LONG VƯƠNG TRỞ LẠI


Nhưng cứ nghĩ đến việc nhìn thấy hình ảnh Từ Thanh và Hắc Long ôm hôn trên sô pha, trong lòng Đường Sở Sở lại cảm thấy hụt hẫng.
Cô liếc mắt nhìn Giang Thần ở bên cạnh.
Vẻ mặt cô đều là sự thất vọng.
Nếu chồng cô có được một phần mười sự ưu tú của Hắc Long thì tốt rồi.
"Anh Giang, tuổi của anh cũng không lớn, y thuật của anh là học từ ai vậy? Cả võ công của anh nữa, là do ai dạy anh?" Đan Thiến Thiến nhoài người lên bàn, hai tay nâng cằm, trông mong nhìn Giang Thần.
Toàn thân Giang Thần từ trên xuống dưới đều hấp dẫn cô ta.
Cả người Giang Thần đều bí ẩn.
Y thuật của anh, võ công của anh, những thứ này đều thu hút cô ta.
Giang Thần cười nhạt, không giải thích nhiều, bây giờ trong mắt anh chỉ có Đường Sở Sở.
Đường Sở Sở ngồi bên cạnh, anh có thể ngửi được mùi thơm của nước hoa trên người Đường Sở Sở, thậm chí còn có thể ngửi thấy mùi dầu gội thoang thoảng phát ra từ những sợi tóc.
Anh không phải là lần đầu tiên gần gũi kề bên Đường Sở Sở.
Nhưng mà bây giờ nhịp đập tim anh có hơi nhanh, mạch máu giãn nở.
Đường Sở Sở không để ý đến anh.
Cô nói chuyện với Đan Thiến Thiến, cười nói: "Thiến Thiến, y thuật và võ công của anh ấy đều do Hắc Long dạy.
"Hả?"
Đan Thiến Thiến sửng sốt, kêu lên thất thanh.
Cô ta mở miệng muốn nói gì đó.
Nhưng mà nghĩ đến, Giang Thần ở rể tại nhà họ Đường, bây giờ nhà họ Đường còn chưa biết thân phận của anh.
Cô ta cũng sẽ không vạch trần anh.
"Ồ, hóa ra là vậy."
Vẻ mặt như bừng tỉnh hiểu ra.
Cô ta liếc nhìn Giang Thần, nói thầm trong lòng: anh ấy không phải Hắc Long thì thôi, còn theo Hắc Long học.
Hai người đang nói chuyện phiếm.
Giang Thần tựa vào ghế sô pha, lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho chuyên gia tình cảm mà anh thuê.
Anh kéo hết những chuyên gia tình cảm này vào một nhóm, rồi kể lại tình huống hiện tại, hoàn cảnh của mình.

Rất nhanh, trong nhóm đã bùng nổ.
Đủ loại tin nhắn gửi đến.
Giang Thần nhanh chóng nhìn lướt qua.
Nhìn thấy những đề xuất đó, khóe miệng anh nhếch lên, ý cười nhàn nhạt.
"Ấy, anh làm gì vậy?"
Đường Sở Sở bỗng ngạc nhiên kêu lên.
Bởi vì Giang Thần bất thình lình kéo tay cô, cô có chút bất ngờ không kịp phòng bị.
Giang Thần kéo bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn, vẻ mặt dịu dàng nói: "Sở Sở, dạo gần đây có chiếu một bộ phim, buổi tối chúng ta đi xem đi.

