LONG VƯƠNG TRỞ LẠI

Chương 487

“Chẳng lẽ chủ tịch biết dạo này mình kiếm nhiều ngôi sao cho công ty, nên định thưởng cho mình?”

Nghĩ đến khả năng này, Hướng Hoa vô cùng phấn khích.

Anh ta đi thẳng đến tầng cao nhất.

Vào Thời Đại Khoa cũng được một thời gian, nhưng anh ta vẫn chưa một lần đặt chân đến tầng cao nhất.

Tầng cao nhất ấy là điều cấm kỵ, không ai được phép bén mảng tới nếu không có sự cho phép.

Dù anh ta có là tổng giám đốc công ty giải trí Thời Đại Khoa, nếu không được phép, anh ta cũng không cách nào đến được đây.

Bước vào văn phòng.

Khi chứng kiến văn phòng rộng hơn một ngàn mét vuông, anh ta đã vô cùng kinh ngạc.

“Tổng… Tổng giám đốc Bạch.”

Khi nhìn thấy tổng giám đốc Bạch, anh ta lập tức cung kính chào hỏi.

“Ông chủ muốn gặp anh.”

“Hả?”

Hướng Hoa hơi ngạc nhiên.

Ông chủ?

Chủ tịch Thời Đại Khoa chẳng phải Bạch Tố sao, chẳng lẽ phía sau còn có ông chủ khác?

Anh ta nhìn lên và thấy Giang Thần đang ngồi trên ghế làm việc.

Người đàn ông mặc quần áo hết sức bình thường này lại chính là ông trùm giấu mặt của Thời Đại Khoa ư?

Anh ta cảm thấy hơi khó tin.

Nhưng trong văn phòng chỉ có hai người, nếu không phải vậy thì còn ai.

Hướng Hoa đi tới với vẻ mặt hết sức cung kính: “Ông chủ tìm tôi ạ?”

Giang Thần bắt chéo chân, rồi thản nhiên nói: “Hẳn cậu là người ký hợp đồng với Thái Khôn?”

“Vâng.”

Hướng Hoa gật đầu.

Anh ta biết chắc, thế nào cấp trên cũng sẽ thưởng cho anh ta.

Quả nhiên là như vậy.

Thái Khôn đang là ngôi sao hot nhất hiện nay, số lượng người theo dõi đã lên đến hàng trăm triệu. Ký được hợp đồng với Thái Khôn, anh ta cũng rất tự hào.

“Gọi cậu ta trở lại đây!”

“Vâng.”

Hướng Hoa cũng không biết Giang Thần có ý gì, anh ta lập tức gọi cho chị Hồng-quản lý của Thái Khôn.

“Chị Hồng, chị đi xa chưa? Đến Tập đoàn Thời Đại Khoa ngay, chủ tịch của chúng tôi muốn gặp Thái Khôn. Đúng, chính là chủ tịch mới đã mua lại toàn bộ tập đoàn Thời Đại Khoa. Mọi người đến nhanh đi.”

Gọi xong, Hướng Hoa đứng nép một bên.

Bạch Tố cũng không rời đi, cô ta cũng đứng sang một bên.

Giang Thần lấy ra một điếu thuốc rồi châm lửa.

Thời gian cứ thấm thoát trôi qua từng phút từng giây.

Bình luận

Truyện đang đọc