực tiếp oanh ra một quyền, uy thế kia cực kỳ bá đạo.

- Rống…

Quyền ra, tức thì trong hư không có một đầu Man Ngưu bốn màu gào thét mà ra, đạp trên cát vàng bén nhọn sắc bén dưới chân, mang theo khí thế không gì có thể ngăn cản, sau đó trực tiếp cùng đầu Sa Mạc Thiên Lang cực lớn kia đụng vào nhau.

Oanh!

Tiếng vang bộc phát kinh thiên vang lên, cát vàng hai bên trực tiếp bị cuốn đi cao hơn mười trượng, khí kình không ngừng bộc phát, làm cho đầu Sa Mạc Thiên Lang kia vốn đã bị tổn thương không nhẹ, lúc này đây trực tiếp bay về phía sau hơn mấy chục trượng, sau đó nằm ở trên cát vàng co giật vài cái, thất khiếu trào máu, cuối cùng không còn chút động tĩnh.

- Ô, rống…

Mà đầu Sa Mạc Thiên Lang còn lại kia, lúc này thì giống như bị Tần Phàm dọa sợ rồi, một bên cảnh giác nhìn xem Tần Phàm, vừa muốn lui về phía sau chạy đi. Bất quá hiện tại Tần Phàm cố tình muốn tôi luyện vũ kỹ của mình thoáng một phát, nơi nào sẽ dễ dàng cho nó chạy đi như vậy.

- Lúc trước Chu Thiên Tinh La quyền này chỉ là một trăm lẻ tám khỏa Tinh Thần Chi Lực, đã có thể đánh lui Lục cấp Võ Thánh Phong Vô Cực, hiện tại ta đã có thể cảm ứng được 150 khỏa Tinh Thần Chi Lực, có lẽ uy lực của nó cùng Vạn Ngưu Xông không sai biệt lắm a.

Hai mắt của Tần Phàm vào lúc này bỗng nhiên ngưng tụ, nhìn về phía con Sa Mạc Thiên Lang còn lại đang muốn muốn chạy trốn kia, sau đó đột nhiên đánh ra một quyền.

Lúc này đây hắn sử dụng chính là Chu Thiên Tinh La quyền.

Ở bên trong não vực của Tần Phàm, dưới mặt trời bản tinh dẫn dắt, Chu Thiên Tinh La xoay tròn lấy, tinh lực liên tục không ngừng xuyên thấu qua hư không, trực tiếp xuyên việt khoảng cách Cửu Thiên, ngưng tụ đến phía trên một quyền này của hắn.

Một quyền đánh ra, lập tức phảng phất như có ngôi sao sáng chói trên Chư Thiên rớt xuống.

Ở chỗ quả đấm của hắn tán phát ra Tinh Quang chói mắt, thậm chí là muốn che đậy toàn bộ sa quang màu vàng trên sa mạc phát ra, sau đó ở trong con mắt của đầu Sa Mạc Thiên Lang kia không ngừng phóng đại, lại hung hăng oanh ở trên người con Sa Mạc Thiên Lang không có chút lực phản kháng kia.

Oanh!

Đầu Sa Mạc Thiên Lang này bị đánh trúng, bị ngôi sao như là bạo tạc nổ tung phát ra hào quang kia kích bắn lấy, lập tức như là diều bị đứt dây, lần nữa cao cao bay lên, lúc này đây là trọn vẹn bị đánh bay trên trăm trượng, sau đó mới ngã xuống đất, ở trên sa mạc ném ra một cái hố cát cự đại, sâu không thấy đáy, tràng cảnh cực kỳ kinh người.

- Ô…

Ở trong hố cát thật sâu kia, chỉ kịp truyền đến nửa tiếng kêu bi thống, nức nở nghẹn ngào cuối cùng của Sa Mạc Thiên Lang kia, rất nhanh liền hoàn toàn mất hết tiếng động.

Đầu Sa Mạc Thiên Lang này đã chết, chết đến không thể chết lại.

- Hiện tại uy lực của Chu Thiên Tinh La quyền này vậy mà trở nên mạnh mẽ nhiều như vậy! Thậm chí so với uy lực của Vạn Ngưu Xông bốn nguyên hợp nhất còn muốn mạnh hơn!