Đúng rồi, chính là "Một trăm điểm yêu đương" của Thái Khôn gì đó đóng chính.
Thái Khôn đã bị Thời Đại Khoa phong sát.
Nhưng mà, đây là chuyện gần đây.
Mà bộ phim này là quay vào lúc anh ta còn đang nổi tiếng.
Đường Sở Sở cũng là fan của Thái Khôn, cô rất thích nhạc của Thái Khôn, những bài hát của anh ta, cất lên tiếng lòng của cô.
Đường Sở Sở hơi do dự.
Một lúc sau, cô nhẹ nhàng gật đầu.
Giang Thần rèn sắt khi còn nóng, nói: "Không thì chúng ta ăn trưa xong rồi đi."
"Cũng được." Đường Sở Sở buổi chiều cũng không có việc gì nên đồng ý.
Đan Thiến Thiến vẻ mặt đầy hâm mộ.
Cô ta nhìn thấy vẻ mặt của Giang Thần.
Ai có thể ngờ, Hắc Long nổi danh thiên hạ, cũng có một mặt nhu tình như thế.
Đường Sở Sở có tài đức gì, có thể có được sự mê muội của Hắc Long như vậy.
"Thiến Thiến."
Giang Thần nhìn Đan Thiến Thiến, cười nói: "Chúc cô sinh nhật vui vẻ."
Một tiếng sinh nhật vui vẻ, làm cho Đan Thiến Thiến cười tươi như hoa nở.

"Anh Giang, có thể nhận được lời chúc của anh còn vui hơn nhận được bao nhiêu quà tặng."
"À."
Giang Thần cười nhạt.
"Thùng thùng thùng."
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.
"Anh Giang."
Giọng nói của Lâm Tử Minh vang lên.
Giang Thần nói to: "Vào đi."
Lâm Tử Minh đẩy cửa đi vào.
"Anh Giang, chị dâu, cô Đan..."
Giang Thần hơi chịu thua, chỉ vào cái ghế bên cạnh, nói: "Ngồi đi.

Đúng rồi, chuyện với Trác Tiểu Lệ đã giải quyết chưa?"
Lâm Tử Minh đi đến, ngồi xuống rồi nói: "Đã nói rõ ràng rồi, nhưng muốn ly hôn cũng không dễ như vậy, cô ta sống chết không chịu.

Tôi chuẩn bị kiện, cưỡng chế ly hôn.

Đúng rồi, tôi đã thu thập chứng cứ cô ta ngoại tình.

Anh Giang, cậu có thể giúp tôi không?"
"Ừm."
Giang Thần gật đầu.
Với mạng lưới tình báo ngầm trong tay anh, muốn thu thập chứng cứ ngoại tình của một người rất đơn giản.
"Cứ giao cho tôi, ngày mai là có thể cho cậu chứng cứ ngoại tình của Trác Tiểu Lệ."
Lâm Tử Minh vẻ mặt cảm kích, đứng lên, nghiêm túc nói: "Anh Giang, cảm ơn cậu.


Nếu không phải là cậu, những ngày tháng uất ức như vậy, không biết tôi còn phải trải qua bao lâu nữa, là cậu đã cho tôi cuộc sống mới..."
Giang Thần hơi chịu thua, cười nói: "Tử Minh, những lời này của cậu nghiêm trọng quá rồi, đều là anh em, nói cảm ơn làm gì.

