LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 358

“Cậu chủ, Giang Thần, Hắc Long…” Cô ta khẽ lẩm bẩm.

Đế Vương Cư.

Giang Thần ngồi trên sô pha hút thuốc.

Tiểu Hắc hỏi: “Anh Giang, tiếp theo phải làm gì?”

Vẻ mặt Giang Thần cũng trở nên nghiêm nghị.

Bây giờ mối thù nhà họ Giang đã được trả, nhưng lại không biết kẻ cầm đầu là ai, cũng không biết báu vật gia truyền đang ở trong tay ai.

Anh suy nghĩ một lát, nói: “Lại đi hối Quỷ Kiến Sầu tiếp đi, bảo ông ta mau chóng nghe ngóng tin tức, tôi phải nhanh chóng biết được rốt cuộc rương báu tràn vào trong chợ đồ cổ của Giang Trung đang ở đâu.”

“Vâng, bây giờ tôi đi ngay.”

“Cũng không cần gấp đến vậy, hôm nay là Tết Trung Thu, tôi biết anh cũng là trẻ mồ côi, đi.. hai anh em chúng ta đi uống vài ly.”

“Anh Giang, anh không về với chị dâu sao?”

“Sở Sở đến biệt thự lớn của nhà họ Đường rồi, tôi tìm cơ hội chuồn đi giải quyết rắc rối, bây giờ vẫn còn sớm, đi thôi.”

Giang Thần đứng dậy, kéo theo Tiểu Hắc, hai người cùng nhau rời khỏi Đế Vương Cư.

Trong một tiệm cơm ở đường Cửu Long.

Giang Thần gọi vài món ăn thường ngày, và vài bình rượu trắng nồng độ cao.

Anh và Tiểu Hắc đi cùng nhau, ăn thịt và uống rượu vô cùng nhiều.

Hai người vừa uống rượu, vừa trò chuyện, nói về những chuyện đã trải qua trong mười năm nay.

Cuộc nói chuyện này kéo dài nửa ngày.

Ba bốn giờ chiều.

Hai người đều đã uống đến say khướt.

Lúc này, Đường Sở Sở gọi điện thoại đến.

“Giang Thần, anh đang ở đâu, xảy ra chuyện rồi.”

Nghe thấy giọng nói gấp gáp của Đường Sở Sở, Giang Thần rùng mình một cái, bỗng chốc tỉnh táo lại: “Sao vậy, đã xảy ra chuyện gì?”

“Bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường xảy ra chuyện rồi, anh mau đến đây.”

“Được, anh lập tức đến ngay.”

Giang Thần cúp điện thoại.

Tiểu Hắc hỏi: “Anh Giang, sao vậy?”

Giang Thần lắc đầu: “Tôi cũng không biết, Sở Sở nói bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường xảy ra chuyện rồi, tôi phải qua đó xem đã.”

“Tôi đưa anh đi.” Tiểu Hắc cũng đứng dậy.

“Anh trở về đi, uống nhiều rượu như vậy, đừng lái xe nữa, tôi gọi xe qua đó.”

Giang Thần cầm áo tây trang ở bên cạnh lên, mặc vào rồi mau chóng đi ra khỏi cửa, gọi một chiếc taxi ở bên đường.

“Đến bệnh viện Vĩnh Nhạc nhà họ Đường.”

“Được.”

Bình luận

Truyện đang đọc