Thấy một màn như vậy, trên mặt Tần Phàm không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trước kia một đầu Sa Mạc Thiên Lang vốn là đã bị thương, nhưng sau khi ăn một kích của Vạn ngưu xông bốn nguyên hợp nhất còn có thể giật giật vài cái, có thể thấy được phòng ngự của nó cực kỳ cường hãn, mà bây giờ con Sa Mạc Thiên Lang kia còn không có thụ qua tổn thương, lại cơ hồ là bị Chu Thiên Tinh La quyền miểu sát rồi!

Uy lực của Chu Thiên Tinh La quyền tăng cường lên rất nhiều!

Hơn nữa ở lúc này đây bên trong thí luyện vũ kỹ, Tần Phàm còn phát hiện mình khống chế đối với tinh lực tựa hồ là càng thêm thuận buồm xuôi gió rồi, giống như là toàn bộ ngôi sao trên bầu trời đều vì hắn mà làm việc, cơ hồ đã hoàn toàn không có cảm giác cản trở như trước kia.

Này mới khiến cho hắn cảm ngộ đến Tinh Thần Biến càng ngày càng nhiều, uy lực của Chu Thiên Tinh La quyền cũng sẽ càng ngày càng mạnh, thậm chí đã vượt qua từ trước đến nay mạnh nhất là Vạn Ngưu Xong bốn nguyên hợp nhất rồi.

- Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ Chân Vũ Thần hoàn toàn cởi ra phong tỏa ngoại giới đối với Vũ Thiên đại lục? Coi như là vì để cho ta rất nhanh phát triển cũng không nên như thế a. Chẳng lẽ hắn hoàn toàn không lo lắng ta phản kháng sao?

Cảm thấy một màn quỷ dị này, Tần Phàm ở thời điểm này không khỏi ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, trong nội tâm các loại ý niệm phức tạp không ngừng xẹt qua trong đầu.

Hắn từ trong một ít tư liệu điều tra mơ hồ biết rõ, lực lượng phong tỏa ngoại giới, đó là một cách trọng yếu để cho một vị Thần duy trì thống trị cùng Tín Ngưỡng tuyệt đối của mình đối với một thế giới.

Bởi vì vô luận là người ở bên trong Vũ Thiên đại lục trở nên mạnh mẽ như thế nào, cuối cùng sử dụng vẫn là lực lượng của Vũ Thiên đại lục, là nhất định phải bị Chân Vũ Thần với tư cách Chưởng Khống Giả quản chế đấy.

Mà chỉ có người như Tần Phàm như vậy, nắm giữ đến lực lượng Thiên Ngoại hư không, không nằm bên trong Ngũ Hành, cũng không bị quy tắc nguyên khí trên Vũ Thiên đại lục chế ước, cái kia mới xem như chính thức có được lực lượng đối kháng với Chân Vũ thần. Đối với Tần Phàm mà nói, hoàn toàn cởi mở lực lượng Thiên Ngoại hư không, như vậy ý nghĩa Tần Phàm cơ hồ là có thể không hạn chế phát triển cùng trở nên mạnh mẽ! Bạn đang đọc chuyện tại

Trên thực tế, những kẻ Nghịch Thần Giả kia cũng là cùng Tần Phàm đồng dạng, bọn hắn sử dụng cũng không phải lực lượng nguyên khí trên Vũ Thiên đại lục, hơn nữa một mực nghĩ biện pháp siêu thoát Chân Vũ Thần trói buộc.

Đương nhiên, nghe nói quy tắc Tiểu Thế Giới cá nhân phát triển đến mức tận cùng, cũng có khả năng nắm giữ đến một loại lực lượng mới, cái kia chính là Thần lực!

Khi nào có được Thần lực, khi đó chính là đã có được vốn liếng đối kháng Chân Vũ Thần, nhưng chỉ cần Chân Vũ Thần tồn tại một ngày, những tu luyện giả khác trên Vũ Thiên đại lục muốn trở thành "Thần", cũng sẽ không có được Thần lực nguyên vẹn.

- Chẳng lẽ Chân Vũ Thần thật sự bị thương? Thậm chí có thể là... vẫn lạc? Cho nên lực lượng đến từ ngoại giới kia mới có thể không bị hạn chế bị ta sử dụng hấp thu sao...

Trong đầu Tần Phàm có rất nhiều ý niệm nhanh chóng xoay chuyển lấy, bỗng nhiên Tần Phàm nghĩ tới khả năng này, làm cho trong nội tâm hắn không khỏi kịch liệt chấn động.

Trước kia hắn nghe Nghịch Thần Giả Lôi Thần đã từng nói qua, Chân Vũ Thần cùng Thú Thần không thể dùng chân thân hàng lâm Vũ Thiên đại lục, rất có thể cũng là bởi vì bị thương!

