LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 312

Đường Uyển Tâm kéo Thần Bắc, cầu xin: “Chồng à, ông nội bị đánh thành thế này, không trút cơn giận này, sau này nhà chúng ta không thể ngẩng đầu lên được ở Giang Trung nữa. Nhà bọn em thì không sao, nhưng anh là người nhà họ Thần, nhà họ Thần là hào môn ở Giang Bắc, chuyện này mà truyền ra ngoài, không phải là rất mất mặt sao?”

“Em rể, đúng vậy, mau gọi điện thoại cho chú em đi. Nhà họ Từ là cái thá gì chứ, ở trước mặt tướng quân, còn không phải ngoan ngoãn cúi đầu sao? Chú em là thư ký của tướng quân, là người thân cận nhất của tướng quân đấy.” Trong lòng Đường Lỗi cũng ôm một bụng tức giận.

Nếu như là người khác, anh ta có thể chịu được.

Nhưng đây là bạn gái cũ của anh ta, chuyện này nếu truyền đến các tai bạn cùng lớp. sau này anh ta còn làm người thế nào được chứ?

“Tên Giang Thần chết tiệt, thứ khốn nạn.” Đường Thiên Long ngồi trên sô pha, tức giận tím mặt.

“Thần Bắc, con xem, chuyện này, con cũng là người bị hại, nhà họ Thần nhất định phải ra mặt chứ:” Đường Hải cũng nói.

Vốn dĩ Thần Bắc không muốn quan tâm, nhịn một chút là qua.

Nhưng, anh ta cũng không muốn mất mặt ở nhà họ Đường.

“Con gọi.”

Anh ta lấy điện thoại ra, đi đến cửa.

“Chú, chú à, là cháu đây, cháu là Thần Bắc, chính là Thần Bắc của nhà Thần Ngưu. Đúng, chính là cháu, cháu bị đánh ở Giang Trung, người đánh cháu là người nhà họ Hứa, cũng không biết là người thế nào, hình như tên là Hứa Chí gì đó, chú điều tra một chút ạ. Vâng, vâng, vâng.”

Chú Thần Bắc quả thật là thư ký của tướng quân nào đó ở quân khu.

Thần Bắc cũng không ngờ, chú của anh ta lại đồng ý nhanh như vậy.

Sau khi anh ta gọi điện thoại, lập tức dương dương tự đắc đi vào, anh ta dám bảo đảm: “Cháu đã gọi điện thoại rồi, chú của cháu đã đi tra lai lịch của Hứa Chí rồi.

Chuyện này, rất nhanh có thể xử lý xong.”

Sắc mặt u ám của Đường Thiên Long lúc này mới dịu đi không ít, ông ta nhìn Thần Bắc, khen ngợi nói: “Vẫn là nhà họ Thần có bản lĩnh.”

“Ông nội quá khen rồi.”

Trên mặt Thần Bắc mang theo vẻ đắc ý, nói: “Khiêm tốn, khiêm tốn thôi.”

“Đúng, khiêm tốn.” Đường Thiên Long gật đầu.

Sau đó ông ta tức giận nói: “Lập tức gọi điện thoại, gọi thằng nhóc Giang Thần đến đây cho tôi, tôi phải đánh gãy chân nó, đuổi nó ra khỏi gia tộc.”

Đường Hải lập tức đi gọi điện thoại cho Giang Thần.

Mà sau khi Giang Thần giải quyết xong việc của Đường Thiên Long, tâm trạng của anh rất tốt, trở về phòng khám phàm nhân, sau đó muốn giải thích với Đường Sở Sở.

Chỉ là, không lâu sau, Đường Hải đã gọi điện thoại đến.

Trong điện thoại, ông ta sôi máu mắng chửi, còn nói phải anh lập tức lăn đến đây.

Giang Thần nghi hoặc.

Lại có chuyện gì nữa đây?

Anh lại đến nhà họ Đường.

Vừa bước vào, cây gậy của Đường Thiên Long đã ném về phía anh.

Anh nhanh nhẹn né tránh.

Bình luận

Truyện đang đọc