Đúng rồi, dặn dò phòng bếp, nhanh chóng đưa thức ăn lên, ăn trưa xong tôi còn có việc."
"Được."
Lâm Tử Minh gật đầu, sau đó nhanh chóng rời đi, dặn dò phòng bếp đưa đồ ăn lên.
Đồ ăn rất nhanh đã được mang lên.
Giang Thần sau khi ăn lẩu xong, chào đtt một tiếng, rồi kéo Đường Sở Sở rời khỏi quán lẩu Long Dịch.
Anh đưa Đường Sở Sở đến một rạp chiếu phim trong thành phố và mua hai vé xem phim.
Anh đã mua ghế tình nhân.
Ở phía sau là một cái sô pha có thể ngồi hai người.
Phim bắt đầu chiếu rồi.
Đường Sở Sở xem một cách thích thú.
Mà Giang Thần lại không tập trung.
Từ lúc bắt đầu anh đã không có ý muốn xem phim.
Nhưng mà, anh vẫn đang chăm chú nhìn một vài tình tiết trong phim.
Ngay vào lúc nam chính hôn nữ chính rất thâm tình, Giang Thần nhân cơ hội này, nhẹ nhàng ôm chặt eo nhỏ của Đường Sở Sở.
Đường Sở Sở cũng động lòng, cơ thể không nhịn được dựa vào vai Giang Thần, rúc vào lòng anh.
Giang Thần vô cùng đắc ý trong lòng.
Những chuyên gia tình cảm đó đúng là có tài, phân tích thấu đáo tâm lý phụ nữ.
Cảnh tượng này đã sớm được phân tính rồi.
Mà đề nghị của chuyên gia tình cảm là, nếu Đường Sở Sở nhìn thấy chỗ tình cảm mãnh liệt, không nhịn được rúc vào lòng anh, lúc này phải chủ động một chút, trực tiếp cưỡng hôn.
Bọn họ đã đưa ra lời khuyên rồi.
Giang Thần cũng biết nên làm thế nòa.
Nhưng mà, anh có hơi không nỡ.
Anh không nỡ cưỡng hôn Đường Sở Sở như vậy.
Anh đã do dự.
Vài giây sau, anh mới quyết định.

Ôm chặt Đường Sở Sở, sau đó hôn lên môi cô.
Đường Sở Sở đang xem rất nghiêm túc.
Bỗng nhiên miệng đã bị lấp kín.
"Ô ô..."
Cô cố gắng chống đỡ.
Nhưng Giang Thần ôm chặt cô, cho dù giãy giụa thế nào, cũng không thể thoát ra được.
Hơn mười giây sau, tim cô đập nhanh, hô hấp nặng thêm, cả người không còn sức lực rúc vào lòng Giang Thần, đáp lại nụ hôn của anh.
Nụ hôn này, kéo dài đến ba phút.
Ba phút sau, Đường Sở Sở mới đẩy Giang Thần ra.
Lúc này mặt cô đỏ ửng, ngực phập phồng lên xuống, u oán liếc Giang Thần, tức giận mắng: "Muốn chết à?"
Giang Thần cười hì hì.
"Vợ à, hôm nay em thật đẹp."
Hừ."
Đường Sở Sở hừ lạnh một tiếng, hơi động đậy thân thể, giữ khoảng cách nhất với Giang Thần.
Sau đó, Giang Thần đã thành thật hơn.
Mục đích lần đi xem phim này của anh đã đạt được.
Bộ phim rất nhanh đã chiếu xong.
Hai người cùng nhanh đi ra khỏi phòng chiếu phim.
"Ôi, kết cục không đẹp, nam chính trả giá vì nữ chính nhiều như vậy, cuối cùng nữ chính lại thay lòng đổi dạ, nữ chính này thật ghê tởm, nam chính đúng là mù mắt rồi."
Đường Sở Sở sa vào nội dung bộ phim, phim chiếu xong rồi, cô còn chưa đi ra, còn liên tục mắng nam chính.
Giang Thần cũng biết nội dung đại khái của bộ phim, thảo luận với Đường Sở Sở.
"Đúng vậy, nhưng mà, cái kết để lại sự hồi hộp theo dõi.

Tuy rằng nam chính cho nữ chính đôi mắt, trở thành một người mù, nhưng hình ảnh xuất hiện cuối cùng, rõ ràng là vẫn còn bộ thứ hai, thứ ba, hẳn là nam chính sẽ ở bên nữ chính."
Đường Sở Sở bĩu môi, nói: "Nếu có người đối với tôi như vậy, tôi nhất định sẽ một lòng một dạ."
"Phải không?"
Giang Thần sờ sờ cái mũi.
Đường Sở Sở nghĩ tới điều gì đó, lập tức không nói nữa, bước nhanh ra khỏi rạp chiếu phim..


Bình luận

Truyện đang đọc