- Sẽ không đâu! Nếu như Chân Vũ Thần thật sự vẫn lạc, như vậy Vũ Thiên đại lục này đã không có Chưởng Khống Giả duy trì quy tắc, có lẽ rất nhanh phải sụp đổ mới đúng, Nghịch Thần Giả ở vị diện khác cũng sẽ biết, rất nhanh công hãm Vũ Thiên đại lục.

- Hiện tại tuy Vũ Thiên đại lục xuất hiện lỗ thủng, nhưng coi như là rất an toàn, cho nên có lẽ Chân Vũ Thần còn không có vẫn lạc. Chỉ là không biết lúc này đây hắn cởi mở lực lượng bên ngoài không gian là có dụng ý gì.

Bất quá rất nhanh hắn lại không nhận,chối bỏ ý nghĩ của mình, kể từ khi hắn biết Chân Vũ Thần tồn tại, kỳ thật một mực đều ẩn nấp điều tra điển tịch có tương quan, cho nên sự tình đối với "Thần", biết cũng biết hơn lúc trước rất nhiều.

- Được rồi, trước không cần quan tâm đến chuyện này, hiện tại lực lượng bên ngoài không gian đã cởi bỏ đối với ta, làm cho uy lực một chiêu Chu Thiên Tinh La quyền này tăng cường lên rất nhiều, cái kia đối với ta mà nói cũng là chuyện tốt, tối thiểu nhất thực lực của ta sẽ mạnh hơn.

Suy nghĩ hồi lâu, Tần Phàm biết rõ mình tạm thời căn bản không có cách nào nghĩ thông suốt chuyện này, nên hắn cũng buông tha cho tiếp tục suy nghĩ, xe đi tới núi ắt có đường, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng a.

Chỉ là thu thập hiện trường thoáng một phát, đem Yêu Tinh Hạch của hai đầu Sa Mạc Thiên Lang cùng tài liệu trân quý trên người chúng xuống, sau đó liền trực tiếp hướng về địa phương có Huyền Kim không gian kia chạy đi.

Huyền Kim không gian này cùng Huyền Mộc không gian ở tầng bốn đều là ở trong sơn cốc, chỉ là tầng thứ sáu này khắp nơi là núi, khắp nơi đều là Thạch Đầu cùng hạt cát cứng rắn giống như kim thiết, hoàn toàn không có cây cối tồn tại.

Bởi vì địa phương Tần Phàm được truyền tống vào vốn tới rất gần chỗ có Huyền Kim không gian, cho nên hắn cũng không cần đi bao lâu liền có thể đến chỗ sơn cốc có Huyền Kim không gian.

Dọc theo con đường này, hắn ngoại trừ vừa rồi chém giết hai đầu Sa Mạc Thiên Lang, ngược lại là không có gặp lại yêu thú hoặc là cốt linh khác.

Chạy vội một đoạn đường, Tần Phàm rất nhanh liền tiến nhập vào trong sơn cốc do vài ngọn núi trụi lủi tạo thành, sơn cốc này đồng dạng cũng không có một ngọn cỏ, là một cái bình nguyên sa mạc.

Tần Phàm chỉ là vừa tiến vào trong đó, vậy mà lập tức liền xa xa phát hiện cái rương hòm Huyền Kim không gian lóng lánh kia!

Cái rương hòm Huyền Kim không gian này ở dưới ánh mặt trời lộ ra sáng quắc sinh huy, tất cả hào quang chiếu xạ đến bên trên nó đều bị phản xạ đi ra ngoài, đem hạt cát trên đất trong sơn cốc này, chiếu sáng đến như là bảo thạch cùng hoàng kim, để cho người ta nhìn thấy cũng không khỏi tim đập rộn lên, tâm tình kích động không thôi.

Lúc này Tần Phàm hoàn toàn chính xác là cũng có chút ít tim đập hơi nhanh lên rồi, nhưng cũng không phải vì duyên cớ kia, mà là bởi vì không khí quỷ dị trong sơn cốc này.

- Thậm chí ngay cả trong sơn cốc này cũng nhìn không tới có yêu thú cùng cốt linh thủ hộ Huyền Kim không gian?

Tần Phàm nhìn Huyền Kim không gian ở phía xa nhìn như có thể lấy rất dễ dàng kia, lại không khỏi nhướng mày, hồi lâu cũng không dám bước vào trong sơn cốc kia một bước.

