ĐAN VŨ CÀN KHÔN

- Oanh!

Đúng ngay lúc này, bên trong ma chủng có một cỗ ý chí ngập trời mạnh mẽ giống như sóng to gió lớn đập tới, trực tiếp đập thẳng vào tận sâu trong thức hải của Tần Phàm, kịch liệt công kích tư tưởng của hắn, tựa hồ có xu thế muốn chiếm đoạt thần trí hắn.

Vào lúc này một hình ảnh xa xưa cũng hiện lên trong đầu óc Tần Phàm.

Trên chiến trường vô tận, trống trận nổi lên bốn phía, nơi nơi đều là cảnh tượng chém giết cùng tàn sát, nhân loại, yêu thú, thần, ma…mặt đất nổ tung, núi cao sụp đổ, sông ngòi khô cạn, thây ngang khắp đồng, xương trắng thành núi…

Huyết tinh, điên cuồng, bạo ngược, hủy diệt…đủ loại khí tức trái ngược tản mát trên khắp chiến trường…

Cảnh tượng này không chút xa lạ đối với Tần Phàm, bởi vì khi hắn luyện hóa ba viên ma chủng trước đều cảm giác ra một nơi như vậy. Nơi này phỏng chừng chính là thời đại mà chư thần cùng ma tôn tranh bá!

Ngay khi Tần Phàm không tự chủ được hoàn toàn đắm chìm bên trong cảnh tượng kia, bên trong chiến trường bỗng nhiên vang lên một tiếng long ngâm, sau đó thiên địa đột nhiên tối sầm, tiếp theo ngay trong thiên địa xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, bao phủ bầu trời nhìn xuống chúng sinh bên dưới.

Một trong năm đại ma tôn, Thanh Long ma tôn xuất hiện!

Thân ảnh uy nghiêm khổng lồ, uy chấn thiên địa, muốn cho vạn dân vạn thú đều phải thần phục.

- Oanh!

Thanh Long ma tôn vừa xuất hiện lập tức đạp mạnh móng vuốt trên mặt đất, mặt đất bị chấn gãy thành từng đoạn, mộc hệ nguyên lực vô cùng mạnh mẽ khuếch tán khắp bốn phía, nơi nơi đi qua rừng rậm sụp đổ, thành trì không ngừng bị rừng rậm cổ thụ mọc lên bao phủ, nháy mắt biến thành hoang tàn.

Thu hồi móng vuốt, đôi mắt uy nghiêm vô song của Thanh Long ma tôn từ trên cao nhìn xuống mặt đất, ánh mắt kia làm cho Tần Phàm cảm giác được hắn đang chăm chú nhìn vào chính mình, tâm thần không tự giác được bị run lên.

- Phàm nhân, phàm nhân nhỏ bé! Thần phục bổn ma tôn, hoặc là bị hủy diệt!

Tiếp theo là một thanh âm uy nghiêm như từ thời viễn cổ vọng lại, chẳng khác gì sấm sét dội vào trong đầu óc Tần Phàm, làm đầu của hắn cơ hồ như muốn nứt vỡ.

- Đừng hòng!

Bất quá trong một khắc này, mặc dù Tần Phàm cơ hồ sinh cơ đoạn tuyệt, nhưng tinh thần ý chí vẫn kiên định vô cùng, hắn có kinh nghiệm luyện hóa ba viên ma chủng trước kia, trong lòng biết được bên trong ma chủng thứ tư còn lưu lại ý chí của viễn cổ ma tôn Thanh Long.

Hắn nhất định phải đem lệ khí cùng ý chí còn ẩn chứa bên trong viên ma chủng hoàn toàn trấn áp, như vậy mới có thể chân chính luyện hóa được viên ma chủng kia.

Rất rõ ràng ý chí cùng lệ khí ẩn chứa trong viên ma chủng thứ tư còn cường đại hơn ba viên ma chủng trước, một ít uy áp trực tiếp áp bách lên linh hồn trái tim của hắn, làm Tần Phàm chỉ trong nháy mắt cơ hồ muốn thần phục quỳ sụp xuống.

Thời thượng cổ bản tôn của Thanh Long vô cùng cường đại, tùy tiện chỉ một ý niệm có thể giết chết Tần Phàm, nhưng trải qua ngàn vạn năm, tinh thần ý chí lưu lại cũng không còn sánh kịp với quá khứ.

Hơn nữa hiện tại Tần Phàm cũng không như ngày trước, hiện tại hắn là thất cấp võ tôn, tinh thần ý chí đã trải qua thật nhiều sinh tử ma luyện, hơn nữa hiện tại dù sao đã sắp tử vong, càng làm cho hắn không hề có chút sợ hãi.

Lúc này mặc dù trạng thái thân thể của hắn cực kém, thậm chí bộ mặt già nua vô lực, chỉ tùy tiện một võ tôn bình thường cũng dễ dàng đem hắn giết chết.

Nhưng cho dù tới một khắc này, ý chí của hắn vẫn vô cùng kiên định.

Tùy ý cho tinh thần ý chí của Thanh Long ma tôn công kích xé trời, hắn chỉ cắn chặt răng bất động, giống như khối kim cương, tùy ý cho đập phá thế nào cũng không nứt vỡ, chỉ có thể xoay quanh mà tìm cơ hội công phá.

- Phàm nhân, chẳng lẽ ngươi không phải muốn kế thừa lực lượng của bổn ma tôn sao?

- Chỉ cần kế thừa ý chí của bổn ma tôn, ngươi có thể kế thừa được lực lượng!

- Đến đây đi, phàm nhân!

- Không cần tiếp tục phản kháng! Nhận ý chí cùng lực lượng của ta đi!

Đến lúc này sắc mặt Tần Phàm tái nhợt, mồ hôi lạnh tuôn tràn, cả người cơ hồ mềm nhũn té trên mặt đất, tinh thần ý chí nhận lấy áp bách cùng tra tấn, hơn nữa sinh cơ mất hết, làm cho hắn cơ hồ muốn chết.

Lúc này không ai có thể trợ giúp hắn!

Thậm chí vào lúc này hắn còn đột nhiên cảm giác được có một cỗ tinh thần ý chí khác từ bên ngoài tràn vào cũng muốn cắn nuốt ý chí của hắn.

Đó là ý chí của Lôi Thần đang thừa cơ công kích!

Vào lúc này Tần Phàm đã rơi vào tình cảnh nguy hiểm nhất, ý chí của hắn tùy thời đều có thể mai một!

- A…

Nhưng ngay lúc Tần Phàm sắp sửa rơi vào trầm luân, ý chí muốn sống mãnh liệt vẫn mang tới lực lượng cuối cùng cho hắn, để tinh thần ý chí hắn cũng giống như trảm nghịch thành tôn ngày trước, lại một lần tinh thần hóa thân vạn trượng thậm chí lên tới mấy vạn trượng, xuất hiện ngay trong viễn cổ chiến trường.

Giờ phút này hắn dùng ý chí hóa thành lực lượng, tinh thần hóa thành giáp trụ kim sắc lóng lánh uy vũ, chẳng khác gì chiến thần đỉnh thiên lập địa, khí thế thẳng phá thương khung!

Đưa vào chỗ chết rồi sống lại!

Phá rồi lại lập!

Ở một khắc này Tần Phàm cảm giác mình phảng phất như sáp nhập vào chiến trường viễn cổ nơi đây, đã trở thành một gã thần linh trấn áp lực lượng ma tôn, giờ khắc này hắn đối mặt cùng Thanh Long ma tôn cường đại cũng đã có được sức mạnh đối kháng với hắn.

Phía trước hắn cùng ý chí tinh thần của Thanh Long ma tôn giao phong thật nhiều lần, vẫn luôn bị vây trong trạng thái phòng thủ, luôn luôn không có cơ hội công kích, mà bây giờ hắn cùng Thanh Long ma tôn là một tầng cấp, không còn chỗ nào sợ hãi.

Thậm chí trong một khắc này Tần Phàm cảm giác được chính mình giống như một vị thần linh, hoàn toàn không chút hoài nghi về thân phận mình, hoàn toàn không chút hoài nghi về lực lượng của chính mình, hiện tại ý tưởng duy nhất của hắn chính là muốn hoàn toàn trấn áp tinh thần ý chí mà Thanh Long ma tôn lưu lại.

- Oanh!

Kim sắc cự quyền của Tần Phàm oanh thẳng ra, trực tiếp đem hư không bức gãy, lực lượng viễn cổ cuồn cuộn hóa thành sông dài biển khơi, trực tiếp oanh kích lên thân thể Thanh Long ma tôn do ý chí biến ảo.

Thanh Long ma tôn lập tức phản kháng, một tiếng long ngâm, móng vuốt khổng lồ giống như ngọn núi cao áp xuống.

Hai bên lập tức quần chiến cùng nhau.

Trong chiến trường, khoảnh khắc như long trời lở đất, sơn hà sụp đổ.

Cuộc chiến trong viễn cổ chiến trường trên thực tế đều phát sinh trong thức hải của Tần Phàm, đây là trận đấu giữa Tần Phàm cùng ý chí của Thanh Long ma tôn còn lưu lại trong ma chủng mộc hệ của hắn.

Lúc này thân thể Tần Phàm ngồi xếp bằng bên dưới đáy thông đạo, tay nắm chặt mộc hệ ma chủng, sinh cơ vẫn đang xói mòn cực nhanh, nhưng trong ma chủng lại có tia sinh cơ truyền đến, làm cho hắn không đến mức tử vong, nhưng vẫn không thể hồi phục lại, chỉ có thể nói giống như treo một hơi thở cho hắn, luôn di chuyển giữa ranh giới sinh tử.

Bình luận

Truyện đang đọc