Tần Phàm đứng ở bên ngoài sơn cốc, cẩn thận nhìn xem quỹ tích khu vực bên trong này.

Hiện tại hắn cách địa phương có rương hòm kia có chừng ngàn trượng, nhưng ngoại trừ rương hòm lóng lánh kia, bốn phía xung quanh nó, hắn là nhìn không tới bất luận vật gì khác.

Mà nhớ rõ lúc trước bên trong tầng bốn kia, từng cái rương hòm Huyền Chi Không Gian đều có Cốt Linh thủ hộ, hơn nữa những Cốt Linh thủ hộ này so với yêu thú cùng Cốt Linh ở địa phương khác mạnh hơn rất nhiều.

Ở chỗ này, không chỉ không thấy có Cốt Linh càng mạnh hơn nữa, hơn nữa ngay cả yêu thú cũng không nhìn thấy một con.

- Chẳng lẽ dự cảm không rõ của ta là đến từ nơi này sao?

Loại tình cảnh quỷ dị kia, lại để cho Tần Phàm vào lúc này nhớ tới lúc trước đột nhiên xuất hiện báo hiệu một tia nguy hiểm kia, vào lúc này hắn trở nên càng thêm cẩn thận rồi, nhưng cân nhắc liên tục, hắn vẫn là quyết định đi lấy cái Huyền Kim không gian kia, dù lấy không được cũng phải thử xem nguy hiểm kia cuối cùng là cái gì.

Đã đi tới nơi này, cứ như vậy trở về là có chút không cam lòng.

- Có lẽ là chúng giấu ở phía dưới những hạt cát này rồi, nếu như che dấu quá sâu, ta không có phát hiện cũng bình thường.

Tần Phàm một bên chậm rãi hướng về Huyền Kim không gian ở trong sơn cốc kia đi đến, một bên trong nội tâm thầm suy nghĩ nói.

Lúc trước thời điểm Tần Phàm còn là cảnh giới Võ Giả, đã đi sâu vào trong Hoàng Nguyệt đại sa mạc, hắn là biết rõ ở dưới cát vàng kia là khó có thể dò xét đạt được nhất, huống chi cát vàng trong sơn cốc này càng là có chấn động quỷ dị, chỉ cần yêu thú hoặc là Cốt Linh kia ẩn dấu ở phía dưới sâu hơn 10m, như vậy cho dù hắn có thần niệm Võ Thánh cũng không có cách nào xuyên thấu được.

Còn nếu là thời điểm ở đất bằng, trong phạm vi dò xét của hắn lại ít nhất có thể đạt tới trăm mét trở lên.

Ken két…

Quả nhiên, ngay sau khi Tần Phàm đi tới rương hòm Huyền Kim không gian kia đại khái mấy chục thước, bỗng nhiên ở dưới mặt đất truyền đến một hồi tiếng vang đặc thù mà quỷ dị, thanh âm như là xương cốt giúp nhau ma sát phát ra.

Vào lúc này Tần Phàm lập tức tập trung tinh thần cao độ, cẩn thận nhìn xem dưới mặt đất.

Bồng! Bồng! Bồng! Bồng!

Sau một khắc, ở dưới cát vàng đằng kia bỗng nhiên truyền đến trận trận thanh âm phá cát mà ra, nguyên một đám bóng dáng màu trắng bạc vào lúc này cao cao nhảy lên, hơn nữa đều mang theo một cổ khí tức hung hãn hướng về Tần Phàm chém giết mà đến.

- Trọn vẹn hơn ba mươi Lục cấp Cốt Thánh trở lên, cũng có ba cái là Thất cấp Cốt Thánh!

Vào lúc này thần sắc của Tần Phàm không khỏi biến đổi, tuy sớm có chuẩn bị nhưng vẫn là bị dọa đến hoảng sợ không thôi, trận thế như vậy mà nói là tương đương với mười mấy Ngũ cấp Võ Thánh nhân loại trở lên!

Tuy thực lực bây giờ của hắn có thể so sánh với Lục cấp Võ Thánh, nhưng dù sao chỉ là dưới tình huống 1 vs 1, hiện tại mười mấy cái cùng một chỗ công kích tới, mặc dù thực lực chỉ là Ngũ cấp Võ Thánh, nhưng ngưng tụ lại không phải một hai Lục cấp Võ Thánh có thể so sánh, huống chi bên trong còn có ba Thất cấp Cốt Thánh hàng thật giá thật, tương đương với Lục cấp Võ Thánh a!

Bình luận

Truyện đang đọc